DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
Chương 173: Quả nhiên ông Lăng có một người con trai tốt

Nghe thấy câu này, người Lăng Phi Dương mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống đất, quần áo lập tức thấm đẫm mồ hôi lạnh.

Gia tộc nhà họ Triệu ở Long Kinh quả thật là một gia tộc lớn cấp quốc gia, mạnh mẽ hơn nhà họ Lăng vô số lần, thế mà các thành viên chủ chốt của gia tộc thậm chí còn biến mất không một dấu vết.

Nghe được lời này, Giang Vũ cũng vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù Giang Vũ không biết chuyện nhà họ Triệu, nhưng từ lời nói của “anh Kỷ”, anh đã đoán ra thân phận của người này, đây là bố của Kỷ Tuyết Tình, chính là bố vợ tương lai của mình!

Giang Vũ không ngờ rằng mình sẽ gặp bố của Kỷ Tuyết Tình trong hoàn cảnh này, anh lập tức trở nên lúng túng.

Anh không biết có nên bước lên chào hỏi hay không, cũng không biết nên giới thiệu mình với đối phương với tư cách gì, quá đột ngột!

Người đến tên là Kỷ Thường Viễn, chính là bố của Kỷ Tuyết Tình, cũng là đương kim gia chủ của nhà họ Kỷ.

“Thưa anh Kỷ, chuyện của cô Kỷ không liên quan gì đến nhà họ Lăng tôi”. 

Biết đối phương đang cảnh cáo mình, Lăng Phi Dương vừa lau mồ hôi, vừa lớn tiếng tuyên bố.

“Vậy là anh không định nhận tội rồi?” Kỷ Thường Viễn lạnh lùng nhìn Lăng Phi Dương.

Mặc dù Kỷ Thường Viện không trực tiếp nêu tội trạng, nhưng giọng điệu buộc tội mạnh mẽ này lại khiến cho Lăng Phi Dương cảm thấy áp lực cực lớn, sự vững vàng sắp sụp đổ

“Oan quát Oan ức quá!”

Lăng Phi Dương cứng đầu kêu oan, oán giận mà nói: “Nhà họ Lăng thật sự không có liên quan gì đến chuyện cô Kỷ bị bắt cóc, kính xin anh Kỷ làm rõ, còn cho nhà họ Lăng tôi sự công bằng”.

Kỷ Thường Viễn đích thân tới, có đánh chết Lăng Phi Dương cũng không thể thừa nhận nhà mình có liên quan đến việc Kỷ Tuyết Tình bị bắt cóc, bằng không toàn bộ nhà họ Lăng đều chạy trời không khỏi nắng.

“Xem ra các người thực sự không định thừa nhận!”

Kỷ Thường Viễn nheo mắt nhìn về phía Lăng Vân: “Cậu, người trong cuộc, có gì muốn nói không?”

Lăng Phi Dương quỳ trên mặt đất, điên cuồng ra hiệu cho Lăng Vân bằng mọi cách không được thừa nhận.

“Ông Kỷ, nói chuyện phải có bằng chứng.

Đối mặt với khí thế mạnh mẽ của Kỷ Thường Viễn, Lăng Vân không còn thoải mái như trước, trong lòng hoảng sợ đến mức run rẩy, nhưng miệng vẫn không chịu thua: “Ông có bằng chứng nào chứng minh tôi có liên quan đến vụ bắt cóc cô Kỷ không?”

“Tôi muốn động thủ với cậu, cần gì bằng chứng!”

Kỷ Thường Viễn lạnh lùng cười, ngạo mạn nói: “Chỉ cần cậu bị hiềm nghỉ, cũng đủ để tôi giết cậu rồi!”

Nghe thấy những lời này, bố con nhà Lăng đều ngẩn ngơ.

Giang Vũ ở bên cạnh cũng ngẩn ngơi

Ban đầu nghĩ rằng Kỷ Tuyết Tình đã đủ bá đạo rồi, không ngờ bố cô còn bá đạo hơn.

Mặc dù không có bằng chứng, nhưng chỉ cần họ nghỉ ngờ bạn, họ có thể giết bạn.

Đây mới là sự áp đảo thực sự, hoàn toàn không có lý lẽ!

“Anh Kỷ, xin anh cân nhắc, đừng oan uổng cho con trai tôi”.

Lăng Phi Dương, người hiểu rõ tính cách của Kỷ Thường Viễn, nhận ra tình hình không ổn, lập tức giả vờ tội nghiệp, nước mắt ngắn nước mắt dài: “Nhà họ Lăng tôi đối với nhà họ Kỷ luôn trung thành, tuyệt đối sẽ không...” 

“Bố, đừng cư xử hèn nhất như thế”.

Không đợi Lăng Phi Dương nói xong, vẻ mặt Lăng Vân không cam lòng hô: “Bây giờ là xã hội pháp chế, tôi không tin, khi ông không có bất kỳ bằng chứng nào mà cũng không dám giết người lung tung”.

Trước đó khiến Giang Vũ cứng họng, Lăng Vân đã tăng thêm sự tự tin, cảm thấy mình cũng có thể xử lý được Kỷ Thường Viễn.

“Không được phép vô lễ với anh Kỷ”.

Lăng Phi Dương tức giận quát: “Mau đến trước mặt ang Kỷ nhận sai xin lỗi”.

“Con không sai”.

Lăng Vân bướng bỉnh ngẩng cao đầu: “Ông Kỷ, tôi thực sự không liên quan gì đến vụ bắt cóc cô Kỷ, ông cũng không có bằng chứng”.

Đọc truyện chữ Full