DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 303

Chương 303

“Không thử làm sao biết ạ?”

“Ngươi thì biết cái quái gì, ta phải nói cho ngươi biết, luyện đan như tu luyện, tuyệt đối không thể vội vàng, phải có căn bản mới thành chính đạo. Mặc dù khả năng của ngươi không tồi nhưng phải vững gốc rễ, không được tự phụ”.

“Con chỉ thử một lần thôi mà”, Từ Phúc nói một tràng không nghỉ nhưng Diệp Thành căn bản không để tâm, hắn chớp mắt nhìn Từ Phúc nói.

“Luyện, luyện, cho ngươi luyện”, Từ Phúc vuốt râu, phất vạt áo lùi về sau vài bước rồi ngồi trên phiến đá phía sau, mắng mỏ: “Đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ”.

“Đa tạ trưởng lão”, có được sự cho phép của Từ Phúc, Diệp Thành cười khúc khích, hắn lập tức tới trước lư luyện đan sau đó còn không quên xắn tay áo lên.

Phía trước lư luyện đan, Diệp Thành hít vào một hơi thật sâu, sau đó hắn triệu gọi tiên hoả đẩy nó vào bên trong lư luyện đan, tiếp đó là cho ba cây linh thảo vào trong lư.

Diệp Thành tập trung cao độ, linh hồn lực, chân khí, tiên hoả đều được phối hợp một cách ăn ý, ba cây Linh Thảo được cho vào lư luyện đan chỉ trong thời gian ngắn đã được tôi luyện triệt để.

Ừm!

Ở phía xa, Từ Phúc đang khoanh tay cau mày: “Mới có mấy ngày mà thuật luyện đan của tên tiểu tử này đã thuần thục như vậy rồi, thật là hiếm có”.

“Sư tôn”, đúng lúc này, Tề Nguyệt đi ra, thấy Diệp Thành đang luyện đan, cô khẽ đến bên cạnh Từ Phúc.

“Nguyệt Nhi, đây là Huyền Linh Đan”, Từ Phúc đưa viên đan dược vừa luyện ra cho Tề Nguyệt: “Đợi lát nữa vi sư luyện thêm cho con vài viên đan dược nữa, sau này ở nội môn sẽ có lúc dùng đến”.

“Đa tạ sư tôn”, Tề Nguyệt mỉm cười cất Huyền Linh Đan đi rồi mới nhìn Diệp Thành ở phía cách đó không xa, thắc mắc: “Hắn đang luyện chế đan dược gì ạ?”

“Huyền Linh Đan”.

“Huyền…Huyền Linh Đan?”, Tề Nguyệt bất ngờ, sau hồi ngỡ ngàng cô mới nhìn sang Từ Phúc hỏi thăm dò: “Huyền Linh Đan là đan dược hai vân, sư tôn đã dạy cho hắn luyện chế được cả Huyền Linh Đan rồi sao ạ?”

“Ta làm gì rảnh tới mức đó”, Từ Phúc vẫn điềm nhiên nhìn Diệp Thành rồi mắng mỏ: “Là hắn đòi luyện thử một lần, hắn tưởng luyện đan dễ lắm đấy”.

“Thử thôi mà, cũng không sao ạ”.

“Quá trình luyện chế linh đan hai vân vô cùng phức tạp, chỉ cần sai lệch một chút cũng có thể thất bại, độ khó của việc luyện chế không phải linh đan một vân có thể so được. Tên tiểu tử này quá tự phụ, xem ra vi sư phải tìm thời gian nào đó giảng giải cho hắn nghe mới được”.

Tề Nguyệt không nói gì, chỉ khẽ mỉm cười ngồi xuống bên cạnh Từ Phúc, lặng lẽ quan sát Diệp Thành.

Trước lư luyện đan, ánh mắt Diệp Thành không hề tỏ ra quá nghiêm túc, ngược lại lại rất thoải mái, mỗi một cây Linh Thảo được cho vào trong đều được hắn đề luyện ra tinh hoa, sau đó dung hợp với tinh hoa của Linh Thảo khác.

“Tiền bối Khương Thái Hư, con đã hiểu sự đáng sợ của Tiên Luân Nhãn rồi”, vừa luyện đan, Diệp Thành vừa trầm trồ với khả năng khủng khiếp của Tiên Luân Nhãn.

“Nếu như con đoán không nhầm thì Tiên Luân Nhãn không chỉ có thể diễn tiến lại thuật luyện đan của người khác mà còn có thể diễn tiến mật pháp huyền thuật của người khác, chỉ cần dùng Tiên Luân Nhãn nhìn một lần là có thể ngộ ra được sự huyền diệu của sự việc”, Diệp Thành thầm nhủ.

Đọc truyện chữ Full