DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 29

Chương 29

“Ôi chao, ngươi cũng dám về cơ à”, thấy Diệp Thành, Trương Đào nhảy dựng lên, hắn bật cười một cách tôi độc.

“Trương Đào”, giọng nói như hàn băng vạn năm của Diệp Thành vang lên, đôi mắt đen láy chợt hằn lên tia máu. Hắn sải bước đi vào, sát khí đằng đằng không hề kiềm lại, thần sắc thậm chí còn giữ dằn hơn cả Trương Đào.

“Hôm nay không ai có thể cứu nổi ngươi”.

“Khẩu khí không vừa nhỉ”, bị Diệp Thành nạt, Trương Đào giống như con hung thú lao tới. Cứ nghĩ tới cảnh vài ngày trước bị Diệp Thành, một tên tu sĩ ngưng khí tầng một đánh trọng thương mà mặt hắn lại càng tối sầm lại, cơ mặt cứ thế giật lên.

Roẹt!

Vẫn là kiếm khí chém rẽ ngang , Trương Đào như kẻ điên, điên cuồng vung tay.

Đối diện với nhát kiếm chém tới, Diệp Thành không hề né tránh mà lao ra như mãnh hổ, mặc cho kiếm khí kia để lại từng đường máu trên cơ thể, dù như vậy hắn vẫn còn cảm thấy vết thương chẳng hề hấn gì so với những đau đớn của hai người phía Trương Phong Niên bị đánh đập tra khảo.

Thấy Diệp Thành cứng đầu chống lại kiếm khí, Trương Đào không khỏi biến sắc, vì Diệp Thành đã xông tới ngay gần hắn rồi.

“Ngươi đáng chết”, sau khi hắng lên một tiếng, Diệp Thành sát phạt tới trước mặt Trương Đào, hắn nắm tay thật chặt, không hề sử dụng chân khí, chỉ dựa vào sức lực của cơ thể đánh thẳng vào mặt Trương Đào.

Bụp!

Trương Đào ói ra cả miệng máu, bị một cú đấm của Diệp Thành đánh tới mức loạng choạng lùi về sau, cả khuôn mặt bị đánh méo xệch. Không đợi hắn đứng vững, Diệp Thành đã tung tiếp một đạp khiến hắn phun ọc máu lần nữa.

“Đây…”, hai đệ tử còn lại của Hằng Nhạc Tông thấy vậy thì kinh ngạc. Một đệ tử thực tập ở cảnh giới ngưng khí tầng thứ nhất trong trạng thái không dùng chân khí mà có thể đánh gục Trương Đào, đây hoàn toàn là việc vượt qua ngoài sự nhận thức của bọn họ.

“Giết, giết cho ta”, tiếng gào thét điên cuồng kéo hai tên đệ tử kia về với thực tại. Trương Đào đầu tóc rối bời cất giọng gọi hai tiểu đệ của mình.

“Cùng lên”, biết Diệp Thành không dễ đối phó, hai tên đệ tử Hằng Nhạc Tông chia hai bên trái phải cùng xông lên tấn công, trong lòng bàn tay chân khí xoay vần, một tên ngưng tụ chưởng đao, một tên ngưng tụ lưỡi kiếm, đây đều là những chiêu pháp cơ bản, thế nhưng tất cả trong mắt Diệp Thành chẳng là gì.

Cút!

Tiếng hét vang lên, Diệp Thành tung ra bôn lôi chưởng khiến tên đệ tử bên trái bay ngay ra khỏi đó, khi ngã xuống đất rồi thì máu me be bét.

Diệp Thành lập tức quay người vươn mình như rồng bay hổ chồm sát phạt tới trước mặt tên đệ tử phía bên phải, nhanh chóng né được chưởng đao của tên đệ tử này, sau đó tung một chưởng đánh gãy xương bả vai rồi tiếp tục xoay tay đánh hắn ngã nhào ra đất.

Sau khi xử lý xong xuôi hai tên đệ tử, Diệp Thành mới đạp Trương Đào bay ra khỏi đó, vội vàng vận bốn đạo kiếm khí bay ra giải thoát xiềng xích trên người Trương Phong Niên và Hổ Oa.

“Ông ơi”, vừa được tự do, Hổ Oa đã lao ngay tới bên cạnh Trương Phong Niên.

“Tiền bối, đều là lỗi của con”, vừa đẩy chân khí vào người Trương Phong Niên, Diệp Thành vừa tự trách bản thân, trong mắt hắn rõ vẻ áy náy. Nếu không phải do hắn thì Trương Đào có lẽ cũng sẽ không điên cuồng đến mức biến thái thế này.

“Cậu nhóc, không phải tự trách mình”, vết thương của Trương Phong Niên rất nặng. Mặc dù tuổi đã cao nhưng được Diệp Thành dùng chân khí bảo vệ tim mạch nên không ảnh hưởng đến tính mạng.

Đọc truyện chữ Full