“chân tao giẫm lên cũng chưa bao giờ thu lại“
Lúc nhìn thấy Vệ Tam chỉ dùng hai cước đã đánh bại tổng binh viện Bình Thông, sau lưng tổng binh Samuel đột nhiên dâng lên hàn ý. Nhớ tới tình huống bi thảm khi đôi cánh bị cắt và mình bị ném trên mặt đất, y chợt sững sờ tại chỗ. Chờ phục hồi tinh thần lại thì thấy tiếp một màn điên cuồng của Vệ Tam khiến người tê dại một nửa.
Tại sao lần nào cô ta cũng chợt bùng nổ vậy?
Đến bây giờ nghe được lời của Vệ Tam, tổng binh Samuel theo bản năng lui về phía sau một bước.
Hiện trường trực tiếp.
“Tổng binh đội tuyển trường Samuel sắp thua.” Tập Hạo Thiên lạnh nhạt nói.
Khoảnh khắc một chiến sĩ độc lập mất đi ý chí chiến đấu, y nhất định sẽ bại trận.
“Vệ Tam đột nhiên hóa cuồng, hai tổng binh cũng không đè được em ấy, nghe nói em ấy chỉ là chiến sĩ độc lập siêu cấp A.” Ngư Thiên Hà đăm chiêu.
Ứng Nguyệt Dung tựa vào ghế: “Em ấy có mục đích của riêng mình, ngay từ đầu hỏi Lộ Thời bạch của viện Bình Thông rằng mấy người khác có nhúng tay vào hay không, sau đó để cho đội tuyển trường mình đối đầu với đội tuyển trường Samuel cũng là vì cướp lá chắn bụi, chỉ sợ ngay từ đầu đã muốn kéo dài thời gian.”
Ý nghĩ của một người chỉ huy như Ứng Nguyệt Dung luôn sâu hơn những người khác một chút.
Tập Hạo Thiên bên cạnh bổ sung: “Còn có ý thăm dò tổng binh viện Bình Thông, trận trước em ấy và tổng binh Samuel đối đầu, người kia cũng không rõ chuyện gì.”
“Phải không?” Ngư Thiên Hà luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng, khi Vệ Tam cuồng bạo và ra tay, trường Damocles còn đang giằng co cùng một chỗ với trường Samuel, thời cơ cũng không tốt.
Hơn nữa...
Ngư Thiên Hà nhìn về hai chiến sĩ độc lập chủ lực một nhìn trời một nhìn đất của Damocles trong màn ảnh, biểu hiện của hai người này quái đản lắm.
Nhưng hai người dẫn chương trình khác đã có một lời giải thích rõ ràng, bà cũng không nên đưa ra nghi vấn nữa.
Bên trong sân.
Vệ Tam cầm đao laser, mũi đao rũ xuống đất, từng bước một chậm rãi đi về phía tổng binh Samuel, mũi đao xẹt qua mặt cát tại ra vết lõm nông, rất nhanh lại bị gió cát là phẳng.
“Mày muốn đánh tao không?” Vệ Tam hỏi y.
Miệng Tổng binh Samuel trong khoang cơ giáp muốn than khổ, không biết y dính cái nghiệp ác gì mà hai lần thi đấu, tinh gì đó thú còn chưa có cơ hội đụng vào, hiện tại chuẩn bị gãy luôn trong tay Vệ Tam.
Vệ Tam giương đao, tổng binh Samuel không điều khiển được lui về phía sau, nhưng giây sau cô thu đao lại.
“Làm người phải nói đạo lý.” Vệ Tam mỗi lần nói một câu liền đi về phía trước một bước, “Hai người tụi bây đánh một mình tao, da mặt cũng không cần, vậy…. Tao lột da mặt mày được không?”
Phòng tuyến tâm lý của tổng binh Samuel sụp đổ rồi thế mà ngược lại còn có sức tấn công Vệ Tam.
Vệ Tam nghiêng người né tránh một kiếm lung tung của y, đưa tay nắm lấy cổ tay y, dùng sức vặn một cái, kiếm hạt laser của đối phương cứ thế trực tiếp rời tay.
Tay kia của cô nhanh chóng chụp được kiếm hạt laser, cổ tay tổng binh Samuel bị bẻ gãy, y nén đau muốn bay lên đá về phía Vệ Tam thì bị cô đá trở lại.
Vệ Tam cầm kiếm hạt laser của y, cắt đứt đùi y luôn.
Tổng binh Samuel bất chấp nỗi thống khổ trong nháy mắt truyền vào trong đầu, điều khiển cơ giáp vội vàng chạy trốn, một đường chạy về phía thành viên chủ lực Samuel.
Vệ Tam khom lưng nhặt chân y lên, kéo lá chắn bụi ném về phía tiểu đội phía sau, lại đuổi theo, trong phạm vi y chạy thoát, một tay kéo người trở về.
“Trốn cái gì?” Vệ Tam đã quen với cơ giáp của mình, “Lúc trước không phải đánh rất vui à?”
“Lời tụi bây nói không bao giờ rút lại.” Chân cô giẫm lên ngực tổng binh Samuel, đứng chính diện hướng về phía chỉ huy chính Cao Học Lâm của Samuel, “Chân Vệ Tam tao giẫm lên cũng chưa bao giờ thu lại.”
Dứt lời, dùng sức một chân trực tiếp đạp xuyên qua ngực cơ giáp tổng binh Samuel, khiến khoang cơ giáp của nó lộ ra.
Trong nháy mắt đó, sắc mặt Cao Học Lâm vô cùng âm u.
Đang xem phát sóng trực tiếp.
[Má nó má nó, ngon, tôi là fan của tổng binh trường Damocles này!]
[Chỉ có tui nhớ mãi không quên biểu hiện của hai chiến sĩ độc lập của bọn họ vừa rồi sao? Lúc đầu nghĩ rằng họ không đành lòng nhìn tổng binh của mình bị loại, bây giờ sao lại như đồng tình với các tổng binh khác?]
[Đến bây giờ bọn họ còn một người nhìn trời một người nhìn đất.]
[Thành thật mà nói, Vệ Tam này biết đánh nhau đấy hơn nữa hiện tại bạn ấy kéo bao nhiêu giá trị thù hận rồi? Cảm giác được giá trị thù hận trên trường quân sự Damocles đều do bạn ấy kéo tới.]
[Ngoại trừ không đánh với tổng binh trường Đế Quốc, có vẻ như ba tổng binh của ba trường quân sự khác như là hòn đá kê chân của cô nàng vậy.]
[Cậu ấy chống lại tổng binh của trường Đế Quốc chắc gì đã thắng chứ.]
[Thực sự chắc gì cô nàng thắng được bên đó đâu. Bên Đế Quốc cũng là một siêu A, trong khi năm trước tổng binh bọn họ đều là cấp S. Năm nay giết được người ta thì thực lực tổng binh tuyệt đối không thấp.]
Khán giả đang bàn tán sôi nổi, Vệ Tam đã phá hủy cơ giáp tổng binh Samuel trước khi nhân viên cứu hộ đến.
Và lần này là trước mặt các thành viên chủ lực của Samuel.
Đội tuyển trường cũng đã cướp được gần hết, tất cả đều dừng tay, nhóm cơ giáp sư thắng lợi trở về.
[Tổng binh của đội tuyển viện Bình Thông bị loại, tổng binh Samuel bị loại. Lặp lại…]
Vừa nghe giọng thông báo, Vệ Tam đã nhảy trong cơ giáp ra, nhìn về phía Lộ Thời Bạch bên viện Bình Thông, thờ ơ cất tiếng: “Anh về có lẽ nên đổi tên, bằng không cả đời ‘Lại Thất Bại’.”
“Ha ha ha ha.” Liêu Như Ninh là người đầu tiên cười ra tiếng, hơn nữa cười không kiêng nể gì cả, cậu dựa vào Vệ Tam, cười trên nỗi đau của người khác, “Có lẽ bọn họ muốn được ‘Lại Thất Bại’.”
Tông Chính Việt Nhân của viện Bình Thông liếc mắt nhìn Vệ Tam một chút, xoay người: “Đi.”
Trong nháy mắt, tất cả mọi người trong viện Bình Thông đã bình tĩnh lại, nhanh chóng nghiêm nghị rời khỏi nơi này.
Samuel vào trạm tiếp tế để lấy túi tiếp tế của mình và nhanh chóng rời đi, nhưng tất cả mọi người đều có sắc mặt vô cùng uất ức.
Hai đánh một còn bại, thậm chí bị Damocles cướp một lần nữa, mất một loạt mấy lá chắn bụi.
Đúng thật là… Sự ô nhục lớn nhất từ trước tới nay.
Kim Kha đến vỗ vỗ vai Vệ Tam: “Vất vả rồi.”
Trường Quân sự Damocles không rời đi, nghỉ ngơi tại chỗ và phục hồi cơ giáp. Một số cơ giáp bị hư hại có cơ giáp Vệ Tam ở trong đó. Bên trong cơ giáp của cô đã có cát, có lẽ không có ảnh hưởng quá lớn đến những người khác, nhưng đối với cô là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Cơ mà chỉ cần làm sạch, sau đó lắp lá chắn bụi để che lên thì tình huống thế này sẽ không xuất hiện nữa.
Samuel và Viện Bình Thông, mỗi người “tặng” một bộ cho cô ấy.
...
“Hai tổng binh đội tuyển trường?” Công Nghi Giác xoay người nhìn về phía chùm ánh sáng, “Damocles và South Pasadena liên thủ, làm sao còn liên lụy đến viện Bình Thông?”
Ứng Tinh Quyết buông tay xuống, mở mắt ra: “Ngược lại.”
“Cái gì?” Công Nghi Giác sửng sốt.
Ứng Tinh Quyết lấy bút ra làm xong dấu hiệu trên bản đồ, ngẩng đầu lên: “Viện Bình Thông và Samuel liên thủ đối phó tổng binh kia, South Pasadena đứng ngoài cuộc.”
Tư Đồ Gia bên cạnh cũng không rõ: “Viện Bình Thông có mưu đồ gì? Lãng phí thời gian chỉ vì giúp Samuel hả giận?”
Ứng Tinh Quyết cất bản đồ và bút, nắm tay ho vài tiếng, màu môi càng thêm tái nhợt: “Vì hợp tác sau này.”
Những năm trước South Pasadena có thực lực không mạnh như Samuel, năm nay thực lực chỉ có thể nói là chưa biết, so ra thì Samuel ổn định hơn. Viện Bình Thông muốn liên hiệp với bọn họ, ở giai đoạn sau đối phó với trường Đế Quốc.
Về phần Damocles, trường quân sự này trong những năm trước cứ một lòng xông về phía trước, giết chết tinh thú, cộng với các trường nhìn chằm chằm vào quân khu phía sau nữa nên hiếm khi hợp tác với người khác.
Theo quan điểm của Ứng Tinh Quyết, kỷ luật của iện Bình Thông bề ngoài cực kỳ nghiêm khắc, giống như quân nhân nhất, nhưng thực chất người của trường Quân sự Damocles có tinh thần quân nhân hơn.
- ---Kiên định, cố chấp.
“Hai tổng binh đánh không lại một người, tổng binh tên Vệ Tam kia cũng có chút bản lĩnh.” Tư Đồ Gia chậc chậc một tiếng, “Không biết tổng binh đội tuyển trường chúng ta chống lại cô ta như thế nào?”
“Chỉ dùng cơ giáp cấp A, cấp S phát huy có hạn, đối đầu với siêu cấp A không thể biết thắng thua.” Công Nghi Giác là cơ giáp sư, càng hiểu rõ chênh lệch trong đó, “Bản thân siêu A đang ở trong trạng thái huyền diệu không thể nói rõ. Đừng quên tổng binh Đế Quốc chúng ta đánh bại chiến sĩ độc lập SS dùng cơ giáp cấp A, Vệ Tam tuyệt đối không phải là đối thủ của cậu ta.”
“Thế thì.” Tư Đồ Gia mở cơ giáp ra, đi vào trước hỏi, “Có muốn đội tuyển trường cũng đuổi theo, để sớm đến đích một chút.”
Ứng Tinh Quyết hạ mắt, nhìn tay phải của mình, một lúc lâu sau: “Đội chủ lực và đội tuyển trường Damocles sẽ không ở bên nhau, để cho đội tuyển trường Đế Quốc giải quyết đội tuyển trường của họ.”
“Bây giờ ra tay?” Cơ Sơ Vũ khó hiểu, gã cũng không phải lo lắng cho đội tuyển trường Đế Quốc, mà là không muốn tốn thời gian ở trường Damocles.
Bây giờ mục đích duy nhất của trường Đế Quốc là trong giai đoạn đầu của cuộc thi, giết tinh thú cấp cao càng nhiều càng tốt để để có được nhiều tài nguyên hơn. Bằng cách này, về sau dù có rút túi chuẩn bị chiến đấu dạng gì, gặp tình huống xấu thế nào, thì vật liệu, năng lượng và đồ ăn đều sung túc.
Họ chỉ cần về đi phía trước và chiến đấu.
Ứng Tinh Quyết ngửa đầu, cổ thon và lạnh của anh sáng lên như ngọc dưới ánh nắng trên sa mạc: “Tôi muốn xem rốt cuộc cô ấy có mấy phần bản lĩnh.”
Xem cô ấy và trường Quân sự Damocles có che giấu điều gì không.
- -------------------
Tác giả có lời muốn nói
Vệ Tam: Sao, anh định vạch áo lót trong của tôi à? (Giọng điệu du côn đang run chân)
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đập Nồi Bán Sắt Đi Học
Chương 65
Chương 65