DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 19

Chương 19

Thấy vậy, Diệp Thành nhanh chóng đạp chân vào tảng đá, trong chốc lát nhảy ra khỏi đó và quay người nhanh chóng. Kiếm khí màu vàng kim đã được luyện hoá ra từ trước, mục tiêu chính là đôi mắt con Hoả Lang này.

Hắn đã giết nhiều hơn một con Hoả Lang nên đương nhiên biết rõ cơ thể Hoả Lang rắn chắc và hoả khí cực mạnh cỡ nào, thế nhưng điểm yếu của chúng chính là đôi mắt. Đối với những yêu thú cơ thể chắc khoẻ thì cái cần nhất đó chính là một đòn đánh trúng.

Roẹt!

Kiếm khí màu vàng kim phát ra tiếng vang, rạch giữa không trung, ngay sau đó, máu tươi tanh hôi phun trào và tiếp đó là tiếng gầm rú khủng khiếp của con Hoả Lang. Đôi mắt to của nó đã mờ dần đi.

Cộc!

Diệp Thành dùng hai tay nắm chặt thanh Thiên Khuyết đập về phía đầu Hoả Lang, tiếp theo hắn tung một đòn chí mạng khiến phần xương đầu của nó bị đập đến mức đầu óc mơ hồ, còn Diệp Thành sau cú đòn vừa rồi thì đôi tay cũng trở nên đau đớn, đến cả thanh Thiên Khuyết cũng bị bắn ra ngoài.

Có điều vì đòn tấn công quá mạnh nên con Hoả Lang kia đơ mất một hồi, đến đứng còn không vững.

Thừa thắng xông lên!

Diệp Thành hiểu rõ đạo lý này, hắn tiến lên trước, chân khí hội tụ trong lòng bàn tay, giữa các đầu ngón tay xuất hiện từng đường lôi điện.

Bôn Lôi!

Sau tiếng hét, Diệp Thành tung một chưởng cực mạnh vào phần trán Hoả Lang.

Bịch!

Phần trán Hoả Lang lập tức vỡ ra, phần óc bên trong cứ thế phòi ra ngoài, mùi máu tanh xực lên, cơ thể to kệch của nó đổ rầm xuống đất, có lẽ cho tới lúc chết nó cũng không hiểu vì sao mình lại bị một tu sĩ ở tầng ngưng khí thứ nhất đánh bại.

Phù!

Diệp Thành thở phào một hơi, hắn không hề thấy thoải mái trong trạng thái cơ thể bị bó buộc. Hiện giờ quả khác với trước kia, bởi hắn ở tầng ngưng khí thứ nhất, thực lực có hạn. Mặc dù thời gian đại chiến với Hoả Lang không dài nhưng vô cùng nguy hiểm, chỉ cần một phút lơ là sẽ trở thành bữa ăn của nó ngay lập tức.

Diệp Thành không ở lại đây thêm nữa, hắn bổ đầu Hoả Lang, lấy ra một viên đá ánh lên màu đỏ huyết.

Viên đá đó trông lồi lõm nhấp nhô, máu tươi với mùi tanh nồng không ngừng nhỏ xuống, đây chính là thú nguyên.

Còn thú nguyên chính là tinh hoa kết thành trong cơ thể yêu thú, cũng chính là nơi trân quý nhất trong cơ thể chúng. Tu sĩ giết yêu thú phần lớn là vì thú nguyên, bên trong thú nguyên chứa quá nhiều tinh hoa, chỉ cần tu sĩ ăn vào sẽ có tác dụng vô cùng to lớn với quá trình tu luyện.

“Nhiệm vụ hoàn thành”, Diệp Thành lau đi vết máu trên thú nguyên rồi nhét vào trong ngực áo. Hắn chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh như vậy.

Ừm? Diệp Thành cau mày, sau lưng cảm thấy lạnh gai người, hắn chợt rùng mình, bất giác lùi về sau.

Thế nhưng tốc độ của hắn lại chậm rồi. Ba cây châm đã lao vút trong không trung về phía hắn. Mặc dù hắn cố gắng né tránh nhưng vẫn bị đâm trúng. Cả ba cây châm lần lượt cắm vào cánh tay Diệp Thành, bên trong châm có độc, chẳng mấy chốc đã phát tán độc khiến cánh tay Diệp Thành tím đen.

“Đường đường là cảnh giới Nhân Nguyên mà lại đánh lén như vậy”, Diệp Thành ói ra máu, hắn che lấy cánh tay lùi về sau, lạnh lùng nhìn vào hàng cây um tùm.

Đọc truyện chữ Full