DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 84

Chương 84

“Một người cần cù như cháu quả là hiếm thấy”.

“Tiền bối chê cười cháu rồi”.

“Ông”, cuộc nói chuyện của hai người bị Hổ Oa làm gián đoạn.

Hổ Oa trông có vẻ khác thường, đi tới bên Trương Phong Niên và Diệp Thành, cậu ta chỉ vào khí lưu xung quanh cơ thể mình và nhìn cả hai với ánh mắt khó hiểu: “Cháu làm sao vậy? Cháu cảm thấy có thứ gì đó len lỏi vào cơ thể mình khiến toàn thân cháu ngứa ngáy”.

“Linh khí?”, Trương Phong Niên nhìn Hổ Oa và ngỡ ngàng.

“Sao có thể…”, Trương Phong Niên thẫn thờ.

“Cháu..cháu có thể tu luyện sao?”, Hổ Oa nghếch đầu nhìn Diệp Thành và Trương Phong Niên.

“Có thể, có thể, đương nhiên có thể rồi”, Trương Phong Niên kích động.

“Từ nay trở đi đệ chính là một tu sĩ”, Diệp Thành vỗ vai Hổ Oa.

“Đệ là tu sĩ rồi, đệ là tu sĩ rồi”, Hổ Oa nhảy nhót vui mừng, quả là một đứa trẻ ngây thơ. Hổ Oa cứ thế nhảy nhót một hồi rồi cuối cùng chạy tới phía trước linh thú Tiểu Ưng hoa chân múa tay: “Tiểu Ưng, tao có thể tu luyện rồi, sau này tao có thể bảo vệ mày”.

Quác, quác!

Tiểu Ưng như nghe hiểu tiếng người, tiếng kêu của nó như hân hoan vui mừng.

“Trời có mắt”, Trương Phong Niên cười vui, trông bóng dáng Hổ Oa nhảy nhót mà sắc mặt cũng tốt lên nhiều.

Diệp Thành ở bên lặng lẽ nhìn Hổ Oa. Hắn cũng đang mừng cho Hổ Oa nhưng trong lòng hắn lại có phần mâu thuẫn.

Làm như vậy có thực sự tốt cho Hổ Oa hay không? Con đường tu luyện của tu sĩ gian khổ hơn rất nhiều so với người phàm. Đã chọn bước đi trên con đường này thì có nghĩa rằng sẽ có tuổi thọ lâu hơn người phàm, có điều điều đó cũng đồng nghĩa cuộc sống cô đơn hơn.

Con đường của tu sĩ đi khốc liệt hơn.

Diệp Thành không biết việc tự thay đổi vận mệnh của Hổ Oa là đúng hay sai, hoặc có lẽ khi Hổ Oa thật sự hiểu được con đường gian khổ của tu sĩ thì mới hiểu được làm một người phàm có cuộc sống tự do hơn tu sĩ nhiều lần.

Diệp Thành ăn uống nhanh chóng rồi ra khỏi Tiểu Linh Viên. Hôm nay hắn không mặc áo choàng đen nữa vì hắn biết lúc này hắn không cần phải che giấu gì. Đệ tử của tam đại chủ phong đã đánh nhau sứt đầu mẻ trán, cho dù hắn có tới núi linh Hằng Nhạc Tông thì cũng rất khó có thể khiến cho người của tam đại chủ phong chú ý tới mình.

Có điều, sự xuất hiện của hắn cũng vẫn kéo theo những ánh nhìn chú ý.

“Đây…”, chỉ cần là đệ tử của Hằng Nhạc Tông nhìn thấy Diệp Thành thì đều tỏ vẻ kinh ngạc.

“Chịu hơn một trăm roi lửa mà đã…đã khỏi rồi?”

“Hắn là yêu nghiệt sao?”

“Toàn thân không có lấy vết thương, mới có mấy ngày chứ?”

“Cái gì?” khi nghe thấy Diệp Thành vẫn còn sống sờ sờ và rất khoẻ mạnh xuất hiện, Doãn Chí Bình của Giới Luật Dường đột nhiên đứng dậy, trên khuôn mặt không giấu nổi vẻ kinh ngạc.

Không chỉ mình hắn mà các đệ tử và trưởng lão của Thiên Dương Phong, Địa Dương Phong, Nhân Dương Phong nghe được tin này cũng hết sức bất ngờ. Mới có mấy ngày mà vết thương đã hồi phục hoàn toàn, từ khi Hằng Nhạc Tông lập phái đến nay chưa từng có người nào có thể làm được như vậy.

Đọc truyện chữ Full