DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên
Chương 15: 15: Thể Nghiệm Kiểm Điểm Dưới Cờ1


Cả khuôn mặt Hứa Đình Sinh đều biến thành trái mướp đắng, mà còn là trái mướp đắng màu đỏ có thể nhỏ ra máu.

"Mình đã làm việc này sao trời? Mất mặt quá rồi, làm sao có thể..

Không phải là bị oan đó chứ? Trong trí nhớ của kiếp trước, một chút ấn tượng cũng không có."

Nhưng với tình hình trước mắt, mặc kệ có oan hay không, anh cũng không đủ sức để giải thích.

"Nếu đúng thật là anh làm, mặc dù không đến mức đùa nghịch lưu manh..

Quấy rối, tóm lại, vẫn là có chút không thể tưởng tượng nổi." Hứa Đình Sinh thầm nghĩ mà cảm thấy có chút xấu hổ.

Thầy giáo chủ nhiệm nhìn nhìn Hứa Đình Sinh, thấy biểu tình vô cùng hối hận khổ sở của cậu, cho nên không có đối với việc này dây dưa nữa, thầy tiếp tục nói:

"Chuyện thứ hai, việc xin nghỉ phép của trường học chúng ta rất nghiêm khắc, học sinh không thể vi phạm, giáo viên..


Càng không nên bao che.

Bạn học Hứa Đình Sinh của chúng ta đâu, cuối tuần chạy đến bên trong phòng làm việc của giáo viên ném tờ giấy coi như xin nghỉ, sau đó nghỉ luôn một tuần lễ, các em biết lý do xin nghỉ phép của bạn học Hứa là cái gì không? Nào, bạn học Hứa Đình Sinh, chính em nói lý do cho các bạn nghe một chút đi."

Liên quan tới việc này, phần lớn học sinh ngồi phía dưới đều đã nghe nói qua, còn một số ít không biết cũng đã hỏi thăm các bạn học khác.

Microphone đưa tới bên miệng, Hứa Đình Sinh mím môi không lên tiếng, nghĩ lại mình cũng là người đã 30 mấy tuổi, chuyện này là sao đây!

"Thầy để em nói, thì em phải nói." Thầy giáo chủ nhiệm gằn giọng.

Hứa Đình Sinh đành phải thấp giọng ậm ừ: "Thế giới lớn như vậy, em nghĩ đi xem một chút."

"Nói to lên, nói rõ ràng cho thầy."

"Thế giới lớn như vậy, em nghĩ đi xem một chút."

Hứa Đình Sinh lớn tiếng lại nói một lần nữa, thật ra anh muốn nói là, thế giới lớn như vậy, em từ cõi chết Trở về, muốn đi nhìn xem.

Sau khi nói xong, Hứa Đình Sinh muốn tìm khe đất để chui đầu vào, vậy mà phía dưới lại vang lên lời khen thật không thể tưởng tược nổi, trong đó phần lớn vẫn là thanh âm của nữ sinh.

Thiếu chút nữa anh lại quên, đây là những năm tháng có chút lãng mạn của thời học sinh.

"Lời nói rất hay, thế giới lớn như vậy, tốt nghiệp xong, sau đó thi đại học cho tốt rồi lại đi nhìn.

Hiện tại không cố gắng học tập, còn muốn nhìn thế giới? Về nhà bán mặt cho đất, bán lưng cho trời nhìn khoai lang đi..


Bạn học Hứa, trốn học năm ngày." Thầy giáo chủ nhiệm tổng kết lại việc làm sai thứ hai của Hứa Đình Sinh.

"Còn một việc cuối cùng, buổi sáng ngày hôm nay, xảy ra việc đánh nhau không có nền nếp..

Thầy tin rằng rất nhiều bạn học đều nhìn thấy, người khơi mào sự việc và ra tay đánh người trước vẫn là vị bạn học Hứa này.

Bạn học Hứa rất dũng cảm, lấy một địch tám, em nghĩ mình đánh được mấy người? Em xem đây là trường học hay là sàn đấu quyền anh?"

Microphone lại đưa tới bên miệng, Hứa Đình Sinh trong lòng đúng lúc lại bốc lên một câu, thật sự định nói: Em muốn đánh mười người.

Đương nhiên anh không có nói ra như vậy, da mặt anh thật sự không gánh nổi, đứng ở trên bục này nhiều một giây đều là dày vò, Hứa Đình Sinh sợ thầy chủ nhiệm lại dây dưa đi xuống, liền bắt đầu tự động kiểm điểm: "Em sai rồi, em tự do lãng mạn, tính tình phản nghịch, vô tri ấu trĩ, em thành thật xin lỗi trường học, xin lỗi cha mẹ, xin lỗi bạn bè, cũng phụ sự kỳ vọng của giáo viên..

em quyết tâm nhất định sẽ sửa đổi lỗi lầm, nỗ lực học tập, tranh thủ đạt được thành tích tốt trong kỳ thi vào tháng sau, kỳ thi đại học sắp tới, lấy được thành tích tốt, mang về báo đáp trường học cùng các vị giáo viên..

Đặc biệt là thầy Chu."

Kiếp trước, Hứa Đình Sinh nhìn thấy không ít học sinh kiểm điểm, cho nên kiểm điểm vẫn phải làm, cuối cùng còn cố tình nói tới Thầy Chu, là vì trước đó Thầy giáo chủ nhiệm nói "giáo viên không thể bao che học sinh", hiển nhiên là có hàm ý, Hứa Đình Sinh cảm thấy có lỗi với Thầy Chu.

Thời gian từng chút trôi qua, Hứa Đình Sinh làm kiểm điểm cũng rất thành khẩn, thầy giáo chủ nhiệm không tiện nói thêm cái gì nữa, trực tiếp tuyên bố kết quả, trường học cũng xử phạt đối những lỗi vi phạm của Hứa Đình Sinh, cho "ở lại trường xem", thuận tiện cũng thông báo xử phạt đối với những học sinh khác tham dự vào việc đánh nhau, cuối cùng, hy vọng những bạn học khác lấy đó mà làm gương.


Hoàng Á Minh cùng Phó Thành đều chịu xử phạt với hình thức cảnh cáo.

Rốt cuộc tan.

Hứa Đình Sinh cúi đầu, mặt ủ mày ê trở về lớp học trong vô số ánh mắt bàn tán và tiếng bình luận của bạn học.

Thời điểm đi ngang qua văn phòng giáo viên, Thầy Chu vỗ vai cậu: "Cố gắng học tập, chuyện xử phạt thầy sẽ giải quyết."

Hứa Đình Sinh cảm thấy mình cần phải hướng mấy người dở hơi ở kiếp trước bị anh tự tay ném lên bục phát biểu nói lời xin lỗi.






Đọc truyện chữ Full