Lúc nghỉ giữa giờ, Nguyễn Nhuyễn cầm bình nước cùng Thanh Nhiễm xuống cuối lớp lấy nước, vừa đi vừa thì thầm vào tai Thanh Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, cậu với An ca thực sự lớn lên cùng nhau sao?
"Ừ"
"Vậy cậu chính là tiểu thanh mai còn Mặc ca chính là tiểu lam mai của An ca."
"Ừ." Thanh Nhiễm lấy đầy bình nước rồi mới phát hiện ra có chỗ không đúng: "Hả? Tại sao lại nói Lý Thanh Mặc là lam mai?"
Nguyễn Nhuyễn đang thêm đường đỏ vào cốc nước, cô đã hết kì rồi, lẽ ra bụng sẽ không đau như vậy nữa, hôm nay cũng không biết có phải là bị đổi bạn cùng bàn, tâm trạng không tốt nên bụng mới đau không.
Nguyễn Nhuyễn đóng bình nước lại, không lấy thêm nước nữa, nhìn về chỗ ngồi của Tạ Ánh An, Tạ Ánh An không có trong phòng, cô thả lỏng người: "Nhiễm Nhiễm, hôm qua cậu thực sự không kịp đọc bài viết trên diễn đàn trường sao?"
"Không kịp." Thanh Nhiễm thực sự không đọc, tối qua cô say rượu mà dù cho không say cô cũng chưa chắc sẽ đọc nó.
"Mọi người đều nghi ngờ Mặc ca với An ca có một chân..." sau đó nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của Thanh Nhiễm cô mới xua tay giải thích: "Đương nhiên là từ trước đến nay mình không có nghi ngờ qua, An ca với Mặc ca sao lại có thể có gì đó được, tình hữu nghị của bọn họ tuyệt đối so với đồng chí cách mạng còn trong sáng hơn."
Thanh Nhiễm không nói gì, cô nhìn phía sau Nguyễn Nhuyễn, muốn nói lại thôi.
Nguyễn Nhuyễn đến giờ mới thấy lạ, cô cứng ngắc quay đầu lại nhìn,Tạ Ánh An với Tô Sâm đang đứng ngay phía sau cô, Tô Sâm đứng một tay chống eo, tay kia ra dấu im lặng, còn Tạ Ánh An đang nhìn cô ấy, mặt lạnh lùng hơn cả gió đông, cô hóa đá.
Tình cảnh vô cùng lúng túng, trùng hợp thay đúng lúc ấy tiếng chuông vào học vang lên, Thanh Nhiễm thả lỏng người, lập tức đẩy Nguyễn Nhuyễn đang ngây ngốc về chỗ.
Tiết này là tiết của chủ nhiệm Ngô, lão Ngô dạy hóa học, trong tiết ông rất thích đặt câu hỏi cho học sinh, vì vậy mỗi lần đến tiết hóa, mọi người đều ngồi học vô cùng nghiêm chỉnh để nếu có bị hỏi thì sẽ không đến mức không biết làm sao.
Quả nhiên giữa tiết lão Ngô lại hỏi mấy học sinh, trong đó có hỏi đến Ôn Thời Nghi, Ôn Thời Nghi trả lời vừa nhanh vừa chính xác khiến lão Ngô vô cùng hài lòng.
Sắp hết tiết, lão Ngô thông báo mấy trường cấp ba sẽ tổ chức một cuộc thi học sinh giỏi vật lý, trường cấp ba F có ba mươi hai danh ngạch, lớp một được chọn nhiều nhất, có năm danh ngạch. Chuyện này liên quan đến danh dự của lớp, không nghe thấy có phần thưởng thực dụng nào nên tất cả đều không có hứng thú.
Lão Ngô nhìn thấy dáng vẻ bơ phờ chán nản của bọn họ, hận đến nghiến răng, ông đập mạnh xuống mặt bàn: "Đều phấn chấn ngay lên cho tôi, các cô cậu càng ngày càng sa sút, bây giờ đã lên năm hai rồi, sắp thi đại học rồi, các cô cậu còn giữ bộ dáng học tập đối phó như vậy sao..."
Mấy phút cuối cùng, lão Ngô lại khích lệ mọi người một trận rồi mới cho tan học. Sau khi hết tiết, mọi người đều nhanh chân chạy về phía nhà ăn.
Thanh Nhiễm, Tạ Ánh An với Lý Thanh Mặc cùng ngồi ăn cơm với nhau, bình thường, Thanh Nhiễm rất ít khi ăn cơm cùng bọn họ, hôm nay Nguyễn Nhuyễn bị dọa sợ, cơm cũng không dám đi ăn nên cô đi ăn một mình, trùng hợp gặp Lý Thanh Nhiễm cùng Tạ Ánh An đi về phía này, họ kéo cô đi ăn cùng luôn.
Bên trái Thanh Nhiễm là giáo bá đánh nhau không cần mạng, đối diện là giáo thảo nhan sắc cao, thành tích tốt, cô có thể cảm nhận được bao nhiêu ánh mắt xung quanh đổ dồn về đây.
Lý Thanh Mặc bỏ cà rốt mà anh không thích ăn vào bát Thanh Nhiễm rôi hỏi: "Em gái à, em bị sao thế? Không ăn cơm hả?"
-
Nói xong quay đầu nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Thanh Nhiễm, cậu buông đôi đũa trong tay, thôi bỏ đi vậy.
"Cắn rứt lương tâm?" Lòng hiếu kì của Lý Thanh Mặc bị câu nói này khơi lên: "Người anh em, cậu biết chuyện gì hả???"
Tạ Ánh An cúi đầu yên lặng ăn cơm, không trả lời.
Thanh Nhiễm cũng đẩy nhanh tốc độ ăn cơm: "Ca ca, anh cũng ăn nhanh đi."
Lý Thanh Mặc nghi ngờ nhìn bọn họ, giác quan thứ sáu của nam nhân nói với anh, hai người họ tuyệt đối có chuyện giấu anh, anh cảm thấy đau lòng, em gái ruột mình tự tay nuôi lớn lại có bí mật nhỏ với người nam nhân khác.
Ăn cơm xong còn hơn một tiếng nghỉ ngơi nữa mới đến tiết học buổi chiều, đa số học sinh đều chọn gục trên bàn ngủ một lúc.
Thanh Nhiễm cũng bày một cái túi lên mặt bàn, cô lấy trong túi ra một chiếc gối ôm, cô định ngủ một lát. Tạ Ánh An không có thói quen ngủ trưa, thường ngày vào giờ này cậu hay bị đám Tô Sâm gọi đi đánh bóng rổ, nhưng hôm nay cậu lại không đi.
Gối ôm của Thanh Nhiễm là một con lợn màu đen, con lợn nhỏ giơ cái móng lên cao như chào hỏi người khác, bên trên còn in mấy chữ "I"M QR" (qing ran: Thanh Nhiễm)
Tạ Ánh An không nhịn được mà nhìn nhiều thêm mấy lượt, không cần nghĩ cũng biết kia là nét chữ ai, Thanh Nhiễm nói với cậu "ngủ ngon" rồi gục xuống bàn ngủ.
Tạ Ánh An lại nghĩ đến kì nghỉ hè năm ngoái, cậu không muốn chơi cùng Lý Thanh Mặc với Liễu Lạc Khê, cảm thấy bọn họ rất trẻ con nên lựa chọn ngồi đọc sách cùng với cô gái nhỏ thích yên tĩnh.
Cô gái nhỏ đọc sách rất có kỉ luật, bên cạnh chỉ để một cuốn vở ghi với quyển từ điển, gặp từ nào không biết, cô sẽ ghi lại rồi lấy từ điển ra tra, cả quá trình không cầm điện thoại lên.
Từ khi Tạ gia với Lý gia chuyển ra đại viện, bọn họ đã năm, sáu năm không ở riêng cùng nhau. Tạ Ánh An ma xui quỷ khiến cầm một cuốn sách đến ngồi cạnh cô gái nhỏ, thấy có người cùng sở thích với mình, cô hưng phấn kể với cậu một vài quyển sách hay, bảo Tạ Ánh An tìm đọc.
Loại cảm giác ở cùng nhau như này khiến Tạ Ánh Anh rất thoải mái, hai người không nói nhiều nhưng lại không thiếu chủ đề để nói, gặp những câu nói hay trong sách, cô ấy còn có thể nói mãi không dừng được.
Khoảng cách của hai người rất gần, cậu còn có thể ngửi thấy mùi hương trên người cô, mùi hương rất nhạt, giống như hương cỏ chứ không phải hoa.
Lúc cô đọc sách rất yên lặng, xem đến chỗ nào vui vẻ sẽ cười một tiếng, xem đến chỗ nào bất mãn thì sẽ nhíu mày lại.
Cậu không tự chủ được nhìn cô, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu, gương mặt cô gái nhỏ nhu hòa mềm mại, thời gian như tĩnh lặng...
Lúc đó cậu không còn ghen tị với Lý Thanh Mặc có em gái nữa, cậu nghĩ, cũng may cô là em gái Lý Thanh Mặc.
......
Tạ Ánh An rút điện thoại trong túi ra, mở wechat tìm tên Lý Thanh Mặc, gửi qua một cái hồng bao, đối phuong chỉ vài giây sau đã nhắn lại.
Trầm mặc ít lời: "?"
X: "Mua cho tôi cái gối ôm giống của Thanh Nhiễm."
Trầm mặc ít lời: "đừng có làm phiền anh cậu chơi game!!!"
Trầm mặc ít lời: "Đợi đã, sao cậu biết Nhiễm Nhiễm có gối ôm???"
Trầm mặc ít lời: "Đừng bảo em.ấy mang gối ôm đến trường nhé???"
X: "Cái của tôi không cần in chữ."
Trầm mặc ít lời: "Ha ha ha."
Trầm mặc ít lời: "Tôi phải in dòng chữ "I"M X Y A"(xie ying an: Tạ Ánh An)
Trầm mặc ít lời: "Suýt nữa bị cậu lừa, tôi không mua giúp cậu đâu, có điều nếu cậu gọi tôi một tiếng ca ca, tôi có thể suy xét lại."
-
Buổi trưa xác thực làm người ta dễ buồn ngủ, Tạ Ánh An cũng gục xuống bàn, quay mặt về phía Thanh Nhiễm mơ màng ngủ mất.
Tạ Ánh An ngủ chưa được bao lâu, mấy nữ sinh chụm lại giả vờ đọc sách phía trước không hẹn mà cùng lấy điện thoại ra mở diễn đàn trường học.
Tin tức đầu tiên trên diễn đàn trường chính là "Có phải giáo thảo yêu sớm không?"
Nội dung là " Muốn biết mối quan hệ của giáo thảo với học bá nữ thần năm hai LQR, các chị em có biết không? Không phải thực sự giống như chúng ta nghĩ đó chứ???" Phía sau còn có icon khóc đến mức thương tâm.
Một bức ảnh không quá rõ ràng được đăng lên, bức ảnh là do mấy nữ sinh chụp trộm, Tạ Ánh An với Thanh Nhiễm cùng nằm ngủ trưa, đầu hai người gần sát nhau, sớm đã vượt qua khoảng cách bình thường của Tạ Ánh An với người khác.
Không đến hai phút sau đã có rất nhiều người bình luận.
Lầu hai: Mẹ ơi!
Lầu ba: Ôi mẹ ơi!!
Lầu bốn: Ôi mẹ của con ơi!!!
Lầu năm: Thật hay giả đấy?? Trong ảnh chỉ thấy mỗi cái đầu cũng có thể nhìn ra đó là giáo thảo sao?
Lầu sáu (ẩn danh): Đây chính là chân ái của tôi, tôi thật sự có thể nhìn ra đó, rơi lệ rơi lệ rơi lệ... nhưng tôi không tin nam thần của tôi sẽ yêu sớm, không ai xứng với nam thần của tôi.
Lầu bảy: Tôi muốn biết ai là học bá nữ thần năm hai?
Lầu tám: Có thể hái được đóa hoa cao lãnh này, học muội cũng là một cao thủ.(icon ghen tị đến biến dạng)
Lầu chín: Giống lầu bảy, đợi tin tức.
Lầu mười: Đừng vấy bẩn nam thần, khẳng định là cô gái này dính chặt lấy, nam thần của tôi mà thích cô ta, tôi livestream ăn phân. Đây là bằng chứng.
Lầu mười một: Đồng ý @lầu mười, nam thần của tôi năm nào cũng trải qua loại chuyện này, nói không chừng đến cô nữ sinh kia là ai cậu ấy còn không biết, thật là tội nghiệp mà.
Lầu mười hai: Đã cap màn hình, tôi đợi cậu livestream@lầu mười.
......
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Thanh Mai Phật Hệ
Chương 6
Chương 6