DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 60 Xuyên Thành Nông Nữ Hái Thuốc Làm Giàu
Chương 8: Chương 8


Quan Nguyệt ôm Cẩu Thặng chạy như bay trên cây, có dị năng mở đường, nhánh cây tự động chạy dưới chân cô, dọc theo đường đi như giẫm trên đất bằng, giống như bay trên không trung, quả thực quá sảng khoái.

Chạy nhanh, gió núi trước mặt cuốn theo mùi thơm tự nhiên của thực vật trong rừng rậm, vây quanh Quan Nguyệt, khiến Quan Nguyệt gần như quên đi mùi hôi thối và tranh đấu trong ngày tận thế.

Cuối thế kỷ 21 một ngày nào đó vào sáng sớm, sau khi Quan Nguyệt tỉnh lại, thế giới này đều thay đổi, có người thức tỉnh dị năng, có người biến thành ác quỷ giống như Zombie, còn có người vẫn như cũ chỉ là người bình thường.

Cảnh tượng ngày tận thế trong phim ảnh và tiểu thuyết đã trở thành hiện thực, mọi người trên toàn thế giới có rất nhiều suy đoán về nguồn gốc của ngày tận thế, một số người nói là do virus đột biến, một số người nói khí hậu ấm lên khiến virus ngày tận thế ngủ say dưới sông băng theo dòng hải lưu lan ra toàn cầu.


Cũng có người nói, cơ giới hóa đến thời kỳ cường thịnh nhất, có máy móc là được rồi, không cần nuôi sống nhiều dân cư như vậy để tiêu hao tài nguyên của trái đất.

Trận tận thế này là một hồi săn giết nhân khẩu dư thừa của tầng lớp tinh anh vì để chiếm hữu nhiều tài nguyên!
Nhưng mặc kệ nguyên nhân là cái gì, trận virus này đã khiến thế giới thay đổi.

Xã hội đã trở thành phế thải, tận thế thế giới, mỗi người đều là thợ săn, đồng thời cũng là con mồi, không người nào có thể may mắn thoát khỏi.

Trước ngày tận thế Quan Nguyệt còn là một học sinh trung học mười sáu tuổi, mẹ mở công ty, ba là bác sĩ, người một nhà ở tại khu biệt thự tốt nhất trong thành phố, ngôi trường cô đi học cũng là trường quốc tế nổi tiếng nhất.


Cô được bố mẹ yêu thương, yếu ớt như một công chúa nhỏ.

Sau tận thế, cô là người duy nhất trong nhà thức tỉnh dị năng, cô muốn che chở ba mẹ.

Cô bức bách chính mình trở nên tàn nhẫn, lạnh lùng, Nhưng mỗi lần hai tay nhuộm máu, cô vẫn sẽ trốn trong lòng mẹ khóc.

Mỗi ngày mẹ đều an ủi cô: "Con ngoan, ba con đang nghiên cứu virus, các chuyên gia trên toàn thế giới đang nghiên cứu virus, tất cả sẽ sớm qua thôi.

"


Đọc truyện chữ Full