DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 60: C60: Huyên huyên giơ tay tần lãng trả lời hoàn hảo

Vị bạn học nữ bạo dạn ôm lấy Huyên Huyên, cả người đều trong cảm giác hưng phấn, một bạn nam bên cạnh thúc giục nói: "Nhanh nào, nhanh nào! Tôi cũng muốn ôm một cái!”

“Đợi một chút, tôi ôm chưa đủ phê nha!"

“Trời ạ! Cậu nhanh nhanh lên mọi người ở đây đều muốn được ôm một cái đây này." Đám nữ sinh bên cạnh thúc giục nói.

Không còn cách nào khác, bạn nữ kia đành phải bồng Huyên Huyên sang tay người tiếp theo.

Đứa nhỏ này thật sự là không có một nào hoảng sợ, dù cho bị nhiều cô chú xa lạ như vậy ôm tới ôm lui. Nó không chỉ không khóc mà còn rất hiếu kỳ nhìn bọn họ.

Tới lúc một bạn học nữ xinh đẹp bế lấy nó, đứa nhỏ này ánh mắt đột nhiên sáng lên. Món đồ chơi nhỏ trong tay không thèm căm nữa, kể cả con ngựa gỗ nhỏ. cũng bị nó ném lên trên bụng giương đôi tay nhỏ nắm lấy quần áo trước ngực của nữ sinh. Cái đầu nhỏ thì cong lên tựa như là muốn bú sữa mẹ vậy.

Bạn học nữ đang ôm Huyên Huyên lập tức đỏ mặt ngượng ngùng, đành phải đem Huyên Huyên trả lại trong ngực Tăn Lãng khiến các bạn học xung quanh cười ha hả.

Những bạn học nữ khác cũng cười nhưng mà không dám cười quá to, với lại nhìn Huyên Huyên hết có can đảm muốn đi lên ôm một cái.

Các nam sinh nhỏ giọng nói: “Anh Lãng đứa trẻ. này thật sự là có tài năng, ha ha, nhỏ như vậy đã biết hướng con gái chiếm tiện nghỉ. Đã vậy còn phải lựa chọn cô nào ưa nhìn, thật đúng là một tiểu quỷ!"

Lúc này tiểu quý Huyên Huyên không chỉ không có ngượng ngùng, mà ngược lại còn cười một cách hồn nhiên khiến cho bạn nữ lúc nấy cũng không nhịn được phồng má lên cười.


Đứa nhỏ đáng yêu như vậy, chiếm tiện nghỉ thì cứ chiếm đi, ai bảo nó đáng yêu chỉ!

Triệu Lộ Lộ và bạn củng phòng bị kẹt ở ngoài nấy. giờ, vừa vào tới cửa không nghĩ tới lập tức thấy một cảnh này. Giống như một bức tranh sống động và ấm áp.

Triệu Lộ Lộ không khỏi nhíu mày trong lòng có. chút chua xót.

Rõ ràng là cô chủ động chia tay, làm sao bây giờ Tân Lãng ngược lại là càng vui vẻ hơn?

Quên đi, dẫu sao cô cũng đã quay lại với bạn trai cũ, cô tin tưởng cô tuyệt đối có thể cùng bạn trai cũ sinh ra những đứa trẻ còn đáng yêu hơn!

Trong phòng học tiếng cười đùa không ngớt, cho đến lúc ở cửa ra vào truyền đến một tiếng ho khan. Mọi người thấy giáo viên đã đến lập tức trở về vị trí của mình ngồi xuống.

Tần Lãng cũng mang Huyên Huyên thả lại vào. trong xe đấy, rồi lấy ngựa gỗ nhỏ nhét lại vào trong tay Huyện Huyên để nó không buồn. Sau đó để xe bên cạnh chỗ mình ngồi.

Hôm nay tiết học này là môn kinh tế vi mô, mà giáo viên lại chủ nhiệm khoa của bọn hẳn. Lư chủ nhiệm nối danh vì sự nghiêm khắc và không nương tay trong các kỳ kiểm tra, các giáo viên khác ít nhất cũng sẽ hơi mắt nhầm mắt mở nhưng Lư chủ nhiệm lại rất nghiêm túc. Hắn được đặt cho biệt danh là Lư Bao Công thiết diện vô tư.

Triệu Lộ Lộ vừa nhìn thấy thầy Lư lập tức cười lạnh một tiếng, trong lớp của thầy Lư mà dẫn con theo Tân Lãng hôm nay chắc chắn sẽ bị phê bình.

Thầy Lư sau khi đi vào, quả nhiên điều đầu tiên làm là nhìn về phía Tân Lãng cùng xe đẩy trẻ em bên cạnh hần.

Ánh mắt liếc qua nhìn thấy trong xe là một đứa trẻ bụ bẫm, đang nhìn vẽ phía hắn lộ ra nét cười ngây ngô.

Lúc đầu mới tới cửa lớp, sắc mặt hắn còn rất nghiêm túc. Chỉ qua một cái chớp mắt lập tức có chút mềm mỏng lại.

Ông hắng giọng một cái thu hồi suy nghĩ nói: “Vào lớp!"

Các bạn học nhao nhao cúi đầu cười trộm, Triệu Lộ Lộ thì trên gương mặt hoàn toàn kinh ngạc.

Thầy Lư nghiêm khắc nhất thế mà ngầm cho phép Tân Lãng mang theo con vào lớp?

Đây đúng là chuyện không thể tưởng tượng nổi!


Trên bục thầy Lư mở máy chiếu ra. Bắt đầu chương trình học hôm nay, thầy Lô trên bục bắt đầu giảng bài, thì trong đầu Tãn Lãng cũng vang lên âm thanh của hệ thống.

” Đing! Chúc mừng ký chủ và con cùng nhau học. năm hai kinh tế vi mô, ban thưởng kiến thức hệ thống toàn bộ môn học này”

Trong một cái nháy mắt, trong đầu Tân Lãng tiếp. thu rất nhiều nội dung kiến thức của kinh tế vi mô. Nhìn đến nội dung bài giảng ở trên máy chiếu, hẳn thậm chí không cần đọc qua sách vở. Chỉ nhìn một cái khái niệm thôi là có thể lập tức cho ra một loạt đáp án.

Điều này quá tuyệt vời rồi!

Không nghĩ tới dẫn theo con tới lớp, lại có được lợi ích như này.

Phải biết kinh tế vi mô là một môn khó nhất, lúc kiểm tra rất nghiêm ngặt khiến cho tới cuối kỳ không thể tránh khỏi ôn tập suốt đêm. Bây giờ được hệ thống khen thưởng toàn bộ kiến thức, làm cho Tân Lãng cảm thấy bất luận cái bài thi kinh tế vi mô nào. Hẳn đều có. thể nắm trong lòng bàn tay.

Tân Lãng nhịn không được liếc mất nhìn ngôi sao may mắn Huyên Huyên bên cạnh mình, đứa nhỏ rất ngoan tự mình nằm trong xe đấy chơi với ngựa gỗ nhỏ, lúc thấy ba ba nhìn qua nó còn hướng về phía Tân Lãng mim cười.

Tân Lãng lén lút duỗi một cánh tay vào trong xe tương tác với Huyên Huyên

Vào cuối tiết học đầu tiên, thầy Lư để trên bảng đen một đề bài. Lúc bắt đầu tiết hai thầy Lư bắt đầu để mọi người giơ tay giải đáp.

Lúc này cả phòng học đều lặng ngắt như tờ, yên lặng đến nỗi một cây kim rơi xuống đều có thể nghe rõ ràng. Tất cả học sinh đều cúi đầu không dám mặt đối mặt với thầy Lư.

Tân Lãng cũng không muốn giải đáp, chỉ lo nhìn Huyện Huyện ở bên,


Nhưng lúc này Huyên Huyên đột nhiên phát ra một tiếng kêu vui sướng, còn quơ cánh tay nhỏ của mình đưa cánh tay giơ lên thật cao.

Ba tên bạn cùng phòng của Tân Lãng ngồi kế bên đều sợ tè ra quần.

"Đừng gọi ta, đừng gọi ta. Đề này thật sự là không, biết làm!!" Đám bạn cùng phòng từ từ nhầm hai mắt nhỏ giọng khấn cầu.

Thầy Lô nhìn thấy các học sinh đang giả chết thì đứa nhỏ lại chủ động giơ tay thế là nói: "Tân Lãng cậu giải đề đi”

Tân Lãng đứng lên liếc mắt nhìn đề bài.

lại còn phân loại liệt kê ra nhiều ví dụ.

Nhưng mà Triệu Lộ Lộ vẫn không tin câu trả lời của Tân Lãng là câu trả lời chính xác, ánh mắt cô sáng rực nhìn thầy Lư ở trên bục.

Thầy Lư gật đầu nói: “Rất tốt, xem ra Tãn Lãng trước khi đến lớp đã chuẩn bị bài rất kỹ. Đề này rất khó nhưng Tần Lãng trả lời rất tốt. Mọi người ghi lại đáp án, về nhà kết hợp câu hỏi và câu trả lời để chuẩn bị bài chương sau cho thật tốt. Tân Lãng cậu ngồi xuống đi"

Nối xong ông lại nói: “Các em đều phải nhìn Tăn Lãng mà học tập, Tân Lãng mặc dù gần đây vướng bận việc trong nhà. Hơn một tháng không thể đi học nhưng mà Tân Lãng không hề xao nhãng việc học, lại còn biết chuẩn bị bài trước khi đến lớp. Tôi hy vọng lăn sau lúc tôi ra đề, trong phòng học không còn tình huống lăng ngắt như tờ thế này.”


Đọc truyện chữ Full