DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thương Vương Phi Ký
Chương 122: Chương 122


Thấy tình thế đang bất lợi, Huyễn Siêu lệnh cho một số quân lính xuống yểm trợ gây ra một trận hỗn chiến dưới nước.

Ẩn Thương nhìn thấy binh phục của bọn chúng thì nhận ra đó là bình phục của Thái đô, hắn nhìn tiếp về phía người bị bắt, khuôn mặt người đó đã bị khuất không thể nhìn thấy, nhưng nhìn lên bờ bên kia Huyễn Siêu đang đứng đó ra lệnh, lúc này trong đầu Ẩn Thương lại hiện lên một suy nghĩ, không biết người bị bắt kia có phải là nàng hay không.

Dù có phải hay không thì Ẩn Thương cũng không muốn bỏ qua một chút cơ hội, hắn diệt trừ những kẻ cản đường một cách dứt khoác, dù trên bờ hay dưới nước thì Ẩn Thương cũng là người khó ai địch lại được.

Ẩn Thương dần tiếp cận được với người đang giữ nàng, tên đó đã bơi gần tới bờ, Ẩn Thương hít một hơi dài rồi lặn sâu xuống mặt nước đuổi theo.

Khi đuổi kịp, Ẩn Thương ở dưới nước kéo cả hai người cùng xuống, hắn đỡ lấy Lạc Dao còn tên kia, hắn đạp cho chìm xuống.

Ẩn Thương đưa Lạc Dao ngoi lên mặt nước, lúc này hắn đã nhìn thấy rõ mặt nàng, bây giờ không từ nào có thể diễn tả được tâm trạng của hắn.

Huyễn Siêu thấy Lạc Dao sắp tới tay mà còn bị vuột mất, nên hắn phát điên lên trực tiếp lao xuống nước giành lại nàng khỏi tay Ẩn Thương.

- Xem ra, ngày hôm nay ta phải giải quyết triệt để với ngươi.

Ẩn Thương tay vẫn giữ chặt nàng, mắt liếc nhìn về phía Huyễn Siêu đang lao xuống nói, sau đó hắn hét về lên về phía quân lính của mình.


- Đưa vương phi an toàn về doanh trại!
Quân lính nghe thấy liền hiểu ra ngay, người quan trọng mà bọn họ được giao phó tìm kiếm cuối cùng cũng xuất hiện.
Không ai nói với nhau câu nào nhưng quân lính của Ẩn Thương đều phối hợp rất ăn ý.

Một người đến chỗ Ẩn Thương đỡ nàng, ba người bao quanh hộ tống, số người còn lại chặn địch mở đường cho năm người kia lên bờ.

Dưới dòng suối lúc này là trận chiến của hai người thủ lĩnh mạnh nhất.

Huyễn Siêu từ dưới nước ngoi lên thì tấn công Ẩn Thương dồn dập.

- Đó là người đàn bà của ta, các ngươi không được phép mang đi!
Ẩn Thương cũng né đòn nhanh không kém, hắn thấy khó chịu khi Huyễn Siêu gọi Lạc Dao thô thiển như vậy.

Ẩn Thương lại nhớ đến những vết thương trên người nàng mà càng trở nên tức giận hơn.

- Là ngươi khiến Vương phi của ta bị thương, ta phải khiến ngươi trả gấp bội lần những vết thương đó.

- Được lắm, tới đây đi.


Huyễn Siêu hét lớn tạo oai phong, thân thủ của hắn cũng khá nhưng chiến đấu dưới nước không quen nên mất sức nhanh hơn Ẩn Thương.

Ẩn Thương chớp lấy sơ hở của hắn, một kiếm đứt hai ngón tay của hắn, Huyễn Siêu đau đớn, gào thét vang khắp ngọn núi.

Huyễn Siêu được đám thuộc Hạ vớt đưa lên bờ, ánh mắt của hắn nhìn Ẩn Thương vừa đau vừa uất hận.
-Tên khốn kiếp, ta sẽ đem quân đánh tan tát Hoàng triều của ngươi.
Ẩn Thương đứng hiên ngang bên bờ bên kia đanh thép đáp trả.

- Để xem ngươi có bản lĩnh đó không, ta e ngay đến vị trí Vương tử hiện tại của ngươi cũng khó giữ.

- Ngươi nói vậy là có ý gì?
- Ý trong lời nói, bảo trọng.

Ẩn Thương nhìn Huyễn Siêu với vẻ mặt rất quả quyết, sau đó hắn lên ngựa, lập tức quay về doanh trại.

Mặt cho người ngợm lắm lem ướt sũng, vừa về tới doanh trại Ẩn Thương đã lao ngay xuống ngựa tới xem tình hình Lạc Dao.

Đại phu và người hầu của doanh trại đều tập trung ở đó cả.

Trước lều nhiều người khẩn trương thổi lửa nấu nước sôi, trong lều người vào mang khăn sạch, kẻ ra mang khăn toàn máu.

.


Đọc truyện chữ Full