DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Thế Đan Vương Ở Đô Thị
Chương 14: C14: Bại não

Lúc trước Trương Phàm sống thành như thế mà vân rất mê mệt Tô Nhược Tuyết, còn thường xuyên tưởng tượng cuối cùng có thể kết hôn với cô ta.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Tô Nhược Tuyết xinh đẹp, rất xinh đẹp!

Cô ta có thế thu hút ánh mắt thậm chí là tâm trí của bất kỳ người đàn ông nào!

Hơn nữa cô ta còn không phải bình hoa, rất nhiều sản nghiệp của Tô gia đều có sự tham dự của cô ta. Ngoài ra còn có thể đưa ra một vài quyết sách, thể hiện được năng lực rất mạnh và thiên phú xuất sắc, chỉ cần là người quen đều biết rõ tương lai của cô ta nhất định sẽ huy hoàng xán lạn!

Cho nên xưa nay bên cạnh cô ta không thiếu đàn ông, còn là đàn ông ưu tú!

Lúc trước là Trương Tân, hiện tại là anh chàng đẹp trai này, thật ra đó là chuyện rất bình thường.

Nhưng lúc trước vì chuyện này mà Trương Phàm không ít lần ghen tuông và tốn thương...

Còn hiện tại, Trương Phàm lại chỉ cảm thấy khôi hài.

“Tô tổng, vị này là?” Anh chàng bên cạnh Tô Nhược Tuyết hơi hiếu kì về Trương Phàm.

Bởi vì nhìn Trương Phàm ăn mặc không giống người có tiền, mặc dù khí chất rất đặc biệt, có cảm giác khá bất phàm, nhưng khí chất cũng không thế ăn được... Mà loại người này. lại được Tô Nhược Tuyết chủ động chào hỏi nên lập tức khơi gợi lòng hiếu kỳ với anh ta.

“Tề tổng, giới thiệu một chút, người này là Trương Phàm, vị hôn phu của tôi!” Tô Nhược Tuyết cười tủm tỉm giới thiệu.


Tê Khôn hơi sửng sốt, không nghĩ tới Trương Phàm và Tô Nhược Tuyết lại có quan hệ như vậy!

“Chào Trương tiên sinh, tôi là Tẻ Khôn!” Tê Khôn cười vươn tay về hướng Trương Phàm.

“Trương Phàm!" Trương Phàm bắt tay với Tê Khôn, hoàn toàn không để ý đến chút thù địch sinh ra trong mắt anh ta,

Đây là lần đầu tiên Tô Nhược Tuyết giới thiệu như vậ) Gô ta có mục đích gì?

Chấp nhận số phận? Hay là cố ý để Tề Khôn đến gây. chuyện với hẳn?

“Tôi còn phải làm việc!” Mặc kệ Tô Nhược Tuyết có mục đích gì, Trương Phàm cũng không muốn hầu, hãn lên tiếng gọi Vạn Kính Tùng đang sững sờ rồi bỏ đi

“Trương Phàm, anh chờ một chút, trưa nay có thể đi ăn một bữa cơm không? Tôi muốn tâm sự với anh!” Tô Nhược. Tuyết vội vàng gọi Trương Phàm lại, trên mặt đầy vẻ chờ mong,

Vẻ mặt này làm mắt Tê Khôn đỏ lên!

“Được rồi, trưa nay cô mời đi!" Trương Phàm lại cảm thấy rất hứng thú, muốn xem Tô Nhược Tuyết có thể chơi trò gì.

Chờ Trương Phàm và Vạn Kính Tùng rời đi, Tê Khôn cười khổ nói với Tô Nhược Tuyết:

“Tô tổng, chúng ta đã nói trưa nay tôi mời cô ăn cơm, cái này...”


“Ngại quá Tê tống, lần sau nhất định sẽ có cơ hội!” Tô Nhược Tuyết vừa cười vừa nói.

“Vậy được rồi!" Tê Khôn nhìn nụ cười mê người của Tô Nhược Tuyết mà không nói ra được câu nào khác.

“Trương Phàm, thẳng nhóc này... Cậu có vị hôn thê như vậy từ khi nào?” Ngọn lửa nhiều chuyện của Vạn Kính Tùng đã cháy lên hừng hực.

“Đính hôn từ bé! Chuyện này rất phức tạp, anh đừng hỏi linh tinhf" Trương Phàm không muốn để Vạn Kính Tùng biết quá nhiều, không có lợi gì cho anh

“Đính hôn từ bé... Mặc dù Vạn Kính Tùng không biết rõ về chuyện trong nhà Trương Phàm, nhưng anh biết Trương Phàm luôn sống một thân một mình, trong chuyện này nhất định có câu chuyện nào đó làm người ta thương tâm.

câu kiềm chế một chút, cô gái kia thật xinh đẹp! Hơn nữa có vẻ thân phận của cô ta không tầm thường." Vạn Kính Tùng đã làm sale lâu năm nên mắt nhìn người rất tinh tường.

“Tôi và cô ta không phải người của một thế giới! Yên tâm đi, trong lòng tôi biết rõ!" Trương Phàm cười tủm tỉm và nói

“Cậu hiểu thì tốt! Con người rất khó nhìn rõ bản thân! Đương nhiên tương lai không biết trước được gì, chỉ cần chăm chỉ làm việc thì tôi tin chắc tương lai của cậu cũng không tầm thường!" Có lẽ là sợ Trương Phàm bị đả kích nên Vạn Kính Tùng lại vẽ ra viễn cảnh tương lai cho Trương Phàm.

Trương Phàm cười cười, lão Vạn đã hiểu sai, hẳn nói hai thế giới không phải là hăn không với tới được Tô Nhược Tuyết, mà chính là Tô Nhược Tuyết trèo cao không nổi

Nhưng chuyện này không cần giải thích với Vạn Kính Tùng.


Sau mười phút, giám đốc của cửa hàng Tinh Vân bực. mình đuổi Vạn Kính Tùng và Trương Phàm ra khỏi văn phòng,

“Dương tống, lúc trước chúng ta đã bàn trước rồi mà, sao nói thay đối là thay đổi ngay vậy!" Vạn Kính Tùng không hiếu ra sao, lúc trước chuyện Nhạc Khang lên kệ cửa hàng Tỉnh Vân chỉ còn lại vấn đề giá cả, số lượng, mức độ trưng bày. trong siêu thị mà thôi.

Nhưng bây giờ thì sao? Là từ chối thẳng chuyện Nhạc Khang lên kệ!

Sự thay đối này quả thực là long trời lở đất!

“Nhạc Khang không phù hợp tiêu chuẩn của siêu thị chúng tôi!” Dương tống khoát khoát tay như đuối ruồi:

“Đi nhanh lên, đừng làm chậm trẻ công việc của tôi, cũng đừng ép tôi phải gọi bảo vệ!”

Vạn Kinh Tùng còn muốn nói điều gì đó, Tê Khôn lại đột nhiên xuất hiện: “Lão Dương, chuyện gì mà cãi nhau vậy!"

“Tê tổng, chuyện nhỏ, chuyện nhỏ thôi!" Dương tổng nhìn thấy Tê Khôn thì vội vàng cười làm lành và nói

Tê Khôn giống như vừa mới nhìn thấy Trương Phàm, trên mặt đây vẻ kinh ngạc: “Trương tiên sinh, thật là trùng hợp, anh đang?”

“Ta là đại diện của Nhạc Khang!” Trương Phàm thản nhiên nói.

Tê Khôn nhìn về phía Dương tổng, Dương tổng lập tức nói: “Te tống, Nhạc Khang là một công ty đồ uống chức năng trong khu vực, bởi vì không phù hợp với tiêu chuẩn của siêu thị chúng ta, cho nên...”

“Sao lại không phù hợp? Tôi và Trương tiên sinh là bạn bè, ông phải nghiêm túc phụ trách công việc của mình, tôi đề nghị ông cẩn thận kiểm tra lại lần nữa!” Tê Khôn nghiêm túc. nói


“Vâng, vâng, vâng, Tê tống nói đúng lắm, có lẽ là tôi sai sót Tôi phải kiểm tra kỹ lại một lần!” Dương tổng cúi đầu khom lưng vội vàng nói

Vạn Kính Tùng lập tức được Dương tổng gọi vào văn phòng lần nữa.

Tê Khôn thì lên tiếng mời Trương Phàm: “Trương tiên sinh, không bằng đến phòng làm việc của tôi ngồi chơi? Những chuyện nhỏ nhặt này có đồng nghiệp của anh làm là được rồi”

“Được!” Trương Phàm cười gật gật đầu. Tê Khôn dẫn đường đến khu làm việc tầng cao nhất của cửa hàng Tỉnh Vân, tiến vào văn phòng xa hoa rộng đến trăm mét vuông của Tê Khôn.

“Trương tiên sinh tùy tiện ngồi, ngại quá, nơi này hơi đơn sơf Tê Khôn cười tủm tỉm nói với Trương Phàm.

Trương Phàm thản nhiên ngồi xuống, hoàn toàn thờ ơ trước hành động khoe khoang của Tê Khôn, hẳn cười tủm tim và nói: “Tê tống muốn nói cái gì?”

“Trương tiên sinh làm sale ở Nhạc Khang à, chắc rất vất vả đúng không? Nếu được lên kệ hàng của Tinh Vân chúng tôi thì có phải sẽ nhận được không ít tiền thưởng?” Tê Khôn vuốt vuốt ngón tay, cười tủm tỉm và hỏi

“Quả thật có thể lấy không ít, ít nhất trên mười triệu!" Trương Phàm gật đầu.

“Mười vạn, vậy cũng không ít! Đúng rồi, còn chưa tự giới thiệu với Trương tiên sinh, tôi là giám đốc của cửa hàng Tỉnh Vân tại thành phố Nam Tuyền! Nhạc Khang có được gia nhập. không chỉ cần một câu nói của tôi thôi!” Tế Khôn dựa lưng vào ghế sa lon, vẫn cười tủm tỉm.

Trương Phàm bắt chéo chân rồi hỏi: “Vậy nếu Tề tổng giúp tôi thì tôi cần đánh đổi cái gì?”

“Rất đơn giản, anh và Tô tổng hoàn toàn là người của hai thế giới! Tôi cảm thấy anh và cô ấy không thích hợp! Hai người xóa bỏ hôn ước kia đi thì tốt hơn! Đương nhiên tôi có thể hứa hẹn Nhạc Khang không chỉ được bước vào cửa hàng Tinh Vân ở thành phố Nam Tuyền, mà còn ở quy mô cả nước! Hơn nữa chúng tôi chỉ kết nối với Trương tiên sinh, chỉ làm việc với anh thôi!" Tê Khôn cũng bắt chéo chân.

Trương Phàm nhịn không được bật cười, cái tên Tê Khôn này thật là... Bại não!


Đọc truyện chữ Full