DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Các Lão Phu Nhân Dưỡng Thành Ký
Chương 102: C102: Dạo phố

Tác giả: Mạn Bộ Trường An

Chuyển ngữ: Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Lần này đề thi đương nhiên sẽ không phải đề trước kia bị lộ, Kỳ Đế đã lệnh cho Hồ đại học sĩ triển khai đề khác. Nên Tư Lương Xuyên khi thi thấy đề khác kiếp trước cũng không kinh ngạc. Kiếp này có quá nhiều điều khác kiếp trước. Lần trước là đề thật, nếu đề thật đã lộ, sửa đề là đương nhiên.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Hai huynh đệ đều ở vị trí tốt, Tư các lão tại vị nên vô luận quan chủ khảo là ai thì cũng đều cho Tư gia mặt mũi. Thư đồng với gã sai vặt không được theo vào, chỉ mang theo vào bàn thi gạo và mì với thịt thà đồ ăn. Vì thi ba ngày nên có tiểu lò, mặt khác còn có than, mỗi lều còn có bô.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Ba ngày sau, cửa trường thi rộng mở cho các thí sinh ra ngoài. Nhiều người chỉ trong ba ngày ngắn ngủn mà như thay da, mất cả hình tượng, có người nét mặt u sầu, thở ngắn than dài. Đương nhiên cũng có người vui mừng lộ trên nét mặt, thoạt nhìn là thi không kém.

Tư Lương Xuyên vẫn như cũ đi ra, không mệt mỏi, không gợn sóng vui buồn, giống như bình thường. Tư Lương Nhạc thì liên thanh la đói la hôi, hận không thể chắp cánh bay về nhà. Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Tư phu nhân cùng Trĩ Nương ngồi trong xe ngựa, bọn nha đầu ở ngoài nhìn xung quanh, chờ khi nhìn thấy đại công tử cùng nhị công tử tới. Cao hứng báo vào bên trong xe ngựa.

Trĩ Nương vén một góc rèm, nhìn khí sắc phu quân mà yên lòng.

Về đến nhà, đầu tiên là tắm gội sạch sẽ. Trĩ Nương lấy quần áo, ngoan ngoãn canh ngoài phòng tắm, nghe bên trong tiếng nước xôn xao, khóe miệng cong lên. Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Tư Lương Xuyên tắm sạch đi ra, chỉ mặc áo trong, dáng người còn hơi nước lại thẳng tắp nhìn thê tử, xem đến mức nàng hô hấp dồn dập lên. Hắn chậm rãi đến gần, tiếp nhận quần áo. Nàng vội vàng cúi đầu, che dấu gương mặt đỏ hồng. Hắn hơi rũ mắt nhìn búi tóc nàng phiêu diêu bên tai, đôi tai phiếm hồng vì ngượng ngùng. Bởi vì nàng cúi đầu, cần cổ tuyệt đẹp lại yếu ớt làm hắn rung động. Lại niệm vài câu tâm kinh, bắt đầu mặc y phục. Lòng buông lỏng, nàng ngẩng đầu lên giúp hắn chính y lý khâm.

Mặc quần áo xong, hắn ngồi trên ghế, nàng cầm khăn vải lau tóc. Tóc của hắn không thô cứng mà mềm mại. Nàng cẩn thận lau khô, lại thay một cái khăn khác giúp trượng phu chải tóc. Lặp lại vài lần khoảng mười lăm phút sau lại giúp hắn búi tóc.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Chuẩn bị xong hai vợ chồng tới chỗ Tư lão phu nhân.

Hai người vào nhà, đã thấy Tư Lương Nhạc ngồi ở bên người lão phu nhân, miệng không ngừng tố khổ:

"Tổ mẫu, tôn nhi mệt muốn chết cho rồi, than hỏa ở đó nửa ngày mới cháy, cơm nóng canh nóng đều thiếu. Còn đồ ăn may mọi người đều chuẩn bị, thời tiết lạnh cũng không hư, bằng không cháu còn phải tự mình nấu ăn."

"Tôn nhi ta chịu khổ." Tư lão phu nhân đau lòng.

"Điểm này không tính là khổ gì, mấu chốt là đi vệ sinh. Ngày đầu tiên đi vào còn không nghe mùi, từ ngày hôm sau người dùng nhiều, mùi bay ra. Chỗ con ở một đầu khác còn nghe được mùi, thiếu chút nữa ói cơm ra."

Tư Lương Xuyên đỡ thê tử ngồi xuống, còn mình ngồi ở bên cạnh.

Tư lão phu nhân quan tâm hỏi:


"Xuyên ca nhi, nhiều ngày thế cháu ổn chứ?"

"Tạm được ạ."

Tư Lương Nhạc xem huynh trưởng, định lực của huynh trưởng thật là kinh người, hai ngày hôi thối còn tạm được? Còn hắn hận không thể ói đến trời đất tối tăm, nhưng ráng chịu đựng.

" Không như đại ca, mấy ngày nay cháu ăn cũng không ăn được, ngủ cũng ngủ không được, đợi lát nữa phải ăn bù mới được."

"Đúng vậy, mau, mau truyền thiện." Tư lão phu nhân đau lòng không thôi, bảo Chấp Mặc nhanh đến phòng bếp truyền thiện.

Chỉ chốc lát sau, Tư các lão cùng phu nhân cũng đến. Người đến đông đủ, Tư lão phu nhân bảo lập tức ăn cơm. Tư Lương Nhạc không kịp chờ nha đầu chia thức ăn, vội gắp đồ ăn ăn.

Tư Lương Xuyên không nhanh không chậm ăn, còn chú ý Trĩ Nương, Trĩ Nương nhoẻn miệng cười, trộm gắp đồ ăn trong chén cho hắn. Hắn rũ mắt, cúi đầu ăn.

Một tháng sau yết bảng, không thể nghi ngờ Tư Lương Xuyên đứng đầu tam giáp. Thi đình xong, khâm điểm làm Trạng Nguyên, biên soạn ở Hàn Lâm Viện.

Tư Lương Nhạc trúng nhị giáp, khâm điểm là truyền lư. Triệu Thủ Hòa cũng nhị giáp, ban tiến sĩ.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Kỳ Đế ban yến, khi cử hành trạch yến. Đủ loại quan lại trình diện, hơn mấy trăm tiến sĩ khí thế lui tới. Các cung nữ đem ngự thiện đặt ở trên bàn.

Ngồi trước bàn chính là Tư Lương Xuyên cầm đầu tiền tam giáp.

Kỳ Đế nâng chén, mọi người đồng thanh hô vạn tuế, đem rượu trong tay uống một hơi cạn sạch.

Phía sau bức rèm che, cách sa mành. Hoàng Hậu cùng Vĩnh An công chúa, Hiền phi cùng Vĩnh Liên công chúa ngồi tách biệt. Từ xưa cứ sau khi yết bảng, các quan viên có nữ nhi đều nhìn chằm chằm nhóm tân tiến sĩ, gặp được người hợp tâm ý, sẽ không tránh khỏi vì nữ nhi lưu ý chút, hoàng gia cũng không ngoại lệ.

Năm đó Vĩnh An công chúa cũng ở sau mành, liếc mắt một cái nhìn trúng Lương phò mã.

Hiền phi rất để bụng chuyện nữ nhi tuyển Phò mã, mấy ngày nay đã bắt đầu ngủ không yên.

Hoàng Hậu ngồi ngay ngắn, thấy tâm tư Hiền phi đều ở trong vườn, cười nhạt nói:

"Hiền phi muội muội không cần phải gấp gáp, bệ hạ đã nói, hôm nay muốn các ngươi chậm rãi chọn lựa, nhất định phải giúp Vĩnh Liên chọn phò mã vừa lòng đẹp ý."

"Đa tạ ý tốt của bệ hạ cùng nương nương." Hiền phi nói cảm tạ nhưng ánh mắt vẫn không nhìn ra bên ngoài.

Sắc mặt Vĩnh Liên không tốt như thân mình không khoẻ. Mặt nàng ta tái nhợt, khuôn mặt nhỏ với bộ dáng đó thật chọc người nhìn đau lòng. Đôi mắt nàng ta say mê nhìn nam tử diện mạo xuất chúng trước bàn, chỉ cần ngồi ở đó thôi, trong muôn vàn người nàng ta chỉ liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy hắn. Nàng ta muốn nam nhân bộ dáng như thế, người khác nào có thể vào mắt nàng ta. Nhưng nam nhân đó đã cưới vợ, lại cưới một nữ nhân gia đình bình dân do thiếp sinh ra.


Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Hiền phi cũng dừng tầm mắt ở trước bàn, trong lòng thở dài. Trong tiền tam giáp, Trạng Nguyên lang là không cần mơ tưởng, dù là Tư Lương Xuyên không thành thân, cũng không thể làm phò mã. Tư các lão dưới gối chỉ có đại công tử, đại công tử nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sẽ kế thừa Tư gia, sao có thể dễ dàng thượng chủ, tự hủy tương lai chứ.

Lòng Hiền phi thở dài, đáng thương cho Liên Nhi vẫn luôn nhìn không thấu, thiên nhận chết lý. Vừa lúc nhân cơ hội này, để nữ nhi chặt đứt niệm tưởng. Hiền phi chuyển hướng nhìn hai nam tử khác, bảng nhãn bốn mươi nghe nói vợ cả quá cố, mấy đứa con trai đều sắp cưới vợ, chắc không quá mấy năm sẽ là tổ phụ, tất nhiên là không thể. Thám hoa tuy rằng tuổi trẻ nho nhã, lại sớm cưới vợ cũng không nhắc.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Tiền tam giáp không một người thích hợp.

Nhị giáp đầu là truyền lư Tư gia nhị công tử, cũng đã định thân. Còn tiến sĩ không lớn tuổi thì cũng có tuổi trẻ anh tuấn nhưng thân phận không cao, không xứng với Liên Nhi. Công tử thế gia nhà giàu thì đều là cậu ấm, rất ít người chịu gian khổ học tập thi cử nhập sĩ. Các tiến sĩ phần lớn là nhà thanh lưu, hoặc là nhà nghèo.

Liên Nhi là kim chi ngọc diệp, là công chúa sao có thể gả cho nhà thanh bần?

Liên Nhi không có vận khí như Vĩnh An, Lương phò mã xuất thân cao. Lương tướng quân chấp nhận cho con vợ cả thượng chủ, đến phiên Vĩnh Liên cả vườn tiến sĩ cũng chọn không ra một người thích hợp.

Hiền phi càng xem càng khổ, nên thu hồi ánh mắt. Vĩnh Liên không xem những người khác, nàng cúi đầu vò khăn trong tay, sắc mặt tái nhợt.

"Hoàng muội có vừa ý ai không, nếu không nói với hoàng tỷ, hoàng tỷ còn có thể cho ngươi tham mưu." Bụng Vĩnh An đã rất lớn, nàng dựa ngồi trên ghế lót lông hồ thật dày.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Vĩnh Liên lắc đầu:

"Hoàng tỷ lại giễu cợt ta."

Vĩnh An cười rất chi là đường hoàng:

" Ta nào giễu cợt? Nếu ngươi không nhìn trúng ai, phụ hoàng có thể sẽ trực tiếp tứ hôn, đến lúc đó ngươi bất mãn cũng không thể sửa đổi. Hoàng tỷ cũng là vì tốt cho ngươi, hiện tại ngươi e lệ, về sau liền phải chịu khổ. Còn không bằng đánh bạo, theo tâm ý mình chọn ra một người thích hợp."

Vĩnh Liên chua xót, nàng ta nào không có người vừa ý, nhưng nàng ta có thể nói cho phụ hoàng sao? Liền tính là nói cho phụ hoàng, phụ hoàng sẽ thay nàng ta làm chủ sao?

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Hoàng Hậu tùy ý đảo mắt qua, sau đó lại thong thả uống trà, gắp điểm tâm ăn. Ăn xong Cầm ma ma đệ khăn lụa cho hoàng hậu ưu nhã lau ngón tay. Từng ngón trắng tinh như ngọc, bảo dưỡng cực hảo. Đột nhiên, hoàng hậu nâng cổ tay trắng nõn nhẹ nhàng chỉ ngón tay về sau mấy bàn, có một thanh niên lớn lên rất là tuấn tiếu, xa xa nhìn thấy rất phong độ trí thức.

"Đó là con nhà ai, thoạt nhìn tuổi tác tương đương Vĩnh Liên, lớn lên cũng không tồi."


Hiền phi nhìn theo tay hoàng hậu chỉ, thấy người Hoàng Hậu chỉ đúng như lời lớn lên cũng không tệ lắm.

Vĩnh Liên ngẩng đầu, nhìn thoáng qua, lại cúi thấp đầu. Vĩnh An cũng nhìn thoáng qua, cười nhẹ, rồi cúi đầu bắt đầu ăn điểm tâm.

Cầm ma ma nhẹ nhàng từ sau Hoàng Hậu tránh ra, nhỏ giọng hỏi cung nhân. Thực mau tin tức xác nhận, bẩm Hoàng Hậu:

"Hồi nương nương, vị công tử kia đến từ Thương Bắc, họ Văn. Lần này Văn công tử đứng hàng nhị biệt hàng thứ ba mươi sáu."

Sắc mặt Hiền phi phức tạp, nhìn thanh niên kia vài lần. Văn Thương Bắc? Chính là Văn gia? Văn gia có vị Tứ gia vì tiết lộ đề, mà bị xóa tên trong khoa cử, vĩnh viễn không thể tham gia thi. Mà Văn gia lại ở Thương Bắc, trong kinh thành không có căn cơ. Cho dù được Thái tử coi trọng, cũng không biết năm nào tháng nào mới có thể xuất đầu.

Hoàng Hậu gật đầu, cười nói:

"Văn gia là thế gia lánh đời, trăm năm trước tung hoành trong thư hương thế gia. Công tử nhà bọn họ xuất ra, trách không được nhìn khá tuấn tú lịch sự, thứ tự cũng dựa vào thực lực, xác thật là không tồi. Không biết ý Hiền phi muội muội thế nào, còn người nào khác được ngươi chọn không?"

"Tạm thời không có, bất quá thần thiếp chỉ có mỗi Vĩnh Liên, tất nhiên là muốn chọn người tốt cho con bé. Mấy công tử đó mới nhìn diện mạo chưa hỏi ra phẩm tính, thần thiếp tính lén chậm rãi tìm hiểu."

" Ý ngươi như thế cũng tốt. Vĩnh Liên tuy không phải do bổn cung sinh ra, nhưng bổn cung luôn coi nàng như Vĩnh An, đương nhiên cũng hy vọng nàng có thể tìm được một lang quân như ý. Qua năm Vĩnh Liên cũng sắp mười tám, tuổi tác không tính còn nhỏ, Thái tử bất quá chỉ sinh trước nàng một ngày, đều đã cưới phi. Là cô nương gia không thể bỏ qua cảnh xuân tươi đẹp."

"Tạ nương nương, thần thiếp sẽ cố chọn lựa."

"Ngươi tính toán cũng được, bổn cung sẽ cùng bệ hạ thương nghị, cần phải cho Vĩnh Liên vừa lòng đẹp ý."

Hiền phi tâm đã định, Hoàng Hậu không ép buộc tứ hôn, còn thời gian để chọn, Văn gia gia thế quá thấp, Hiền phi thực sự không muốn. Vĩnh Liên ngồi ở bên cạnh sắc mặt trắng như trong suốt, đôi tay trong tay áo cắm sâu vào bàn tay, cắn môi không nói một lời. Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Sau yến tiệc, chúng tiến sĩ lại tề tựu trước điện tạ ơn. Dựa theo lệ thường, kế tiếp chính là đi dạo phố, kinh triệu phủ doãn đã ở ngoài cổng Kim Môn chờ, các tiến sĩ ra sẽ tự mình khoác lụa hồng cho trạng nguyên.

Tư Lương Xuyên ngồi trên tuấn mã, đầu ngựa buộc lụa hoa thần khí uy vũ. Thần sắc nam chủ ngọc diện sương nhan tựa như Tinh Quân.

Từ hoàng cung đi thẳng qua thứ vệ môn. Hai bên đường bắt đầu xuất hiện các bá tánh, các bá tánh cao giọng hoan hô rồi cùng người quen đàm luận vẻ ngoài Trạng Nguyên tuấn tiếu, phong tư trác tuyệt thế nào.

Trong đám người, có rất nhiều thiếu nữ, người lớn mật lộ ra dung nhan, hoặc thẹn thùng che mũ lụa mỏng, họ không chớp mắt nhìn chằm chằm đội ngũ dạo phố. Từ Trạng Nguyên lang xuất trần đến các tiến sĩ phía sau, cân nhắc xem vị nào mới là lương xứng. Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Phương Tĩnh Di cũng ở trong chúng cô nương đó, đôi mắt nàng ta dõi theo nam tử đằng trước. Hắn ngồi trên tuấn mã, mặt như quan ngọc. Nam tử kinh tài tuyệt diễm như vậy vì sao không thấy nàng ta tốt đẹp chứ?

May mắn, ông trời đối đãi với nàng ta không tệ, tương lai nếu có thể vào Đông Cung, nam tử từng khinh thường nàng ta, một ngày nào đó sẽ quỳ gối trước mặt nàng ta và cúi đầu xưng thần.

Ánh mắt nàng ta u oán, vò khăn tay.

Phương Tĩnh Nhiên tìm thân ảnh Triệu Thủ Hòa, thấy Triệu Thủ Hòa rất khí phách, diện mạo cũng trở nên anh tuấn. Lúc trước không muốn giờ cũng buông lỏng một ít.

Đáng tiếc nghe tổ mẫu nói, Triệu gia không quá nguyện ý. Nàng ta dậm chân, Triệu gia khinh người quá mức, nếu không đồng ý cũng là nàng ta, khi nào thì đến phiên bọn họ?

Tỷ muội hai người tâm tư khác nhau, đợi đội ngũ đó dần dần đi xa mới xoay người rời đi.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Trĩ Nương cũng chuồn ra cửa, nàng mang thai xác thật không nên đi trong đám vì thế nàng thuê một gian trà lâu duyên hồ nhìn xuống đường phố.


Đội ngũ dạo phố phải đi qua nơi này một vòng, lại vòng đến nội đường Lại Bộ dâng hương, mới có thể tự rời đi.

Trĩ Nương đứng ở sát bên cửa sổ, Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân cũng đang ngồi bên cạnh uống trà.

Tư lão phu nhân có chút cảm khái:

"Từ tổ phụ cháu, rồi phụ thân cháu, hiện tại lại đến Xuyên ca nhi. Ta đã xem ba nam nhân Tư gia làm Trạng Nguyên dạo phố."

Tư phu nhân ở một bên che miệng cười, rất vinh dự.

Nơi xa chiêng trống càng ngày càng gần, ở bên ngoài Chấp Mặc đẩy cửa tiến vào:

"Lão phu nhân, phu nhân, Thiếu phu nhân. Đại công tử sắp lại đây rồi."

Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân đứng lên, đứng cạnh Trĩ Nương.

Thực mau, đội ngũ danh dự xuất hiện phía dưới, ngự vệ quân giơ cao cao thẻ bài. Phía sau nhóm chiêng trống đem nhạc cụ tạo không khí vui mừng.

Trên tuấn mã nam tử đầu đội kim linh khi bị mặt trời chiếu vào càng thêm rực rỡ lấp lánh. Trĩ Nương lộ ra ý cười, bàn tay vòi ra ngoài cửa sổ một chút.

Nam tử phía dưới như có sở cảm, ngẩng đầu lên, vợ chồng hai người bốn mắt tương vọng, tình nghĩa vọng tràn. Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Tư Lương Xuyên càng lúc càng đi xa, Trĩ Nương nhìn ở phía sau, nhìn Tư Lương Nhạc cùng Triệu Thủ Hòa rồi chỉ cho Tư lão phu nhân cùng Tư phu nhân xem.

Cao hứng nhất chính là Tư lão phu nhân, đại tôn tử là Trạng Nguyên, tiểu tôn tử cũng là nhị giáp đầu danh. Không hổ là con cháu Tư gia, Nhạc ca nhi dù không thiên phú bằng Xuyên ca nhi nhưng cũng là nhất đẳng nhân tài.

Tư Lương Nhạc chỉ cao hứng nhìn bá tánh, cũng không ngẩng đầu, nên cũng không nhìn thấy người nhà.

Mấy trăm tiến sĩ, mỗi người đều khí phách hăng hái, đây là lúc nhân sinh đắc ý, mỗi người đều toát ra vui sướng, lan tỏa đến mọi người. Trĩ Nương chưa từng gặp cảnh như vậy, mắt nàng vẫn luôn đi theo đội ngũ, khi thấy đội ngũ đi hết qua, nàng mới rời cửa sổ.

Ước chừng một nén hương người Tư gia mới bắt đầu xuống lầu, chuẩn bị ngồi xe về phủ.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019

Về tới phủ không đến nửa canh giờ, thì Tư Lương Xuyên cùng Tư Lương Nhạc liền vào cửa. Tư Lương Xuyên đi phía trước, hồng y ngọc nhan, mặt lạnh như tùng. Tư Lương Nhạc theo sát sau.

Tư lão phu nhân liên thanh nói "tốt", Tư các lão dẫn huynh đệ hai người đến từ đường. Hướng tổ tiên dâng hương báo tin vui. Huynh đệ hai người tam bái, đem hương cắm vào lư.

Tư Lương Nhạc nhỏ giọng nhắc đi nhắc lại, ý là hắn đã trúng tiến sĩ, cũng coi như không làm thất vọng tổ tông. Về sau trở lại Lãng Sơn, nhất định đem thư viện phát dương quang đại, không phụ tổ tông kỳ vọng.

Tư các lão cũng cảm khái, cảm thấy không phụ tổ tiên. Tư gia thế hệ này cũng chỉ có huynh đệ hai người. Nhờ tổ tông phù hộ, hai anh em không phụ sự mong đợi của mọi người.

Nhìn bài vị Tư gia lành lạnh túc mục trên bàn thờ nhang khói lượn lờ, Tư Lương Xuyên rũ mắt đứng yên.

Soái – Đào Quân Trang 05.09.2019


Đọc truyện chữ Full