DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Sau Khi Xuyên Thành Vợ Cũ Là Nữ Phụ Pháo Hôi
Chương 9: Chương 9


Hạ Lệ Phương bị Hạ Phong nói như vậy thì quả thực không biết là đầu óc em trai mình có vấn đề hay là Lâm Thiển Thu lừa gạt giỏi, cô ta không phải loại người như thế thì là loại người như thế nào? Một năm nay vẫn luôn cầm tiền lương em trai tiêu xài thoải mái, người khác còn đang chê cười nhà bọn họ!"Được được được, chị không nói lại em, kệ em đi.

" Hạ Lệ Phương nổi giận nói, lúc đứng lên lại không nhịn được hỏi: "Lần này em nghỉ bao lâu?""Ba ngày.

" Hạ Phong lời ít mà ý nhiều, anh khoác thêm chiếc áo khoác lên.

"Vậy thì về nhà đi, hôm nay chị sẽ chuẩn bị một chút rồi cùng em quay về, cũng có thể dẫn mấy đứa nhỏ về gặp ba mẹ.

" Hạ Lệ Phương cố ý nói: "Không thì ba mẹ vẫn luôn không được gặp cháu trai, nếu gặp cháu ngoại thì sẽ rất vui.

"Hạ Phong mắt điếc tai ngơ, nghe vậy thì chỉ nâng mày kiếm nhìn người chị gái khó ở, nói: "Vậy em cũng đưa Thiển Thu trở về một chuyến, em cũng có chuyện muốn nói với ba mẹ.

"Hạ Lệ Phương không quá thống khoái, mặc dù đúng là Lâm Thiển Thu chưa từng quay về, nên lần này quay về cùng em trai cũng là chuyện đương nhiên, nhưng mà thực sự không thể chịu nổi người này, đặc biệt là tính cách tiểu thư địa chủ quá lớn, lúc trở về không làm việc mà còn kén cá chọn canh mang vẻ mặt chướng mắt nhà họ Hạ, Hạ Phong cưới cô đã là phước đức tám đời rồi, đừng khiến cho người khác không ăn được cơm.

"Mình em đi về là được rồi, nói không chừng cô ta còn không muốn trở về, đừng làm việc ngu ngốc.

"Cô ấy vừa dứt lời thì có một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Em đồng ý.


"Hạ Lệ Phương ngẩng đầu nhìn lên, đây không phải Lâm Thiển Thu thì là ai, cũng không biết có phải do mới ngủ dậy hay không mà gương mặt của cô hồng nhuận, đôi mắt đẹp nhập nhèm, dáng vẻ càng lười biếng hơn trước, Hạ Lệ Phương nhìn thấy vậy thì càng nhướng lông mày cao hơn, cảm thấy mình đã hiểu tại sao em trai lại đắn đo như vậy, chỉ cần là đàn ông thì sẽ không thể trốn khỏi lòng bàn tay của cô.

Hạ Lệ Phương cười như không cười nói: "Ồ, như vậy sao, tôi còn tưởng là lần nào quay về thì cô cũng không muốn làm việc, ước gì được ở lại trên trấn, vậy mà bây giờ còn chủ động nói quay về cùng chúng tôi, đúng là hiếm có.

Hạ Phong thật sự không nghe nổi mấy lời kỳ quái của chị gái mình, rõ ràng bình thường đều rất tốt, vậy mà hôm nay lại mở miệng đả thương người khác, coi như Thiển Thu không nói gì thì có lẽ là cô cũng ngại nói ra.

"Chị, chị đi về trước chuẩn bị đi, lát nữa chúng em sẽ đến cổng nhà chị rồi chúng ta xuất phát.

" Hạ Phong nhìn thẳng vào Hạ Lệ Phương nói, trực tiếp đè ép cơn tức giận của cô ấy.

"Được được được, chị đi chị đi.

" Hạ Lệ Phương âm thầm trừng mắt Lâm Thiển Thu, nhìn thấy dáng vẻ vô tội của cô thì thầm mắng chửi trong lòng, đúng là kẻ gây rối!Chờ Hạ Lệ Phương đi, Hạ Phong mới đi đến trước mặt Lâm Thiển Thu xin lỗi thay chị gái mình: "Thật xin lỗi, tính tình của chị gái anh tương đối thẳng thắn, nói chuyện không có chừng mực, chị ấy nghe vài lời của người khác cho nên mới có thái độ như vậy, sau khi trở về thì anh sẽ nói chuyện rõ ràng với chị ấy, em đừng để ở trong lòng.

Đọc truyện chữ Full