DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh - Em Đã Yêu Anh
Chương 19: Chương 19


Thấy anh càng lúc càng đến gần, cô sợ anh ta nói ra thì cô sẽ ngại chết mất!!!
Cô gái mới đây nói năng hùng hổ mà bây giờ thấy anh đi lại, mặt của cô bé muốn chui xuống đất rồi.

Chân cô chà chà vào nhau.!! Anh ta chỉ cười!
"Ông nội à" Cố Minh đi lại gần ông lão.

"Cô gái này là bạn gái của cháu, ông đừng đào gốc tường ạ".

Anh cười.

Nhướng mày nhìn cô.
Cố Hân thấy 2 người họ ăn ý với nhau như vậy thì vô cùng vui mừng, thiếu chút nữa đã vỗ tay khen nói hay.
Lãnh Thanh Thanh ngạc nhiên nhìn anh ta.

Ủa ai đây!?! Anh trai của Cố Hân à!!! Cô không xui vậy chứ???
"Vậy sao! Cháu thật may mắn mà".

Ông lão tiếc vô cùng, vuốt ve râu mình.

Cứ tưởng nhắm được một cô cháu dâu vô cùng vừa ý ông chớp mắt lại là của người khác.

Thôi mấy đứa cháu của ông tiếp tục ế vậy .!!
"Mà thôi! Giản Nam chúng ta về thôi, chuyện của Ái Ái đã giải quyết xong.

Chúng ta cũng không nên ở lâu ".
"Vâng thưa ông".

Giản Nam nhanh chóng đỡ ông cụ đi vào xe.
"Ông nội về ạ".

Giản Ái vẫy tay với ông, ông cụ phất tay cười.
"Nhờ cháu trông Ái Ái nhà ông với Cố Minh à".
"Ông yên tâm ạ, đều là bạn của em gái cháu thì cũng như làm em gái cháu ạ.

Với lại dù sao chúng ta quen biết nhau lâu rồi ạ.

Hôm nào cháu sẽ đến thăm gia đình mình ạ".
"Được được".
Lão tướng quân cùng với Giản Nam sau khi đã làm rõ mọi chuyện thì về nhà mình.

Để lại Hoàng Giản Ái cùng với mọi người.
"Em muốn đi ăn gì không".

Trần Cảnh Hoài sợ cô đói, đêm qua anh cho cô ngủ ít quá!!!

Hoàng Giản Ái liếc anh một cái.

Mọi người đề nghị đi ăn cùng với nhau.

Lãnh Thanh Thanh gọi thêm Lục Nghi An, đi cùng với thầy Từ Khiêm.

Nếu không có cuộc gọi của Lãnh Thanh Thanh chắc Lục Nghi An đã bị đè rồi!!!
Bọn họ nhanh chóng đến 1 phòng bao.

Sau khi ăn xong thì Trần Cảnh Hoài đưa Hoàng Giản Ái đi về, mà về đâu thì anh không nói!!! Đêm đó Hoàng Giản Ái không về phòng bị ăn sạch sành sanh không còn mảnh giáp, đến trưa cô mới về phòng thì bị mọi người trong ktx trêu chọc 1 trận , Hoàng Giản Ái chỉ biết cười và thầm mắng tên cầm thú Trần Cảnh Hoài mà thôi.

Lúc này tên đầu sỏ gây ra chuyện như vậy đang ở quân khu vô cùng hưng phấn mà huấn luyện chạy bộ cho các chiến sĩ!!! Các chiến sĩ thấy anh hưng phấn như vậy thì bọn họ than thở mà thôi.

Sĩ quan của bọn họ vui vẻ nhưng người bị ngược bị hành hạ lại là họ!!!!
"Anh hai".

Cố Hân muốn nhân cơ hội này tác thành cho anh trai mình cùng với Thanh Thanh nên cô chấp nhận làm kỳ đà cho Lục Nghi An và thầy Từ Khiêm.

Sau khi nghe Cố Hân kể lại sự việc đó, Nghi An chỉ cười.

Chỉ mong tên Cố Minh này không phải chơi qua đường!!! Nếu mà có ý qua đường, cô sẽ không tha thứ cho anh ta!!
"Này các cậu".

Lãnh Thanh Thanh gọi bọn họ nhưng không ai nghe, 2 cô nàng nhanh chóng chui vào xe của Từ Khiêm.!
Từ Khiêm lái xe đi bỏ 2 người họ ở lại đó!
"Sao nào! Anh hợp ý em lúc nào vậy cô bé".

Anh mở cho mình một lon nước khoáng mà uống.
Lãnh Thanh Thanh cúi đầu xin lỗi anh.

Giải thích về việc đó và cô hay nghe Cố Hân nói bên tai mình về việc giới thiệu anh trai của mình cho cô, dưới sự vui mừng của lão tướng quân muốn giới thiệu cháu trai cho cô, cũng không còn cách nào khác cô mới nghĩ ra cách nói như thế! Nghiêng mình 90 độ cô thành tâm xin lỗi Cố Minh.
Cố Minh thấy cô như vậy thì cũng không nói gì, các cô gái khác luôn muốn tiếp cận anh ta , nhưng với cô gái này anh ta không nhận ra được đều đó.

Dường như cô gái này không thích anh ta.
"Em không thích anh à".
"Hả???" Cô ngẩng đầu nhìn Cố Minh.

Cô lắc đầu.

"Không phải đâu, tôi chỉ hay nghe Cố Hân nói anh có rất nhiều bạn gái, tôi sợ bọn họ sẽ hiểu lầm nên tôi cũng muốn giữ khoảng cách với anh.

Tránh gây ra phiền phức thì hơn".
"....".

Cái con nhỏ Cố Hân này!!! Lại đi nói lung tung.


Anh còn chưa kịp giải thích thì cô có điện thoại.

Cô nghe máy và vẫy tay chào anh, cô đón 1 chiếc xe bus rất nhanh anh đã không còn thấy bóng dáng cô.
Anh đứng đó ngẩng người một lúc lâu.

Anh cũng không hiểu tại sao.
......
Về chuyện mà gia đình họ Quý gây ra cho Hoàng Giản Ái.

Vì Quý Kiến Thành là sư đoàn trưởng nên nhà trường cũng không làm được gì! Chỉ có xử phạt là đuổi học Quý Minh để làm gương cho các học sinh khác mà thôi.
Bôi nhọ danh dự của bạn học, ức hiếp người yếu thế hơn mình và ăn cắp luận văn của bạn khác.

Rất nhiều chuyện xấu nên nhà trường đã ra quyết định xử phạt là đuổi học anh ta.

Dù sao đây cũng là một ngôi trường có tiếng nên không thể nào để im chuyện này được.
Mặc dù các bạn học đều biết chuyện này có liên quan đến Hoàng Giản Ái nhưng không ai dám nói gì cô ta cả.?? Hôm trước lên chê bai cô, bọn họ đều được nhận được thư của luật sư về việc bôi nhọ danh dự nhân phẩm của người khác.

Tuy không nặng nhưng cũng đủ làm cho bọn họ xấu mặt.

Giờ đây thấy Hoàng Giản Ái xuất hiện bọn họ đã tránh cô như tránh tà!!!
Còn việc ông Quý Kiến Thành là sư đoàn trưởng nên đã bị xử phạt trên Bộ Tư lệnh: Ức hiếp người dân, lạm dụng quyền lực của mình để làm việc khác hại đến dân, ăn hối lộ, không công bằng trong việc sử dụng lính làm việc.

Nâng đỡ người của mình 1 cách công khai.

Sau khi điều tra ra thì thấy có rất nhiều tài sản dưới tên của ông ta, là một sư đoàn trưởng nên lương có hạn, càng không thể có nhiều tài sản như thế được, nên số tài sản đó đã bị niêm phong tiến hành kiểm tra, xem ông còn có đồng bọn không!!
Chuyện này được công khai lên mạng nên ai ai cũng điều biết.

Bọn họ chửi Quý Kiến Thành rất nhiều bà cũng từ đó không ai còn thấy 2 cha con Quý Kiến Thành và Quý Minh nữa! Họ đi đâu không ai biết, có lẽ đã thay tên đổi họ sống một cuộc sống khác.
Trải qua sự việc vừa rồi, phòng 204 các cô không ai dám động vào.

Động vào chỉ có thiệt thân mà thôi.

Nên bọn họ luôn né các cô mộ cách tốt nhất có thể.

Hoàng Giản Ái và Trần Cảnh Hoài nhanh chóng xác định mối quan hệ của 2 người họ và khi nào Cảnh Hoài nghỉ phép năm anh luôn đi đến đại học K tìm Giản Ái.

Tình cảm của 2 người họ ngày càng mặn nồng.
Đêm hôm trước, trước khi anh đi làm nhiệm vụ anh đã kéo Giản Ái vào khách sạn mà đại chiến 300 hiệp.

Khi bị Trần Cảnh Hoài lột sạch quần áo và tiến vào người của Hoàng Giản Ái, cô chỉ biết ngẩng đầu mà than trời.


Sau anh ta khoẻ thế, ngày nào cô cũng cùng Lãnh Thanh Thanh mà luyện tập mà sau vẫn thua anh ta!!! Giản Ái cô không cam tâm, Trần Cảnh Hoài thấy cô mất tập trung như vậy chỉ nhíu mày.

Lật người cô lại và anh đâm mạnh vào phía sau cô.

Lên giường với anh mà dám mất tập trung xem anh xử lý cô như thế nào đây.
Giản Ái chịu không nổi cô liền khóc và van xin anh, nhưng anh càng thêm mạnh bạo hơn.

Cô cũng trầm luân cùng anh.

Đây là người cô yêu , người cô ở bên cạnh từ nhỏ đến lớn!!! Cô cũng hoài quyện lại cùng với anh, chuyển động cùng nhau!!
Trần Cảnh Hoài thấy cô chịu phối hợp với anh như vậy thì anh cũng nhẹ nhàng lại với cô.

Anh không muốn tổn thương cô gái của anh.

Anh phải dịu dàng vô cùng với cô.

Chỉ trừ lúc trên giường mà thôi.!!
---------
Về phía Lãnh Thanh Thanh dường như cô vẫn như thế chỉ là gần đây cô gặp tên Cố Minh ngày càng nhiều.

Ở phòng tập võ quán mà cô dạy cho mọi người thì thấy anh ta đã đăng ký cô dạy học!!!
Cô không biết anh ta muốn làm gì hỏi Cố Hân thì mới biết anh ta muốn theo đuổi cô!!! Đệch!!! Xem cô hành chết anh ta nè.

Theo đuổi cô à!!! Xưa nay cô vốn không có hứng thú với tình yêu, mục tiêu của cô kiếm thật nhiều tiền để cuộc sống của cô tốt hơn.

Vốn dĩ cô cũng không khó khăn lắm, nhưng từ nhỏ cô đã tự lập nên cô làm gì cũng điều có mục tiêu! Chỉ là từ khi tên Cố Minh này xuất hiện dường như tên này đều muốn phá hoại mọi kế hoạch của cô!!! Cô có làm gì hắn ta đâu??? Chỉ hôm trước hắn thách đấu với cô, nên bị cô đè đánh cho một trận te tua!!! Mà tên này bị đánh càng hăng hay sao??? Chăm chỉ luyện tập.

Muốn đánh lại cô à????
Cố Minh đã nhắm trúng cô, nên anh quyết tâm một lòng theo đuổi cô, chỉ là cô bé này mạnh quá,!!! Đánh anh ta không hề nương tay??? Hôm trước cô đè lên người anh mà đánh, anh chớp chớp mắt nhìn cô, vì cô ngồi lên chổ đó của anh.

Lãnh Thanh Thanh thấy ánh mắt lưu manh của anh ta nhìn mình thì cũng hiểu ra.

Cô đấm vào ngực anh ta một cái rồi rời khỏi người ta.!!! Đúng là lưu manh mà!!!
Ba mẹ Cố Minh về nhà thấy con trai mình bầm dập như vậy thì vô cùng ngạc nhiên.

Điều tra ra mới biết cô gái đánh con trai bà như vậy lại là bạn của con gái bà cũng là võ sư, nhưng có điều gia cảnh nhà cô gái này rất bình thường nên không xứng đáng vào nhà bà! Bà muốn cho người ngăn cản đi nhưng bị chồng bà ngăn lại.

Dù sao duyên của con trai nếu đã như vậy thì không nên ép cứ mặc cho nó tự nhiên.

Bà ta không tin làn gì có cô gái nào mà chê tiền đâu??? Nhưng bà ta không ngờ là Lãnh Thanh Thanh vốn không phải là người mê tiền, mặc dù nhà cô có khó khăn nhưng cô chơi chúng với các bạn cùng phòng chưa bao giờ lợi dụng họ.
------------
Còn đối với Lục Nghi An và Từ Khiêm, 2 người họ càng ngày càng thân mật với nhau hơn, anh càng theo đuổi cô quyết liệt.

Sau hơn 3 tháng theo đuổi cuối cùng cô cũng đồng ý quen anh.

Nhưng với điều kiện tạm thời họ không công khai, vì anh là giáo viên còn cô là học sinh nếu mọi người biết sẽ gây ra chuyện, nên tạm thời cô muốn che giấu đi.

Tuy anh không đồng ý nhưng dưới sự cứng rắn quyết tâm của cô, anh phải đồng ý.

Nếu có cơ hội anh sẽ kêu cô vào văn phòng của anh với lý do lấy bài tập về đưa cho các bạn trong lớp, nhưng ai đâu ngờ, cái tên này lại đè cô lên tường mà hôn!! Mà đều quan trọng là cô gần như để anh hôn.

Như hiện tại anh ta đang hôn cô, 2 người nằm trên sô pha mà hôn.


Tay của anh từ để trên eo cô đã không biết từ khi nào mà lần mò vào người cô.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi, nên bị anh cởi từng cúc một ra.

Cô vốn chìm đắm trong nụ hộ của anh mang lại, nên khi cô nghe lành lạnh thì cô phát hiện áo của mình đã bị anh cởi ra từ khi nào!!! Cái tên này! Anh nhạ nhàng xoa nắn ngực cô qua lớp áo lót.

Hôm nay cô mặc áo lót màu đen trông cô càng thêm phần quyến rũ.

Nhưng anh không hề làm điều gì khác ngoài hôn cô.

Dường như với cô anh luôn kiềm chế bản thân mình.
Một lúc lâu sao anh mới buông môi cô ra, lúc này môi cô đã bị anh dày vò sưng lên luôn rồi.

Cô đưa mắt ai oán nhìn anh.

Anh xoa tóc cô rồi cười.
"Anh chết mất với cơ thể em thôi cô bé ơi".

Anh vùi đầu vào ngực cô, mà ngửi ngửi người cô.
"Nhột em".

Cô cười đẩy đẩy anh ra.

Nhưng chổ đó của anh càng lúc càng ngẩng cao đầu.

Cô vội vàng nằm im không dám nhúch nhích nữa.
2 người nằm một lúc lâu, anh buông người cô ra và giúp cô mặc lại áo.

Anh thì bước vào phòng tắm, khi anh bước ra đã là 30" phút sau thì cô đã ngủ rồi, áo cô còn bị vén lên đến tận ngực.

Anh nhìn mà cổ họng khô khốc, dục vọng vốn không được giải toả ra mà lại nhìn cảnh này nơi đó của anh lại muốn thoát ra.

Nhưng cô còn nhỏ như vậy, anh không muốn làm cô sớm thế này! Không tốt.

Anh thở dài một hơi, bế cô vào trong phòng, giúp cô đắp chăn lại, chỉnh nhiệt độ giúp cô và anh lại 1 lần nữa đi vào phòng tắm.
Cô gái nhỏ dường như ý thức được anh bế anh lên ư hử vài tiếng rồi tự động cuộn mình vào chăn của anh mà ngủ ngon lành!!!
Đối với các bạn cùng phòng của mình ai nấy đều có tình yêu chỉ có mình Cố Hân là cô đơn lẻ bóng.

Hoàng Giản Ái thấy cô hay than thở vì không có người yêu định giới thiệu anh trai mình cho Cố Hân nhưng khi nghe nói đến quân nhân thì Cố Hân muốn xỉu ngang, cô ấy chỉ muốn tìm người bình thường thôi.

Tận hưởng cuộc sống của 2 người yêu nhau.

Hoàng Giản Ái chỉ cười, thôi vậy, mỗi người một ý cô cũng không giúp Cố Hân nữa.

Cô cũng muốn Cố Hân làm chị dâu mình nhưng có lẽ không được rồi.

Nhưng chẳng ai ngờ chính mắt cô sau này lại thấy Cố Hân đi vào khách sạn với một người đàn ông, mà người đàn ông đó nhìn Cố Hân với ánh mắt đầy cưng chiều.

Khi nhìn rõ ra thì cô muốn xỉu ngang vì đó là anh trai của Lục Nghi An!!!.


Đọc truyện chữ Full