DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Chương 87: C87: Bị hưu

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Thường Viễn Hầu giục ngựa hồi phủ, đám người trong Triệu gia còn chưa tan. Thấy ông ta trở về nhanh như vậy đều giật mình. Ông ta cho người đi thỉnh đại phu giúp Triệu thị bắt mạch, Triệu thị đối với thân thể mình biết rất rõ ràng, việc này khẳng định là thủ đoạn của Hoàng Hậu, mục đích chính là đối phó Mai quận chúa. Đại phu bắt mạch cho Triệu thị xong rất khiếp sợ, nói là Triệu thị cũng trúng hàn độc không thể có con nối dõi. Thường Viễn Hầu hoàn toàn hết hy vọng, đảm bảo với Triệu gia về sau sẽ đối xử tử tế với Yến Nương.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Mai quận chúa ở trong phòng gấp đến độ xoay loanh quanh, thế tử phu nhân là người vô dụng, trừ vẻ mặt đưa đám thì biện pháp gì cũng không nghĩ ra được. Bình Tương đề nghị vào cung tìm Hoàng Hậu, thỉnh Hoàng Hậu làm chủ cho. Thế tử phu nhân ngăn lại:

"Ngươi nghĩ cô mẫu của ngươi là do ai sinh ra?"

Bình Tương lúc này mới nhớ tới cô mẫu chính là do nguyên phối đầu tiên của tổ phụ sinh ra, nàng ta mới nóng nảy: "Nương chúng ta phải làm sao bây giờ?"

"Nương cũng không biết." Thế tử phu nhân đều gấp đến độ ngất đi, vốn là phải tra ra chuyện Triệu Yến Nương thất trinh sự tình sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy? Họ canh giữ ngoài phòng lòng như kiến bò trên chảo nóng.

Nhìn Thường Viễn Hầu lại xuất hiện, hai người vội vàng ra đón:

"Phụ thân/tổ phụ."

"Tổ mẫu bị oan uổng, tổ phụ không nên nghe lời tiểu nhân, bọn họ tới châm ngòi mâu thuẫn giữa ngài cùng tổ mẫu." Bình Tương nôn nóng nói tốt thay Mai quận chúa.

Ở bên trong Mai quận chúa nghe được thanh âm, cũng hô to lên:

"Hầu gia, ta bị oan uổng, ngài phải tin tưởng ta."

Thường Viễn Hầu đẩy cửa ra, lạnh giọng hỏi:

"Năm đó có phải ngươi hạ thuốc tuyệt tự cho Lam Tú không?"

Mai quận chúa cả kinh, thân mình ngã quỵ, rốt cuộc bà ta cũng minh bạch cảm giác xấu đến từ nơi nào. Việc này là do Bình Lam Tú thiết kế!

Thế tử phu nhân cùng Bình Tương hít hà một hơi, không dám tin nhìn Mai quận chúa.

Bình Tương phản ứng lại trước:

"Tổ phụ, tổ mẫu sao có thể hạ dược cô mẫu, cô mẫu sinh công chúa, Thái tử cùng Nhị hoàng tử mà."

"Không sai, cô mẫu ngươi sinh được mấy hài tử. Nhưng ngươi nghĩ lại đi đại nha đầu bên người cô mẫu ngươi là Đoạn phu nhân sao lại nhiều năm không con, bởi vì năm đó Đoạn phu nhân thay cô mẫu ngươi uống hết!" Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Thế tử phu nhân cùng Bình Tương đều ngây người, nếu thật như vậy, các nàng xong rồi! Sự tình đều bị vạch trần, mỗi một chuyện đều gãi đúng chỗ ngứa.


Dưỡng hổ vì hoạn, đó chính là tình hình trước mắt, Mai quận chúa cười thảm thiết. Trách không được Bình Lam Tú còn có thể sinh hài tử, nguyên lai là không có uống dược. Bà ta hận, hận chính mình nhân từ nương tay, sớm biết thế thì không cần giả trang rộng lượng, trực tiếp giết chết Bình Lam Tú cho xong. Khinh địch thì hỏng hết, nghĩ đó chỉ là một thứ nữ không nơi nương tựa, còn không phải mặc bà ta nặn tròn bóp dẹp hay sao. Ai có thể dự đoán được Bình Lam Tú sau này lại có thể lên làm Hoàng Hậu, hiện tại mới ra tay, rõ ràng là muốn dồn bà ta vào chỗ chết.

Tiếng cười bà ta làm người nghe sởn tóc gáy, Bình Tương sợ tới mức trốn sau thế tử phu nhân.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

"Không sai, thế thì thế nào? Hầu gia nếu đã nhận định sự tình là ta làm, thì ta biện bạch sao ngươi cũng không nghe. Ta đường đường là quận chúa sao lại không xứng với ngươi? Nhiều năm như vậy người vẫn còn nhớ tiện nhân Củng Tố Quyên kia, vậy vị trí ta ở chỗ nào? Hài tử của Củng Tố Quyên dựa vào cái gì lại muốn đến vương phủ hưởng phúc? Hầu gia sao không nghĩ tới con của chúng ta, Bảo Châu vì sao xuất giá nhiều năm cũng không sinh được hài tử, đó là bởi vì Bình Lam Tú hạ dược con bé!"

Bình Tương hận không thể che lỗ tai mình, nàng ta đang nghe cái gì?

Bình Bảo Châu khiếp sợ ngẩng đầu, trong mắt tràn ngập hận ý, thì ra là thế! Thị tuyệt tử là do Bình Lam Tú hạ, Bình Lam Tú còn cao cao tại thượng ngồi trên bảo tọa, hưởng thụ cảnh vạn dân bái lạy: "Cha phải vì con làm chủ."

Tâm Thường Viễn Hầu đau đến chết lặng, luôn cho rằng hậu trạch bình an ai ngờ khi vạch trần lại hư thối như cái xác tanh tưởi, đều là bày mưu tính kế nhau.

"Như vậy, hầu gia hiện tại là muốn hưu ta sao? Ngươi đừng quên, ta là quận chúa, cho dù có phạm sai lầm, các ngươi không có quyền lực chỉ trích ta, càng không có quyền lực xử phạt ta."

Trong mắt bà ta mang theo đắc ý cùng khiêu khích, là quận chúa hoàng gia, ai dám hưu chứ! Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

"Ta dám!" Bên ngoài truyền đến tiếng một người già. Mai quận chúa cả kinh, là phụ thân.

Phụ thân sao lúc này lại tới cửa?

Mái tóc hoa râm của Khánh Vương bay trong gió, vẻ mặt đau đớn kịch liệt càng hiện lên nét già cả.

Nữ nhi đường đường là quận chúa, từ nhỏ tôn quý, ngàn kiều vạn sủng được khôn lớn trong yêu thương, ai biết sẽ rơi xuống kết cục vậy.

Nếu là có thể biết được như thế, năm đó dù là đánh gãy chân nó cũng không cho nó lên phố nhìn tân hầu gia được triều đình thụ phong. Dù là dưỡng nó cả đời ở trong vương phủ làm gái lỡ thì cũng không cho nó gả đến Bình gia.

Khánh Vương lão lệ tung hoành, đau lòng nhìn nữ nhi:

"Bổn vương dám, hoàng gia không có người bị hưu, cũng không có nữ nhân rắn rết. Bổn vương đã tấu với bệ hạ, đem tên của ngươi hủy diệt trong gia phả, Kỳ gia không có nữ nhi này, Bình gia đương nhiên có thể hưu ngươi."

"Phụ vương!" Mai quận chúa kinh hô.

Khánh Vương không ngừng xin lỗi Thường Viễn Hầu:

"Bổn vương xin lỗi ngươi, ta thẹn trong lòng. Bổn vương sẽ đem Mai nhi đi, về sau không bao giờ để nó xuất hiện trước mặt các ngươi."

"Phụ vương, ngài không thể làm như vậy? Ta không đi." Mai quận chúa nào nguyện ý, tâm huyết cả đời bà ta chẳng lẽ phải hủy như vậy sao? Bà ta không cam lòng.


"Không đi cũng phải đi, vi phụ thay ngươi tìm một nơi tốt, để ngươi ở đó vượt qua quãng đời còn lại." Khánh Vương thực đau lòng, tuổi Mai nhi đáng ra phải làm bà cố còn gặp nông nỗi này.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Ông ta chỉ hận, chỉ hận mình vì sao lại trường thọ, nếu giống các huynh đệ hoàng gia sớm mất thì không phải nhìn cành đau triệt tim phổi như vậy. Đồng thời ông lại thấy may mắn vì mình có thể sống lâu như vậy, nếu không Mai nhi nào có thể bảo toàn tính mạng, bệ hạ còn xem mặt mũi của ông ta mới có thể cho Mai nhi nhặt lại một mệnh. Trong nháy mắt ông lão như khúc gỗ mục.

Mai quận chúa bị Khánh Vương cưỡng chế mang đi, theo chân bọn họ rời đi còn có hưu thư Thường Viễn Hầu viết, cho tới nay ông ta đã viết hai phong hưu thư.

Kết quả này, Triệu gia vẫn thực vừa lòng. Người Triệu gia vừa đi, để lại cho Thường Viễn Hầu phủ bao nan kham. Triệu Yến Nương rất đắc ý, Bình gia đổ tội cho nàng ta, về sau ở Bình gia nàng ta có thể đi ngang, có hầu gia bảo đảm thì dù là không thể sinh dưỡng thì thế nào.

Nàng ta nhớ tới huyết yến, phân phó hạ nhân đem phân lệ cho Bình Bảo Châu đều nấu cho nàng. Bình Bảo Châu đắm chìm trong cảnh mẫu thân bị hưu mà thống khổ, nghe Triệu Yến Nương khi dễ người tức giận đi tìm Thường Viễn Hầu. Thường Viễn Hầu đóng cửa không gặp, Bình Bảo Châu tức giận muốn thu thập đồ về Địch gia. Cả nhà thế tử ở trong phòng thương thảo đối sách nào lo lắng cho thị. Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Thấy không có ai ngăn trở đi tới đi lui thu thập hành lý, vừa mắng vừa oán nửa ngày cũng không thu xếp xong. Triệu Yến Nương phái Lưu ma ma lại hỏi thị, khi nào xong để nàng chuẩn bị xe, bà ta tức giận bảo bà tử đem đồ đến xe ngựa.

Xe ngựa còn chưa đi Địch gia đã phái người truyền tin tới. Lòng Bình Bảo Châu tràn đầy vui mừng, đoán rằng phu quân truyền tới mở cửa ra chỉ thấy một phong hưu thư. Lý do thập phần đầy đủ, điều lớn nhất trong thất xuất chi điều- vô tử.

Triệu Yến Nương cười hớn hở nhìn Địch thị xám xịt đem đồ dọn về nhà, trào phúng nói:

"Cô cô không phải phải về Địch gia sao? Sao lại không đi chứ?" Bình Bảo Châu tức giận nghiến răng nghiến lợi, thầm mắng Địch gia bỏ đá xuống giếng, thị cũng không có nghĩ lại sao Mai quận chúa mới vừa bị hưu, Địch gia liền đưa hưu thư tới, thời gian trùng hợp như vậy giống như là tính kế.

"Đây là nhà mẹ đẻ ta, ta muốn ở đến bao giờ thì ở."

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

"Hừ, cô nương gả ra ngoài như bát nước hắt đi, nào có ai bị hưu còn mặt dày mày dạn lưu lại nhà mẹ đẻ? Mà cũng khó trách, ai bảo ngươi không thể sinh, trách không được bị hưu, về sau tái giá cũng khó." Triệu Yến Nương thấy thị còn phô trương rất không cao hứng.

Bình Bảo Châu bị chọc đến chỗ đau, cũng chế nhạo:

"Còn không phải giống ngươi cũng không thể sinh dưỡng sao, có tư cách gì cười nhạo người khác."

"Ta và ngươi bất đồng, ngươi cũng đừng quên, ta là bị quận chúa hạ dược. Bình gia thiếu nợ ta, ai dám hưu ta?" Triệu Yến Nương đắc ý cười, vặn eo:

"Cô cô, về sau ngươi nếu muốn ở trong phủ có ngày lành, liền phải lấy lòng ta, nếu không..."

"Ngươi... Tiện nha không biết liêm sỉ!"

Triệu Yến Nương xông tới, tát hai cái:


"Ngươi mắng ai? Đó là do nương ngươi hãm hại ta, nương ngươi là loại đức hạnh gì, có mẫu thế nào tất có nữ nhân thế, ngươi giống bà ta."

Bình Bảo Châu bị đánh có chút phát ngốc, từ nhỏ đến lớn thị luôn được sủng ái mà lớn lên, ở nhà chồng cũng duy ngã độc tôn. Ai biết lại bị một tiện nhân đánh. Với tính tình của thị nào có thể nhẫn nhịn, hai người đánh nhau.

Bọn hạ nhân không dám khuyên can, có người đi thỉnh thế tử phu nhân.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Đầu Thế tử phu nhân muốn phình to ra, trong phủ xảy ra chuyện như vậy, mẹ chồng bị hưu, hơn nữa còn lòi ra chuyện vu hãm mẹ Hoàng Hậu. Hoàng Hậu tất nhiên sẽ biết được, không biết về sau có còn che chở cho hầu phủ không? Lại nói nguyên do thật sự mẹ chồng bị hưu là không tốt, người trong kinh đều là thành tinh không biết sẽ thấy họ thế nào. Đáng thương cho Tương Nhi, sau này gả vào Đông Cung, nếu Hoàng Hậu chẳng quan tâm mỗi ngày phải sống thế nào.

Trong phủ hiện tại hỏng bét, hai cái thứ ngu xuẩn kia còn có tâm tư đánh nhau, Thế tử phu nhân lười quản, nói đầu choáng không thoải mái. Bình Bảo Châu rất mau liền rơi xuống thế hạ phong, Triệu Yến Nương vốn là thân thể chắc nịch, hơn nữa gần đây lại mập lên không ít, người được nuông chiều từ bé như Bình Bảo Châu sao có thể là đối thủ, bị ấn trên mặt đất đánh tan nát.

Triệu Yến Nương càng đánh càng tức, nếu không phải do Mai quận chúa, nàng ta nào sẽ không thể sinh được hài tử chứ. Chờ khi Thường Viễn Hầu chạy tới, Bình Bảo Châu đã không còn hình người đang khóc sướt mướt. Triệu Yến Nương cũng không tốt đến đâu, tóc tai lộn xộn, giống như người điên:

"Tổ phụ, cô cô mới vừa rồi đã mắng ta là người không thể sinh dưỡng, còn nói ta là tiện nhân, ta giận quá mới...."

Thường Viễn Hầu âm trầm, cuối cùng cũng không trách cứ nàng ta, chỉ sai người đỡ Bình Bảo Châu về.

Bình Bảo Châu la hét:

"Cha phải làm chủ cho con, trên đời nào có cháu dâu đánh cô cô chứ, quả thực là nghịch thiên. Tức phụ như vậy hầu gia nào có thể nhận..."

"Ngươi câm miệng." Thường Viễn Hầu gầm lên, phất tay cho người làm nhanh mang thị xuống.

Vừa rồi cũng thu được thư từ Địch gia, thư nói tiểu thiếp Địch gia đại náo, nói họ bị Bảo Châu rót hoa hồng đơn, mời đại phu tra quả thực như thế. Tra ra là có tiểu thiếp mang tâm trả thù, trộm hạ thuốc tuyệt tự cho Bảo Châu. Địch gia giận dữ đem thiếp thất đó đánh chết, tức phụ như Bảo Châu bọn họ cũng không muốn mang về, thỉnh hầu gia thông cảm.

Bảo Châu mười mấy năm không con, Địch gia muốn hưu nàng cũng hợp tình hợp lý. Bảo Châu có sai lầm ông ta sẽ không đến Địch gia nói lý, hôm nay chuyện phát sinh quá nhiều đầu óc ông ta vẫn loạn xạ.

" Bộ dáng ngươi thế này ra thể thống gì, nhanh trở về đi."

Ông ta cau mày nói với Triệu Yến Nương. Triệu Yến Nương thở ra một hơi, trong lòng thống khoái lui xuống.

Trĩ Nương cùng Củng thị tách ra mỗi người trở lại phủ thì nghe tin Mai quận chúa bị hưu đã truyền ra. Tư lão phu nhân lắc đầu, nói với Trĩ Nương:

" Tính tình bà ấy trước kia quá mức bá đạo. Rơi xuống kết cục hiện giờ cũng là gieo gió gặt bão, chẳng trách người khác được. Chỉ thương cho bà ngoại cháu nếu có thể chờ đến ngày này thật hoàn hảo."

"Nhân quả tuần hoàn, Thiên Đạo luân hồi. Bà ngoại cháu có lẽ đã đầu thai chuyển thế, sống yên vui mỹ mãn, chuyện này không còn quan hệ với bà."

Tư lão phu nhân yên lặng nhìn nàng, cười vỗ vỗ tay nàng. Từ ánh mắt đầu tiên lão phu nhân đã nhìn ra nàng là hài tử thông thấu, lời hôm nay đổi thành người khác có khả năng cũng không nghĩ ra được. Thế nhân thường thường hữu với tình, vây với hận. Nếu có thể bứt ra ngoài sẽ thấy một quang cảnh khác. Người đã qua đời sao lại để ý ân oán sinh thời, chỉ là người còn tồn tại không chịu buông tha mà thôi.

" Thôi, cháu mệt mỏi cả một ngày, nhanh đi nghỉ đi."

" Vâng, tổ mẫu, tôn tức cáo lui."

Nàng trở lại trong viện, tùy tiện rửa mặt một chút, bảo Hải bà tử đến bếp lấy một chén cháo. Hôm nay ở hầu phủ, nửa miếng nước nàng cũng không uống nàng rất đói bụng. Hiện tại cảm thấy đói quá lại không muốn ăn cơm uống chút cháo là tốt nhất. Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Uống xong cháo, nàng dựa vào giường nghỉ ngơi, trong đầu nghĩ đến chuyện ở hầu phủ đã phát sinh. Nàng khẳng định, trong đó có dấu vết của Hoàng Hậu, từng chuyện từng chuyện hoàn hoàn tương hợp.


Hoàng Hậu không cam lòng muốn thay mẫu thân báo thù. Cuối cùng Thường Viễn Hầu cho người bắt mạch Triệu thị nàng mơ hồ đoán được lý do.

Trách không được Khánh Vương đến nhanh như vậy, tất nhiên là do trong cung có người lên tiếng. Mai quận chúa năm đó cho Hoàng Hậu loại canh tương tự, Hoàng Hậu có tâm tư cẩn thận lại muốn giấu trời qua biển, vì thế thân là nha đầu Triệu thị liền hy sinh vì chủ. Như vậy cũng có thể giải thích hết vì sao Triệu thị bất quá chỉ là nha đầu, dù chủ tử trở thành Hoàng Hậu, làm nữ quan cũng chỉ là nô tỳ. Xuất thân thấp kém sao có thể gả cho Đoạn đại nhân. Hoàng Hậu đối với Triệu thị vinh sủng có thêm, so với nữ quan khác đều hơn nhiều. Ai ngờ Triệu thị lại sử dụng thủ đoạn thay đổi hài tử. Kế tiếp, Hoàng Hậu sẽ thu thập Triệu thị. Trĩ Nương mơ mơ màng màng nghĩ liền bị cơn buồn ngủ đánh úp lại.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Buổi tối khi Tư Lương Xuyên trở về nàng mới tỉnh, nàng nói với hắn chuyện ban ngày phát sinh, vô cùng cảm khái.

Tư Lương Xuyên cả ngày đều chú ý chuyện hầu phủ đã sớm nhận được tin tức, nên cũng không ngoài ý muốn. Kiếp trước Mai quận chúa cũng không có kết cục tốt, khi đó Hoàng Hậu ghi hận chỉ là chuyện thời trẻ ở hầu phủ sinh hoạt gian nan, bước lên địa vị cao mới âm thầm thao túng, chờ khi Nhị hoàng tử đăng cơ Mai quận chúa mới bạo bệnh mà chết vẫn chưa bị hưu. Kiếp này có chuyện thân thế Hoàng Hậu tất nhiên sẽ không giống kiếp trước cho Mai quận chúa thể diện. Mai quận chúa cả đời bá đạo, ỷ vào xuất thân nên làm việc không có chỗ nào cố kỵ. Có khả năng bà ta không bao giờ có thể tưởng tượng được Hoàng Hậu sẽ đối phó mình. Nếu Hoàng Hậu mưu tính thành công như kiếp trước Nhị hoàng tử đăng cơ, như vậy hầu phủ sẽ hoàn toàn xuống dốc.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Hắn đối với Hoàng Hậu và Nhị hoàng tử muốn nói là có thâm cừu đại hận thì là không có. Kiếp trước mẹ con Hoàng Hậu chèn ép Tư gia, lại không quá mức ngoan tuyệt, Lãng Sơn thư viện vẫn luôn bình an chẳng qua trong triều không có nơi dừng chân, chưa nói tới huyết hải thâm thù. Đây cũng là do sau khi trọng sinh vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt. Chỉ cần Tư gia có thể cùng Triệu Phượng Nương, Triệu Yến Nương cắt đứt quan hệ thì sẽ không giẫm lên vết xe đổ đó.

Chỉ là không đoán trước được mẹ con Trĩ Nương tồn tại, bởi vì các nàng mà kiếp này đều thay đổi. Triệu Phượng Nương cùng Triệu Yến Nương đều không phải con Hoàng Hậu, cũng không có khả năng sẽ giống kiếp trước được Hoàng Hậu che chở. Ngược lại là hắn, kiếp trước trăm phương nghìn kế tránh cưới người Hoàng Hậu cho là thân nữ, kiếp này lại thật sự cưới con gái Hoàng Hậu cam tâm tình nguyện, không có nửa điểm khó xử. Hắn nhìn thê tử vừa mới tỉnh ngủ mặt đỏ hồng, đôi mắt mông lung còn có chút mê mang.

Trĩ Nương trợn mắt nhìn hắn nói:

"Phu quân phỏng đoán không sai, việc này chính là nhằm vào Mai quận chúa. Mai quận chúa đã bị hưu, còn bị hoàng thất xoá tên, về sau sẽ không xuất hiện ở kinh thành."

Hắn ngồi bên giường sửa tóc nàng vì có chút lộn xộn:

" Ừ, bà ta bị hoàng thất xoá tên, vương phủ cũng là không ngốc. Khánh Vương thay bà ta tìm một chỗ ẩn nấp ở đó vượt qua quãng đời còn lại."

"Kỳ thật chuyện này Thường Viễn Hầu cũng có sai chỉ là sẽ không trách móc nặng nề thôi." Trĩ Nương cảm thán.

Nếu năm đó Thường Viễn Hầu tín nhiệm ngoại tổ mẫu nhiều một chút, cũng sẽ không phát sinh chuyện hưu thê, càng không thể có chuyện cưới Mai quận chúa vào cửa. Nam nhân không thể chịu đựng việc thê tử ngoại tình nên phẫn nộ hưu thê, cũng không đối xử tử tế với thân nữ nhi, biếm đích xuống thứ thiên vị vợ kế. Xét đến cùng, Thường Viễn Hầu cũng phải chịu trách nhiệm. Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Tư Lương Xuyên cười khẽ, tiểu thê tử tâm tư thật nhiều, lời này hình như có ý nhắc nhở hắn. Bất quá hắn không phải Thường Viễn Hầu, dù là có một ngày nàng bị người ta oan uổng, hắn cũng sẽ tin tưởng nàng.

"Thường Viễn Hầu tất nhiên là có sai, qua chuyện này Thường Viễn Hầu phủ nguyên khí đại thương, muốn trọng chấn phỏng chừng là không có khả năng."

Thường Viễn thế tử vốn chính là người tầm thường, Bình Triều giống Thường Viễn Hầu trước kia còn có chút tốt. Trải qua chuyện đón dâu Thái tử đối với hắn thập phần vi diệu, nói là tín nhiệm cũng chưa tới, nói không tín nhiệm cũng không giống, tóm lại, hắn ta ở Đông Cung địa vị có chút giới hạn.

Thái tử không dùng hắn nhiều, Nhị hoàng tử càng thêm không nể trọng hắn.

Vô luận là Thái tử hay là Nhị hoàng tử bước lên địa vị cao, hắn đều không thể trở thành tâm phúc cũng là chú định Bình gia xuống dốc.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019

Hoàng Hậu nương nương đi một bước cờ hay, thê tử Bình Triều là Triệu Yến Nương, Triệu Yến Nương tính tình thế nào. Về sau nội trạch hầu phủ không biết muốn nháo nhào ra sao. Không thể tu thân tề gia, đâu ra bình thiên hạ.

Lòng Trĩ Nương nghĩ cũng không khác biệt với hắn, nghe hắn nói, gật đầu "Ừ" một tiếng.

Soái – Đào Quân Trang 18.06.2019


Đọc truyện chữ Full