DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Thu Vị Hoàng
Chương 471: C471: Chương 471

Liên Thanh Châu nói: “Thẩm Nguyệt, sư phụ có rất nhiều chuyện không thể nói rõ với cô, cũng có rất nhiều chuyện người không thể làm với cô, nhưng người làm như vậy nhất định đều là vì tốt cho cô”.

“Vì tốt cho ta sao, ai cần chứ?”, bóng lưng của Thẩm Nguyệt khẽ dừng lại một chút, rồi nàng lại nói: “Sau này ngươi đừng nhắc đến hắn trước mặt ta nữa, ta không thích”.

Liên Thanh Châu đột nhiên nói: “Thật ra cô đang không chấp nhận được chuyện bên cạnh sư phụ có những nữ nhân khác chứ không phải không chấp nhận chuyện người gạt cô”.

Thẩm Nguyệt phớt lờ hắn.

“Bởi vì cô không chấp nhận được cho nên mới tức giận đến như vậy”, Liên Thanh Châu nói một cách rõ ràng: “Cô còn quan tâm đến sư phụ hơn những gì mà cô nghĩ đó”.

Thẩm Nguyệt dừng chân, quay lại nhìn hắn ta với ánh mắt lạnh lùng.

Liên Thanh Châu nói: “Ta không có ý gì khác, ta chỉ muốn cô bình tĩnh một chút”.

“Ta lặp lại lần nữa, hiện tại ta đang rất bình tĩnh. Nếu như ngươi cứ nói về hắn trước mặt ta thì đừng trách ta trở mặt với ngươi”.


“Được rồi, xem như ta chưa nói gì cả”.

Sau khi trở về phủ tướng quân, Thẩm Nguyệt nằm xuống liền ngủ, không nói một lời trong suốt hai ngày.

Sau khi nàng ngủ ngon lành thì lại tiếp tục sinh hoạt bình thường như không có chuyện gì xảy ra.

Chỉ có điều trong hai ngày này, cả Ngọc Nghiên và Thôi thị đều vô cùng sợ hãi.

Ngọc Nghiên vừa khóc vừa nói: “Công chúa, người làm sao vậy? Từ khi đi uống rượu với nhị công tử Hạ gia trở về thì trông người không ổn chút nào”.

Thẩm Nguyệt đặt tờ giấy vẽ lên bàn, vươn tay véo khuôn mặt tròn trịa của Ngọc Nghiên rồi nói: “Ai trông không ổn chứ, chẳng qua là công chúa của ngươi đang nghĩ cuộc sống vẫn còn dài, ta vẫn còn phải nuôi con, nếu như không lo kiếm tiền thì sau này chắc phải hít không khí mà sống mất”.

Ngọc Nghiên mở miệng muốn nói gì thêm nhưng Thẩm Nguyệt đã nheo mắt nói: “Được rồi, đi lấy than đen lại đây cho ta, ta phải tiếp tục làm việc, bây giờ Liên Thanh Châu cũng đã trở lại rồi, truyện tranh của ta cũng không thể bỏ xó được”.

Ngọc Nghiên đành phải đi lấy than đen tới. ngôn tình sủng


Thẩm Nguyệt còn phải vẽ truyện tranh ba khung tiếp tục kể về những âm mưu thâm độc trong hậu viện.

Thẩm Nguyệt bận rộn đến mức quên ăn quên ngủ.

Nàng vừa phải vẽ truyện tranh vừa phải cùng Liên Thanh Châu chuẩn bị những chuyện trên thuyền.

Liên Thanh Châu chiêu mộ được một ít người thuê, một số tiểu thương còn lại đều được lôi kéo tới từ mối quan hệ với Lưu Nhất Quái

Trên thuyền đã có rất nhiều cửa hàng được khai trương, du khách đã lên thuyền thì cho dù muốn xuống cũng phải mất hết nửa ngày tham quan khắp nơi.

Vào ngày khai trương, con thuyền lớn thả neo trên sông, cảnh tượng vô cùng đặc sắc.

Người lui tới đều lên thuyền để xem náo nhiệt, chỉ trong mấy ngày mà việc làm ăn trên thuyền vô cùng phát đạt và nó cũng đã trở thành một nơi tiêu khiển rất nổi tiếng.

Sau khi màn đêm buông xuống, trên thuyền treo đầy đèn lồng gấm rực rỡ sinh động.

Thẩm Nguyệt và Liên Thanh Châu xuống thuyền sau bữa tối.

Liên Thanh Châu nói: “Hôm nay dừng ở đây, để ta tiễn cô trở về”.


Đọc truyện chữ Full