DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Võ Đế Vương
Chương 442

Chương 442

Ngược lại là Tề Dương, hắn ta nở nụ cười nham hiểm, cắn răng nghiến lợi chỉ mong có thể xé xác Diệp Thành ngay lúc này.

Có lẽ là không kìm nén được cơn giận nữa, Tề Dương thậm chí còn bỏ qua phần giới thiệu mở đầu, bước xuống đi thẳng đến chỗ Diệp Thành, bóng người lao nhanh như gió, ra tay là tung bí thuật, chiêu thức tàn độc.

Thấy vậy Diệp Thành cũng lập tức di chuyển, hắn sử dụng bộ pháp huyền diệu, những cái bóng liên tục xuất hiện sau lưng, tránh được đòn công kích của Tề Dương.

“Hôm nay đã lên Phong Vân Đài, ngươi đừng mong được về”, Tề Dương tung chiêu thứ nhất không trúng thì lập tức hét lớn, tung chưởng quét ngang không trung.

“Khẩu khí lớn lắm”, Diệp Thành cười giễu cợt, tấn công bằng một quyền Bát Hoang mạnh mẽ.

Ầm!

Quyền chưởng va vào nhau phát ra tiếng ầm nổ vang, nhưng kết quả lại khiến mọi người kinh ngạc, Tề Dương ở cảnh giới Chân Dương lại bị Diệp Thành đánh cho lùi lại một bước.

“Ồ…”, dưới võ đài vang lên rất nhiều âm thanh sửng sốt.

“Đánh chính diện, không ngờ lại khiến Tề Dương – người đang ở cảnh giới Chân Dương phải lùi về sau”, trong mắt đám Khổng Tào viết rõ vẻ không tin nổi.

“Tên tiểu tử này tiến bộ nhanh thật!”, nhóm Hùng Nhị cũng trợn tròn mắt: “Mới mấy ngày không gặp thôi mà!”

Trên võ đài, Tề Dương vừa mới trúng chiêu và ở thế yếu hơn cũng không khỏi bàng hoàng, hắn ta có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh kinh khủng ẩn chứa trong nắm đấm của Diệp Thành, sức mạnh đó rõ ràng hơn hắn.

Hắn ta không thể chấp nhận được việc mình bị một chiêu đánh lùi về sau, khuôn mặt kiêu ngạo bỗng chốc nóng bừng, hai tay nhanh chóng kết ấn, có vẻ chuẩn bị thi triển bí thuật đáng sợ.

“Ngươi nghĩ ta sẽ cho ngươi cơ hội sao?”, Diệp Thành lạnh giọng nói, hắn lao tới như một con sư tử hung hãn, thân pháp huyền bí, bóng đen liên tục xuất hiện, trong nháy mắt sát phạt tới trước người Tề Dương, hắn nâng tay lên, một quyền đánh tan ấn quyết của Tề Dương.

Vẻ mặt Tề Dương u ám, nhưng hắn ta vẫn không khỏi lùi lại phía sau.

“Chạy, ngươi chạy được không?”, Diệp Thành không cho Tề Dương cơ hội, hắn nhảy vọt lên như vượn rồi phối hợp với chiêu thức hổ vồ, chạy theo bước chân Tề Dương.

Grừ!

Theo tiếng rống của dã thú, Diệp Thành như hoá thân thành mãnh thú, hắn lập tức sử dụng thuật tàn sát ở cự ly gần bá đạo của Thú Tâm Nộ, chân, đầu gối và vai được sử dụng nhuần nhuyễn, mỗi một bộ phận trên cơ thể đều trở thành vũ khí vô cùng hung hãn, đánh cho Tề Dương liên tục lùi về phía sau.

“Lại là lối đánh này”, dưới võ đài lập tức vang lên tiếng nói.

Người đã từng trải nghiệm thuật tàn sát bá đạo của Diệp Thành toàn thân đều thấy không tự nhiên, còn những đệ tử nội môn, đa phần đều là lần đầu tiên được thấy Diệp Thành sử dụng Thú Tâm Nộ, ai nấy cũng kinh hãi, nhất là khi thấy Tề Dương thuộc cảnh giới Chân Dương bị Diệp Thành đánh cho liên tục tháo chạy, vẻ mặt càng thêm đặc sắc.

A!

Tiếng gầm giận dữ của Tề Dương vang lên trên chiến đài, mặc dù hắn ta đã nghe nói Diệp Thành thông thạo thuật chiến đấu ở cự ly gần nhưng trước giờ hắn luôn kiêu ngạo cho rằng đó là những lời cường điệu của người khác nên chưa bao giờ coi trọng.

Bây giờ đích thân trải nghiệm, hắn mới thực sự hiểu được sự bá đạo của bí thuật này.

Nhưng dù sao hắn cũng là đệ tử chân truyền thứ tám của Hằng Nhạc Tông, chẳng mấy chốc hắn đã tìm ra cách đối phó. Sau khi đỡ lấy một quyền của Diệp Thành, hắn nhanh chóng rút lui, trở tay rút ra một thanh sát kiếm, dồn linh lực vào đó, nhẩm niệm bí pháp của pháp môn rồi chĩa vào Diệp Thành ở phía xa.

Đọc truyện chữ Full