DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 265: C265: Ông bà tô trên bàn cơm thay nhau bảo con gọi cha gọi mẹ

Hôm nay là tiệc mừng trăm ngày của bọn nhỏ, menu sẽ không giống với lễ đính hôn được tổ chức ngày hôm qua. Hôm nay đều là những món ăn bản địa đặc sắc, để thân thích họ hàng của Tô Thi Hàm được thưởng thức các món ngon của thành phố Thiệu

Đầu bếp chính là bạn của ông Tân. Cho nên, menu so với các bữa tiệc khác thì không cùng một cấp bậc, rất có hương vị.

Là dùng tâm để làm.

Bình thường, đồ ăn ở các bữa tiệc khách sạn đều là một quy trình sản xuất làm ra. Một miếng kia cảm giác hoàn toàn không giống như món ăn hôm nay.

Tô Thi Hàm ăn một miếng đậu đũa chua xào thịt, nói: “Món này rất ngon nha! Đậu đũa muối hương vị vừa vặn, rất giòn lại có chút chua chua. Ăn rất vừa miệng, ăn với cơm rất hợp.”

Tần Lãng cười nói: “Ăn đi! Mẹ anh năm nay làm. không ít đậu đũa muối. Lúc chúng ta về Thượng Hải thì cầm một ít về anh xào cho em ăn”

“Được” Tô Thi Hàm ngọt ngào cười một tiếng, khẩu vị cũng tăng lên, tiếp tục ăn cơm.

Phương Nhã Nhàn nói: “Lãng Lãng! Cũng chuẩn bị cho mẹ một chút ít, mẹ cũng thích ăn cái này"

Phương Nhã Nhàn đặc biệt tự xưng “Mẹ, làm người ta nghe còn không biết Tần Lãng và Tô Thi Hàm đã làm lễ đổi xưng hô. Ông bà cụ Tô và người phía bên ngoại đều phải nhìn lại.

Phương Nhã Nhàn đắc ý cười.

“Được rồi mẹ! Không thành vấn đề. Đến lúc đấy con bảo mẹ chuẩn bị một lọ kín để đựng, gửi cho mọi người, mọi người đi máy bay không tiện mang những thứ này” Bởi vì đậu đũa muối bên trong có nước chua, Phương Nhã Nhàn bọn họ lúc trở về, lại muốn ngồi tàu hỏa, tàu điện ngăm, máy bay, nên không tiện mang theo.

Đến lúc đó hắn dùng chuyển phát nhanh gửi cho. bọn họ, sẽ thuận tiện hơn.

“Tốt, vẫn là Lãng Lãng suy nghĩ chu đáo” Phương Nhã Nhàn cười ha hả nói.


Tô Vĩnh Thắng nói: "Lãng Lãng! Đã muốn gửi chuyển phát nhanh. Vậy loại nấm phương nam này cũng chuẩn bị cho cha năm cân nha.”

“Còn có củ cải cho thêm ớt này nữa, thật sự rất vừa ăn với cơm.”

“Ngoài ra, món đậu phụ khô kho, tai lợn kho, chân heo kho, còn có thịt kheo kho đều ăn rất ngon, cũng có thể chuẩn bị cho cha một phần”

Tô Vĩnh Thắng nhìn vợ mình xưng hô một tiếng 'Mẹ kia, ông không cam chịu tụt lại nên bắt đầu kêu một tiếng 'Cha.

Tần Lãng đều ghi lại những thứ này, nói: "Được, không thành vấn đề. Cha, những món thịt kho và đậu hũ kho này, đến lúc đó con sẽ đích thân mua thịt về kho, làm nguội rồi hút chân không, gửi qua cho cha mẹ.

“Tốt tốt tốt” Tô Vĩnh Thẳng cười đến không ngậm miệng được.

Bạch Vũ và Tô Vĩnh Thắng uống một chén rượu, nói: “Anh rể! Tân Lãng đổi cách xưng hô gọi anh và chị là cha mẹ lúc nào vậy? Việc này sao chúng ta không biết”

Tô Vĩnh Thẳng nói việc sáng nay vừa đổi xưng hô, bảo Tân Lãng và Tô Thi Hàm cũng đã đính hôn sinh con, chỉ là chưa đủ để đi đăng ký kết hôn thôi, bằng không đã sớm đổi cách gọi.

Bạch Vũ cười: “Chúc mừng chúc mừng”

“Đến nào! Chúng ta nâng chén chúc mừng anh rể và chị có được một con rể ưu tú là Tần Lãng”

Tân Như cũng nâng chén nói: “Cũng chúc anh trai và chị dâu, có được một con dâu vừa xinh đẹp lại thông minh như Hàm Hàm”

Ba đứa nhỏ trong ngực Tần Lãng, Tô Thi Hàm, và bà Tân cũng hưng phấn kêu 'Y a y a”

Hình như đang nói: Còn có bọn con nữa.

Bà nội Tô một mặt từ ái cười nói: "Còn có, hôm nay là ngày mừng trăm ngày của Huyên Huyên, Vũ Đồng, và Khả Hinh. Chúng ta cũng cùng nhau chúc ba đứa nhỏ bách niên bách nguyệt bách thiên, trường cửu trường thuận Trường An!"

“Tốt” Mọi người cùng reo hò kêu lên.

Bầu không khí trên bàn cơm vui vẻ hòa thuận, mười phần náo nhiệt.

Nhưng quá nửa bữa cơm, Huyên Huyên phát ra 'neh neh' tiếng khóc, ngay sau đó Vũ Đồng cũng kêu theo.

Hai đứa nhỏ chắc là đói bụng.

Tần Lãng nói với mọi người trong nhà một tiếng rằng muốn đưa hai đứa đi cho bú.

Bà nội Tô lấy thẻ phòng đưa cho Tần Lãng, để bọn họ lên phòng của mình, ngay tăng hai, rất gần.

“Dạ” Tần Lãng nhận lấy thẻ phòng, rồi mang theo túi, sau đó thì ôm Huyên Huyên và Vũ Đồng, cùng Tô Thi Hàm ra khỏi sảnh. Đi thang máy đến tầng hai phòng của bà nội Tô.

Bởi vì muốn cho cả hai đứa bú sữa cùng lúc, nên Tô Thi Hàm đặc biệt thiết kế loại gối hình chữ U để hai đứa cùng ngồi. Như vậy mới có thể đồng thời để hai đứa nhỏ đều uống được sữa.


Hơn nữa, cũng để cho Tô Thi Hàm khi cho bú không quá mệt mỏi, phương thức bú cũng rất quan trọng.

Đối với điểm này, Tô Thi Hàm và Tân Lãng đã có. rất nhiều kinh nghiệm.

Gối cho bú cũng đã sớm chuẩn bị, đặt ở trong xe.

Trước tiên Tân Lãng đưa bọn nhỏ và Tô Thi Hàm lên trên phòng, sau đó ra xe lấy gối.

'Tô Thi Hàm ở trong phòng đang ngồi trên ghế quý phi, đem gối cho bú đặt lên ở trên đầu gối. Tần Lãng đặt hai đứa nhỏ lên gối giúp cô.

Hai đứa một bên khóc, một bên vò quần áo của Tô Thi Hàm.

Đến lúc ăn, hai đứa đều không khóc mà bắt đầu ra sức bú.

Không biết có phải do buổi sáng đói bụng hay không? Mà Vũ Đồng bú sữa đặc biệt nghiêm tức, khí lực bú sữa mẹ ùng ục ục không ngừng.

Ăn như hổ đói.

Tô Thi Hàm yêu thương sờ lên trần của con gái, điều chính cho bé, không để bé mải bú mà đè luôn cái mũi của mình

Tân Lãng nhìn đôi trai gái bú sữa. Một bên đi ra bảng điều khiển điều hòa ở cạnh cửa phòng, điều chỉnh nhiệt độ đến hai mươi tám độ, một bên hỏi Tô Thi Hàm: “Thi Hàm! Em còn muốn ăn gì không? Anh giúp em lấy thức ăn lên đây.”

Hắn còn chưa ăn no, Tô Thi Hàm chắc chắn cũng chưa no bụng.

Bởi vì còn chưa ăn được bao lâu, Huyên Huyên và Vũ Đồng lập tức đói khóc.

“Vừa cho con bú, vừa ăn, hình như không tốt lắm?” Tô Thi Hàm hỏi

"Không có cái gì không tốt, cũng không thế để em đói bụng. Em thích ăn đậu đũa chua xào thịt phải không, vậy anh lấy cho em, với lấy tai lợn và chân heo tróc xương, thế nào?"

“Dạ được”


“Được. Vậy ở trên này, anh đi lấy đồ ăn, có việc gì gọi điện thoại cho anh. Anh để điện thoại của em ở chỗ này, vươn tay ra là có thể lấy” Tân Lãng điều chỉnh nhiệt độ điều hòa thật tốt, lại để điện thoại ở vị trí bên cạnh Tô Thi Hàm, đưa tay là có thể lấy được.

Rất để tâm.

“Được rồi, chồng” Tô Thi Hàm ngọt ngào nói.

Có một ông chồng tri kỷ như vậy thật ấm lòng, làm việc rất gọn gàng.

Nhìn thấy Tô Thi Hàm kêu một tiếng chồng ngọt ngào đến như vậy. Tân Lãng phẳng phất thấy hai lỗ tai mèo trên đầu và đuôi mèo đẳng sau Tô Thi Hàm, còn đang vô cùng vui vẻ nhảy nhót, rung đuôi.

Thật đáng yêu.

Hắn cúi đầu nhịn không được hôn Tô Thi Hàm.

một cái, sau đó mới rời đi.

Không lâu sau, Tần Lãng về tới bàn tiệc. Biết Tần Lãng lấy đồ ăn cho Tô Thi Hàm, bà Tần cười lấy một bát đồ ăn đã sớm chuẩn bị đưa cho Tần Lãng: “Cầm bát đồ ăn này lên, đều là món Thi Hàm thích ăn.”

Phía trên bát còn đậy lại để giữ ấm.

Tần Lãng mở ra, nhìn thấy đúng là mấy món mà hắn vừa rồi nói với Tô Thi Hàm

Mẹ nhà mình thật có tâm, thật sự xem Tô Thi Hàm là con gái của mình

Hắn cười nói: "Cảm ơn mẹ. Vậy con đi đưa đồ ăn cho Thi Hàm trước, mọi người cứ ăn tự nhiên."


Đọc truyện chữ Full