DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhật Ký Làm Ruộng Của Pháo Hôi
Chương 49: Chương 49


Phỉ Thúy nhìn tộc trưởng, cũng không nói gì.

"Phỉ Thúy, nói rõ ràng.

" Trọng điểm mà tộc trưởng chú ý ở phía sau.

Trong sân rất yên tĩnh, giọng nói của Phỉ Thúy tuy rằng không lớn, nhưng những người cách không quá xa đều có thể nghe được, "Mọi người có thể sẽ cho rằng ta đây là tàn nhẫn độc ác, muốn báo thù riêng, trên thực tế không phải như vậy, ta là vì muốn tốt cho toàn bộ thôn Tần gia, Lưu tẩu tử bôi nhọ ta không vấn đề gì, nhưng không nên kéo chủ tử của ta vào.

"
Nói tới đây, nàng tạm dừng một chút, "Cũng không biết mọi người còn ấn tượng với vị ma ma từng mua ta năm xưa hay không?"
Việc này có chút xa xôi, rất nhiều người từ lâu đã không nhớ nổi.

"Nàng cũng chỉ là hạ nhân, nhưng chất nhi bà con xa của nàng lại là huyện lệnh của huyện chúng ta.

"
Lời này vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người rốt cuộc cũng có chút thay đổi.

Đạt được hiệu quả mình muốn, Phỉ Thúy mới nói tiếp: "Chất nhi bà con xa của một hạ nhân đều có thể làm huyện lệnh, các ngươi cảm thấy, nhà chủ nhân trước kia của ta có thân phận gì? Tuy rằng ta không tiện nói, nhưng cũng có thể nhắc nhở một vài lời, ta làm nha hoàn ở kinh thành.


"
Lúc này, trưởng thôn cũng có chút ngồi không yên.

Dù là chuyện gì nhưng cứ nói ấp mở như vậy, sẽ khiến những người khác mặc sức tưởng tượng, tác dụng sẽ lớn hơn việc nói ra rõ ràng.

"Phỉ Thúy.

"
Tần Lai Kim mở miệng hỏi: "Lời ngươi nói là sự thật?"
"Tất nhiên, thôn trưởng đại bá, người cứ nghĩ đến quan lớn xem, Lưu tẩu tử nói ta thế nào cũng không sao, nhưng nàng có thể nói hươu nói vượn về chủ tử trước của ta sao?"
Phỉ Thúy ngẩng đầu nhìn hai người, nghiêm túc nói: "Đối với thanh danh, càng là người quyền cao chức trọng, lại càng coi trọng, nếu bị họ biết được, hai người nói xem, Tần gia chúng ta đủ sức chịu đựng lửa giận của họ sao?"
Sau khi lời này được nói ra, toàn bộ sân trong nháy mắt trở nên vô cùng yên tĩnh, sau đó lập tức bùng nổ.

"Hưu nàng, tộc trưởng, thôn trưởng, hưu nàng.

"
"Hưu nàng.

"
Không ngờ chuyện sẽ nghiêm trọng như vậy, nhưng họ cũng không cảm thấy Phỉ Thúy nói sai, suy cho cùng ở trong mắt họ huyện lệnh đại nhân cao cao tại thượng, thế mà lại chỉ là chất nhi bà con xa của hạ nhân bên cạnh chủ tử của Phỉ Thúy.


Có thể tưởng tượng, chủ tử của Phỉ Thúy nhất định là nhân vật cực kỳ lợi hại.

Nếu như nhân vật như vậy mà thực sự tức giận, một câu truyền xuống, bọn họ còn có đường sống sao?
Lúc này thôn trưởng cũng có chút luống cuống, nhìn về phía cha mình.

Tộc trưởng giơ tay, uy danh của hắn trong thôn cũng không nhỏ, trong sân dần dần yên tĩnh lại, "Phỉ Thúy, ngoại trừ hưu nàng, còn có cách giải quyết khác không?"
Quả nhiên, trên đời này không thiếu người thông minh.

Phỉ Thúy ngẩng đầu, hốc mắt đỏ lên nhìn tộc trưởng.

"Đại gia gia, thật lòng mà nói, trái tim ta rất lạnh lẽo, mấy năm nay xa nhà sống ở bên ngoài, ta thường xuyên nhớ nhà, nhớ những lúc vui vẻ, nhớ những khi chịu uất ức, ngày lễ ngày tết lại càng thêm mong nhớ, nhớ người thân trong nhà, nhớ người trong thôn tộc, nhớ từng tán cây ngọn cỏ nơi đây.

"
Nàng nói rất chậm, người Tần gia hốc mắt cũng đỏ theo.

"Chuyện lần này, ta thân là nữ nhi của Tần gia, có một nhị tỷ tốt trút giận cho ta trước, rồi có những người thân sẵn lòng tin tưởng ta ủng hộ ta, chỉ không ngờ tới, tới chỗ của ngài, đại gia gia.

"
Nói tới đây, Phỉ Thúy hơi nghẹn ngào, lại khịt khịt mũi, giống như đang hết sức kiềm chế nước mắt, "Sự trong sạch của nữ nhi quan trọng thế nào, làm tẩu tử của bổn gia ta, lại bôi nhọ ta như thế, là muốn ép chết ta sao?"
Tộc trưởng không thể phản bác được những lời này.

[Truyện được đăng tại web .

com]


Đọc truyện chữ Full