DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Làm Rể Hào Môn? Ông Đây Khinh!
Chương 12: Tôi sẽ đợi anh ở trong xe

Lúc Tô Nhiên trở lại phòng khách thì liền nhìn thấy Lâm Thiên Sinh đang ngồi trên sô pha chơi điện thoại di động. 

Nhìn thấy dáng vẻ không có chút chí tiến thủ này của anh, Tô Nhiên lại thở dài. 

Một người cứ chơi bời như vậy sao lại có thể quen biết cô chủ của nhà họ Diệp chứ? 

Nhưng Diệp Đình đã nói rất rõ ràng, ngài Lâm kia chính là Lâm Thiên Sinh, chồng của Tô Nhiên cô. 

Dù thế nào đi nữa, bữa cơm lần này cũng phải đưa Lâm Thiên Sinh theo, bằng không nếu như đến lúc đó Diệp Đình trách móc thì sẽ bất lợi. 

Tô Nhiên đi tới trước mặt Lâm Thiên Sinh nói: “Một lúc nữa có một bữa tiệc, anh phải đi cùng tôi.” 

Lâm Thiên Sinh nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên nói: “Được đó, là nhà ai mở tiệc vậy?” 

Tô Nhiên không nói nên lời liếc nhìn Lâm Thiên Sinh, dùng giọng điệu không vui nói: “Đây là một bữa tiệc vô cùng quan trọng, hình như người ta còn quen biết anh.” 

“Thật không biết là thật hay giả, lại có quen biết với anh, trên đời này ngoại trừ kẻ xui xẻo như Tô Nhiên tôi ra, với cái bộ dạng này của anh chỉ sợ không thể nào tìm được vợ!” 

Lâm Thiên Sinh đứng lên nói: “Cô nói ra câu này giống như bây giờ tôi thật sự có một cô vợ vậy, bản thân cô cũng không thừa nhận tôi mà.” 

“Nhưng mà hiện tại ông đây phải thủ thân vì cô, hy vọng cô có thể hiểu được địa vị của bản thân mình, không biết có bao nhiêu nữ đế thánh nữ muốn làm vợ của tôi đâu, thậm chí có người xếp hàng đến mấy ngàn năm cũng không đợi được kết quả như mong muốn.” 

“Mặc dù cô chỉ có thể trở thành vợ của Lâm Thiên Sinh tôi trên danh nghĩa, nhưng cũng là sự may mắn hơn người mà cô tu luyện được ở mấy kiếp trước rồi.” 

Tô Nhiên bị lời nói này của Lâm Thiên Sinh chọc giận. 

Hay thật, thói đời thật sự thay đổi rồi. 

Nghĩ đến chuyện một cô chủ gia đình giàu có, còn là mỹ nhân được cả Giang Nam công nhận như Tô Nhiên, bây giờ lại phải khom lưng kết hôn cùng một tên nghèo kiết xác như anh, lại còn nói nữ đế thánh nữ cái gì? 

Những lời như vậy cũng chỉ có thể phát ra từ miệng của anh. 

Mặc dù trong lòng Tô Nhiên tức giận, nhưng hiện tại không thể nổi giận được. 

Cô đè nén cơn giận nói: “Được rồi, vậy anh nhanh chóng chuẩn bị đi, theo tôi ra ngoài một chuyến, đừng để chút nữa đi muộn, bữa tiệc này cực kỳ quan trọng đối với tôi, không thể chậm trễ dù chỉ một giây.” 

“Tôi sẽ đợi anh ở trong xe.” 

Nói xong cô lại bước ra cửa, hạ cái eo thon nhỏ xuống, thay một đôi giày cao gót rồi bước ra ngoài. 

Tuy rằng Lâm Thiên Sinh có ý muốn đùa giỡn, nhưng sau đó cũng không trêu chọc Tô Nhiên nữa, nhìn dáng vẻ lo lắng này của cô, có lẽ bữa tiệc này thật sự rất quan trọng đối với cô. 

Lâm Thiên Sinh tùy ý thay một bộ quần áo bình thường, mang dép đi ra ngoài. 

“Sao anh lại ăn mặc như vậy?” 

“Không phải lúc trước tôi đã cho người chuẩn bị vài bộ tây trang cho anh rồi sao?” 

Nhìn thấy Lâm Thiên Sinh ăn mặc tùy tiện như vậy lên xe, Tô Nhiên tức giận quay đầu lại, chất vấn anh. 

Thấy thời gian đã sắp đến giữa trưa, bây giờ muốn anh trở về thay đồ chỉ sợ không còn kịp nữa. 

Lâm Thiên Sinh ngồi ở hàng ghế sau khoanh tay nói: “Đừng nói nhảm nữa, lái xe nhanh lên. Không phải chúng ta chỉ đi ăn một bữa tiệc thôi sao, cũng không phải đi xem mắt!” 

Tô Nhiên tức giận đến ngứa răng, ở trong lòng cô không ngừng tự nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh, phải kiềm chế. 

Không thể đánh mất hình tượng và thân phận của mình chỉ vì loại người như vậy. 

Sau đó cô khởi động xe, đi thẳng đến khách sạn đã hẹn trước với Diệp Đình. 

Cùng lúc đó, ở nhà lớn của nhà họ Diệp, sau khi Diệp Đình chuẩn bị tỉ mỉ rồi bắt đầu ra ngoài cùng hai vệ sĩ và một chàng trai trẻ ra ngoài. 

“Chị, rốt cuộc là nhân vật quan trọng đến mức nào mà chị lại từ chối hết mọi hoạt động xã giao, còn nhất quyết muốn dẫn em cùng ra ngoài thế?” 

Ở trên xe, em trai của Diệp Đình là Diệp Phong cảm thấy vô cùng khó hiểu. 

Nghĩ đến nhà họ Diệp bọn họ ở Giang Nam gần như có thể dùng một tay để che trời. 

Bữa tiệc lần này lại cần phải có cả hai chị em bọn họ cùng nhau đi xã giao. 

Phải biết rằng Diệp Phong anh ta chính là người đứng đầu tiếp theo của nhà họ Diệp. 

Diệp Đình nhắc nhở: “Đây là một nhân vật lớn lợi hại hơn cả sư phụ của chị, nhà họ Diệp của chúng ta ở trước mặt anh ấy chỉ sợ còn không bằng một con kiến, đợi lát nữa gặp anh ấy, em phải thật sự tôn kính cho chị, có biết không?” 

“Nhà họ Diệp chúng ta có thể nắm chắc được mối quan hệ này hay không hoàn toàn phụ thuộc vào lần này.” 

Diệp Phong nghe được lời này, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm túc. 

Chị gái này của anh ta chưa bao giờ nói đùa, huống chi còn là đệ tử của Nam Sơn Tiên Nhân. 

Cô ấy đã nói như vậy, đương nhiên Diệp Phong không có chút nghi ngờ nào, liên tục gật đầu: “Được rồi chị, em đã hiểu rồi.” 

Diệp Đình hài lòng gật đầu một cái, sau đó nói: “Nhưng mà anh ấy không muốn cho người khác biết thân phận của mình, cho nên một chút nữa em đừng đụng chạm vào người ta, để anh ấy biết đến em là được rồi.” 

Nghe nói như vậy, biểu cảm của Diệp Phong có chút ngơ ngác: “Chị, chẳng lẽ nhân vật lớn mà chị đang nói chính là vị tu sĩ có thể hóa giải sát khí ở trong cơ thể của chị sao?” 

Nếu thật sự là như vậy, thế thì Diệp Phong thật sự không dám lơ là. 

Đừng nói là anh ta, cho dù là gia chủ hiện tại của nhà họ Diệp – cha của anh ta là Diệp Vô Thiên cũng phải dùng thái độ ôn hòa nhã nhặn mà đối đãi. 

Diệp Đình nói: “Đúng vậy, anh ấy chính là con rể ở rể nhà họ Tô, Lâm Thiên Sinh.” 

“Cái gì?!” 

“Hóa ra chính là tên nhà quê nghèo khổ mà Tô Nhiên đã cưới cách đây không lâu?” 

“Sao lại có thể như vậy được, chị, chị không lầm cái gì đó chứ?” 

“Nhà của chúng ta cũng đã cho người kiểm tra thông tin của tên đó rồi.” 

Sau khi nghe thấy chị gái của mình nói nhân vật lớn kia lại chính là tên chồng vô dụng của Tô Nhiên, Diệp Phong lập tức giật mình nhảy dựng lên. 

Diệp Đình nghiêm túc nói: “Hoàn toàn là sự thật, sát khí trong cơ thể của chị thật sự là do anh ấy giải giúp chị, nếu không thì chị của em hoàn toàn không thể sống được quá hai tháng.” 

“Trước đây chúng ta đều đã sai rồi, Lâm Thiên Sinh thật ra là một tu sĩ đại năng có thực lực kh ủng bố….” 

Nhìn thấy Diệp Đình không có vẻ gì là đang nói đùa, Diệp Phong cũng giật mình sửng sốt. 

Một lúc sau, anh ta lẩm bẩm: “Nếu nói như vậy, nhà họ Lăng hoàn toàn xong đời rồi…” 

Với tính cách mạnh mẽ của Tô Nhiên, trước đây bị nhà họ Lăng ức hiếp, hiện tại cô có một người chồng lợi hại như vậy, cô mà không tiêu diệt hết toàn bộ nhà họ Lăng thì cô sẽ không gọi là Tô Nhiên nữa. 

Diệp Đình lại nói: “Nhưng mà bản thân Tô Nhiên và nhà họ Tô hoàn toàn không biết chuyện này, hiện tại chỉ có chị và em biết mà thôi.” 

“Ngài Lâm không muốn để người khác biết thân phận tu sĩ của anh ấy, cho nên chúng ta phải đón ý nói hùa theo ý của anh ấy, đồng thời phải đặt mối quan hệ tốt với anh ấy, em hiểu không?” 

Diệp Phong gật đầu thật mạnh: “Ừm, em nhất định sẽ để anh ấy nhớ rõ em.” 

Tiếp đó, Diệp Phong suy nghĩ một chút, nếu như nhà họ Tô đã không biết chuyện này, vậy thì chắc hẳn hiện tại trong lòng bọn họ đang vô cùng coi thường Lâm Thiên Sinh. 

Như vậy không phải cũng đồng nghĩa với chuyện Tô Nhiên không muốn thừa nhận Lâm Thiên Sinh là chồng của mình sao? 

Nghĩ tới điều này, hai mắt Diệp Phong không khỏi sáng lên. 

Nếu như có thể khiến anh trở thành anh rể của anh ta, như vậy chẳng những thực lực của nhà họ Diệp sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn, mà còn có triển vọng đứng vào hàng ngũ thế gia sao? 

Một kế hoạch vô cùng hoàn hảo bắt đầu hình thành trong lòng của Diệp Phong. 

Bởi vì sau khi Diệp Đình cúp điện thoại xong thì lập tức đi chuẩn bị, cho nên hai người đến khách sạn đã hẹn trước với Tô Nhiên sớm hơn dự định. 

Cũng nhân cơ hội này bao toàn bộ khách sạn. 

Dặn dò phòng bếp trong khách sạn nhất định phải chuẩn bị những nguyên liệu đắt tiền nhất.

Đọc truyện chữ Full