DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 160: C160: Bà tần khiếp sợ không chỉ có một cháu trai mà tận ba đứa

"Mẹ, chú Trương cũng không nói toàn bộ với hai người, bây giờ hai người không chỉ có một đứa cháu trai đâu."

Bà Tân ngây ra một chút, lập tức kinh hỉ nói: "A? Không chỉ có một đứa nhở?"

Tần Lãng không nhiều lời, nên bà Tần không hỏi được, đành phải nói: "Được rồi! Thằng nhóc thối, còn muốn giấu cha mẹ. Vậy mẹ không hỏi cái này nữa, hỏi cái khác. Hôm nay con đến nhà gặp cha mẹ của con dâu, bọn họ đối xử với con thế nào? Có làm khó con không?"

Tân Lãng nhớ tới chuyện ngày hôm nay, nị "Không ạ! Mặc dù trong thời gian ngắn chú dì không tiếp thu được chuyện con và Thi Hàm trực tiếp mang mấy đứa nhỏ trở về. Nhưng mà bọn họ vẫn đối với con rất tốt, con ăn tối ở đây, hôm nay dì cũng giữ con ngủ lại."

Cuối cùng, hẳn lại nói thêm: "Mẹ! Mẹ yên tâm đi, con trai của mẹ có lòng tin có thể lấy lòng được cha mẹ vợ!”

Bà Tân nghe con trai nói như vậy, không nhịn được bật cười: "Có lòng tin như vậy? Nhà con dâu ở đâu?"

"Ở Quảng Châu ạ." Tân Lãng nói.

Bà Tăn hít vào một ngụm khí lạnh, nói: "Quảng Châu? Ở đó toàn thương nhân, điều kiện nhà con dâu nhất định không tồi phải không?”

"Vâng, rất tốt ạ."


Bà Tân ở đầu máy bên kia không nói chuyện, Tân Lãng hiểu rất rõ mẹ hần, lập tức nói: "Mẹ! Mẹ yên tâm, con trai của mẹ cũng không kém chút nào. Hai mươi tuổi tự mình lập nghiệp, mua được xe mới đưa vợ con trở về. Mà con mang quà tặng đến cũng không ít, đầy đủ cấp bậc lễ nghĩa, chú dì đều thấy mà!"

Thấy con trai nói như vậy, cuối cùng bà Tân cũng thả lỏng, nói: "Phải rồi, con trai mẹ cũng rất giỏi!"

Hai người lại hàn huyên vài câu, bà Tân nghĩ tới những chuyện này, lại không nhịn được oán giận: "Con trai, bây giờ con lớn rồi, ngày càng có suy nghĩ của chính mình. Nhưng chuyện lớn như vậy, con cũng nên nói với cha mẹ sớm hơn. Chuyện con dâu sinh đứa nhỏ là chuyện lớn, chỉ có mình con bên cạnh làm sao.

được? Nếu con nói cho mẹ từ trước, mẹ cũng có thể giúp chăm sóc một chút. Mẹ chồng chăm con dâu ở cữ là chuyện cần thiết.”

Tần Lăng nói: "Không căn đâu mẹ, bây giờ không giống ngày xưa, ở cữ cũng phải đúng khoa học. Con đưa Thi Hàm đến trung tâm ở cữ, người ở đó chăm sóc rất cẩn thận.”

Bà Tân nói: "Trung tâm ở cữ đúng là tốt, nhưng nói gì đi chăng nữa thì việc con dâu sinh đứa nhỏ, mẹ là mẹ chðng mà cũng không có mặt. Nếu ông bà thông gia biết, chẳng phải sẽ làm người ta lạnh lòng à? Mẹ vợ con có biết tình huống của các con không?”

Tân Lãng thấy mẹ mình có chút lo lắng thì nói nói tình hình thực tế với bà.

"Mẹ, thật ra cha mẹ của Thi Hàm cũng giống hai người, thậm chí bọn họ còn không biết chuyện của chúng con. Hôm nay con và Thi Hàm mang bọn nhỏ trở về, hai người họ mới biết chuyện này. Nghỉ hè năm ngoái Thi Hàm phát hiện mình có thai nhưng không dám nói với người nhà, thời gian nghỉ đông cũng lấy lý do đi thực tập không về nhà ăn tết. Vì vậy cha mẹ của Thi Hàm cũng vừa mới biết chuyện của chúng con. Chuyện ở cữ đều là con và Thi Hàm tự mình làm."

Bà Tần nghe xong, trong lòng có chút kinh ngạc, cuối cùng không nhịn được nói: "Mấy đứa các con đúng là gan to bằng trời!”

Tuy nói như vậy, nhưng mà giọng nói lại không có ý trách cứ.

Bà Tần nói:"Con trai, bây giờ trong nhà con dâu tình huống như vậy, chắc là ông bà thông gia cũng cần thời gian tiếp thu. Hơn nữa cũng lâu rồi con dâu mới vẽ nhà, lần này các con cứ ở đó nhiều thêm mấy ngày. Người một nhà ở chung thật tốt, con cũng phải thể, hiện bản thân cho tốt, như vậy ông bà thông gia mới yên tâm giao con gái cho con, biết không?"

"Con biết rồi! Mẹ, con sẽ ở thêm mấy ngày, xem Thi Hàm muốn đi lúc nào thì đi" Tần Lãng nói.

Bà Tân cười, nói: "Đúng, đây mới đúng là người chồng tiêu chuẩn, con phải đối tốt với Thi Hàm đấy. biết chưa? Con bé còn học đại học đã sinh con cho con, lúc mang thai nhất định là chịu không ít khổ rồi."

"Con biết mà, mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con và con dâu của mẹ vẫn khoẻ.

Nghe trong giọng nói của con trai tràn đầy ngọt ngào, bà Tân cũng yên lòng. Hai người không nói chuyện nữa, bà Tăn dặn dò vài câu sau đó cúp điện thoại.


Vừa đặt điện thoại di động xuống, bà Tân đã kích động đi tìm ông Tần, nói tình hình cụ thể của con trai con dâu cho ông nghe.

Ông Tân nghe xong cũng vô cùng kinh ngạc, nói "Hai đứa bé này, xem ra rất có duyên phận, lá gan cũng

lớn. Loại chuyện này cũng dám tiền trảm hậu tấu, nhưng mà vậy cũng được, như vậy chúng ta và ông bà thông gia cũng thông cảm cho nhau. Sau này gặp mặt chắc chẩn sẽ không vì chuyện ở cứ mà không thoải mái."

Bà Tần cũng nghĩ vậy, gật gật đầu nói: "Đúng vậy, Tần này con trai đến nhà thông gia để giải quyết chuyện này. Lãng Lãng trưởng thành rồi, hai chúng ta có thể bớt lo một chút. Hơn nữa rất nhanh sẽ được gặp các cháu. Ông Tân, ông có thấy vui không?"

Nhìn nụ cười của ông Tân thì không cần nói cũng, biết,

Bà Tân vui vẻ nói: "Con trai vừa nói với tôi, ông. Trương còn giấu chúng ta một chuyện nữa, thực ra không phải chỉ có một đứa cháu thôi đâu. Ông nói xem, có phải là sinh đôi không?”

Ông Tãn suy nghĩ một chút nói: "Tôi cảm thấy chắc là không phải."

Bà Tần nói: "Sao lại không phải? Con trai đã nói không chỉ một đứa nhỏ mà!"

Ông Tân cười nói: "Ý tôi là có khả năng không chỉ là sinh đôi, nếu thật sự là sinh đôi húng ta đều đã biết là có một đứa nhỏ, sao con trai còn không nói rõ chứ?"

Bà Tần kinh hỉ nói: "Chẳng lẽ là sinh ba!"

Ông Tân từ chối cho ý kiến, nhưng mà ông cũng rất vui vẻ.


Bà Tân kích động không thôi, đi tới đi lui trong phòng khách, không ngừng vui vẻ.

Ông Tần nhìn dáng vẻ của bà, cười nói: "Được rồi, còn chưa xác định có đúng hay không, sinh ba cũng không dễ có như vậy đâu. Bà đừng ôm hy vọng quá. lớn, chờ hai đứa trở về mới biết được."

Bà Tân vui mừng nói: "Tôi mặc kệ, dù sao con trai cũng nói như vậy rồi, tôi thấy chắc chắn là sinh ba rồi. Ha ha! Xem ra tôi phải chuẩn bị thêm quần áo và nhỏ cho mấy bé cưng, mấy đồ tôi vừa mua một bé dùng thì đủ, nhưng mà nếu ba đứa thì chắc chẩn sẽ không đủ dùng!"

"Ông Tần, ông nói xem là bé trai hay bé gái? Sinh ba liệu có thể có cả hai không? Nếu không thì mỗi thứ chúng ta chuẩn bị một chút nhé!" Bà Tần hưng phấn nói.

Ông Tân cười bất đắc dĩ, nói:" Còn chưa chắc chắn đâu, bà đừng nghĩ nhiều như vậy”

Tuy nói như vậy nhưng nhìn bà Tân vui vẻ bận rộn như vậy, ông Tân ngồi ở phòng khách cũng không nhịn được nở nụ cười.

Tối nay đúng là cao hứng không ngủ được, ông Tân đứng dậy đi phòng bếp lấy một chai rượu. Sau đó ngồi dưới di ảnh của cha mẹ mình, rót hai bát rượu kính hai cụ, ông cũng rót cho mình một ly đầy.

Ông uống hai ly, vui vẻ nói: "Cha, mẹ, hai người có nghe thấy không? Tân Lãng đã cho nhà chúng ta thêm cháu trai nhỏ, có lẽ còn có cháu gái nhỏ nữa, nhất định hai người cũng rất vui vẻ đúng không?”

"Mấy ngày nữa bọn chúng sẽ trở về, đến lúc đó con dâu con cũng sẽ về cùng, người một nhà chúng ta sẽ đông đủ đoàn viên."


Đọc truyện chữ Full