DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng
Chương 440: C440: Chương 440

Cho dù nàng ta khổ sở van xin thế nào, Tần Như Lương cũng không quan tâm tới, ngược lại càng thêm mạnh bạo.

Đến gần rạng sáng mới từ từ lắng xuống.

Sang ngày thứ hai Liễu Mi Vũ không xuống nổi giường mà nằm ủ ê khóc lóc.

Khi Hương Lăng tiến gần tới hầu hạ, nhìn những dấu tích dày đặc trên người nàng ta mà giật mình, liền hồng mắt rơi lệ: “Tướng quân thật là quá quắt, rõ ràng biết thân thể phu nhân non nớt, trước nay đều không nỡ nặng tay với người”.

Liễu Mi Vũ cười như mếu: “Chàng ấy đã coi ta như gái điếm rồi”.

Vượt qua một đêm giày vò này, Liễu Mi Vũ có ngu ngốc đến đâu cũng nên phản ứng lại rồi.

Tối hôm qua nào phải do tửu lượng của nàng ta kém, rõ ràng là bị kẻ khác tính kế, ngoài Thẩm Nguyệt nàng ta không nghĩ ra được người thứ hai muốn hãm hại mình.


Liễu Mi Vũ bấu chặt móng tay vào da thịt, hận tới khóc ra máu. Nàng ta gắng gượng chống đỡ thân thể ngồi dậy, nhìn tới đôi mắt ngấn lệ của Hương Lăng, nàng ta bỗng nhiên giơ tay hung hăng tát lên mặt nàng ta.

Hương Lăng không kịp trở tay bị đánh tới ngã ngồi xuống đất, nàng ta vừa che gò má vừa kinh ngạc không thôi: “Phu nhân?”

“Hương Lăng, ngươi dám bắt tay với ả Thẩm Nguyệt hèn hạ kia phản bội ta?”

Hương Lăng vừa bò sấp tới vừa kêu thảm thiết: “Phu nhân minh giám! Nô tỳ ngàn vạn lần không dám làm vậy mà! Người mới là chủ nhân của nô tỳ, làm như vậy có ích lợi gì với nô tỳ, nô tỳ cũng tham gia vào trong đó, sao dám bán đứng phu nhân đây?”

Nghĩ lại cũng đúng, cho dù Liễu Mi Vũ làm việc gì cũng đều ép buộc Hương Lăng nhúng tay vào, có cho nàng ta ăn gan hùm mật báo nàng ta cũng không dám làm chuyện đó.

“Ngươi nói rõ từng chữ cho ta nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Hương Lăng thuật lại chi tiết những gì đã xảy ra ngày hôm qua.


Nàng ta đúng là làm theo mọi thứ theo sự sai bảo của Liễu Mi Vũ, cho thuốc vào trà của Thẩm Nguyệt, sau đó Liễu Mi Vũ kính trà lừa gạt nàng uống xuống.

Sau đó Thẩm Nguyệt trở lại Trì Xuân Uyển nghỉ ngơi, Hương Lăng lại đi cửa sau len lút thả người vào.

Bởi Hương Lăng lo lắng Liễu Mi Vũ sau khi say rượu một mình trở về Phù Dung Uyển sẽ không có người chiếu cố, nàng ta liền dẫn tên đàn ông đó ra sân sau, chỉ là không có thời gian để đưa người tới Trì Xuân Uyển mà chỉ chỉ cho hắn phương hướng tới Trì Xuân Uyển, sau đó lại gọi bà tử tới Trì Xuân Uyển dẫn dụ Thôi thị cùng Ngọc Nghiên rời đi, bản thân cũng vội vã vòng ngược trở về.

Nhưng ngàn vạn lần không ngờ rằng trên đường đến Trì Xuân Uyển phải đi qua Hương Tuyết Uyển, mà tên đàn ông đó liền chui vào Hương Tuyết Uyển.

Và càng không ngờ tới Liễu Mi Vũ không trở lại Phù Dung Uyển, mà thay vào đó lại nằm trong Hương Tuyết Uyển.

Đợi Hương Lăng trở lại Phù Dung Uyển tìm vòng trong lượt ngoài đều không thấy người đâu, trong cơn hoảng loạn mới chạy tới cầu xin Tần Như Lương phái người đi tìm kiếm.

Lời giải thích này nghe có vẻ hợp tình hợp lý.

Liễu Mi Vũ nghe xong thì hừng hực lửa giận, cho dù muốn bới móc lỗi sai trong lời nói của Hương Lăng cũng tìm không ra.

Hương Lăng lại lăn dài lệ nóng: “Phu nhân rõ ràng đã trở về Phù Dung Uyển, tại sao lại đến Hương Tuyết Uyển? Nô tỳ cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có phải là, có phải là… công chúa đã sớm phát hiện ra điều bất thường nên mới đối phó với phu nhân như vậy?”


Đọc truyện chữ Full