DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cả Nhà Đều Xuyên (Cổ Xuyên Kim)
Chương 15: 15: Mua Sắm!


Lần này ra cửa, Đới Lộ và Khâu Thành Cảnh hạ quyết tâm nhân cơ hội này mang người nhà họ Cảnh thích ứng sinh hoạt hiện đại, bọn họ làm người phụ trách tạm thời, cũng không thể cả đời đều bồi ở bên.

Sự vụ ở Sở quản lý rất nhiều, Quách Chính Thanh bên kia cũng nói qua, yêu cầu bọn Đới Lộ trong nửa năm phải bảo đảm Cảnh gia quen thuộc sinh hoạt, sau đó có thể rút ra một trong hai người đi vội chuyện khác, cho nên dọc theo đường đi bọn họ đều cấp người nhà họ Cảnh giới thiệu cặn kẽ mọi thứ trên đường.

Từ Cảnh gia đi ra có ngang qua một mảnh đất đỏ chưa khai phá, đây chính là đất tư nhân của người nhà họ Cảnh.

Đất xây thương trường rất lớn, tòa nhà năm tiến Cảnh trạch cũng chỉ chiếm được một phần ba đất, dư lại hai phần ba đều là đất trống.

Chờ người nhà họ Cảnh đem nhật tử chải vuốt lại sau, miếng đất này liền tùy tiện bọn họ xử lý vậy, bọn họ có thể vây tường lên, cũng có thể sử dụng kiểu khác.

Dựa theo Đới Lộ ý tưởng, Cảnh gia một nhà năm người đã có một mảnh đất trống lớn, về sau mặc kệ là trồng hoa vẫn là trồng rau đều đủ dùng.

Ở Bắc Kinh tấc đất tấc vàng, tảng đất lớn như vậy chỉ lấy làm hoa viên liền quá lãng phí.

Phương án đáng tin cậy nhất chính là lấy xây nhà, người nhà họ Cảnh nửa bán nửa cho quốc gia nhiều trân bảo như thế, tưởng đổi một tờ sổ hồng chứng nhận thổ cư quả là sự tình dễ dàng.

Áng chừng có thể dư dả xây lên hai ba tòa nhà ở, nếu theo lộ tuyến cao cấp, có thể xây theo dạng căn hộ chung cư, một chung cư chỉ tu mười mấy tầng, 1 tầng chỉ cần 2 hộ, như vậy một tòa là ba mươi mấy căn hộ, ba tòa liền có gần trăm căn hộ, đây là khái niệm gì ??Cảnh gia hiện tại tuy rằng không thiếu tiền, nhưng nếu là miệng ăn núi lở nói, nhiều bảo bối cũng có ngày sẽ bán hết, nếu có thể ở đế đô có được hai, tam tòa nhà, mặc kệ là thuê hay bán, tiền cho thuê và bán cũng đủ cả nhà thoải mái dễ chịu đương đỉnh lưu hào môn cả đời.

Bất quá Đới Lộ minh bạch chính mình cùng người nhà họ Cảnh còn chưa tính là quen thuộc, cho nên kiến nghị này còn phải chờ cả đôi bên càng thêm quen thuộc lại mở miệng nhắc tới.

Ra tới ngoài đường vây chính là đường cái lớn, Đới Lộ chỉ vào đồ vật ven đường đồ vật lần lượt giới thiệu: “Đây là đèn đường, dùng khi buổi tối chiếu sáng, bên kia là thùng rác, về sau cả nhà có rác rưởi liền quăng chỗ này……”Người nhà họ Cảnh đi theo sau Đới Lộ cùng Khâu Thành Cảnh vừa nghe vừa gật đầu.


Cảnh Tình trong lòng nghiêm túc nhớ kỹ đường, đặng ngày sau nếu mình một người ra cửa có thể biết đường.

Đi được mười phút liền đến một khu đại thương trường, bên trong đa số đều là xa xỉ cửa hàng, cũng có một hai cửa hàng tư nhân bán hàng tinh phẩm không có danh khí.

Đầu tiên Đới Lộ mang Cảnh gia đi salon tóc.

Bất luận là ngày thường hay cuối tuần, trong thương trường người đều rất nhiều, người nhà họ Cảnh một đường đi tới cuối cùng cũng nhận thức rõ ràng một điều, tạo hình ‘ kỳ lạ ’ của nhà mình khiến cho rất nhiều người nhìn chăm chú.

Bị người đương quái vật nhìn chằm chằm hay là vi phạm quy củ lão tổ tông lưu lại, Cảnh An Hoằng cùng Cảnh Lâm không chút do dự liền lựa chọn vế sau.

Cảnh Lâm còn nhỏ, trước mắt còn trong giai đoạn ‘mẹ đặt đâu con ngồi đấy’, đối với việc cắt bỏ tóc dài của mình không có kháng cự.

Cảnh An Hoằng là người trưởng thành, tự có ý thức bản thân, sở dĩ nguyện ý vi phạm quy củ của lão tổ tông, hoàn toàn là vì suy xét nhiều mặt sau mới hạ quyết tâm.

Hiện giờ bọn họ đã không có người hầu sai sử, lưu trữ tóc dài tự xử lý sẽ rất phiền toái.

Hơn nữa Cảnh An Hoằng hiện tại bức thiết muốn mau chóng dung nhập hiện đại xã hội, giữ nguyên tóc dài sẽ gây nhiều bất lợi cho việc hắn ở chung với người khác.

Thợ cắt tóc Tony tuy rằng kinh ngạc bây giờ còn có đàn ông để được tóc dài như vậy, nhưng là nhìn người nhà họ Cảnh bộ dáng không muốn nhiều lời, hắn liền thức thời không hỏi.


Salon lớn ở đế đô tuy rằng giá cả rất cao, nhưng cái gì cũng có giá của nó, qua thủ pháp mát xa xuất thần nhập hóa của anh thợ Tony, ba năm hạ ấn xuống, Cảnh An Hoằng đã thoải mái đến hơi híp mắt.

Tony làm một người thợ chuyên nghiệp Tony, thuyết phục khách nhân làm thẻ thành viên tự nhiên là việc không thể thiếu được, bất quá khách nhân trước mặt này nhìn tuổi cũng không nhỏ, lại còn học người trẻ tuổi theo đuổi Hán phục, quần áo trên người xuyên như cổ nhân ‘chính hiệu’, cái này làm cho Tony không quá xem trọng vị khách này.

Nguyên bản Tony trong lòng đã không ôm hy vọng, cho nên chỉ máy móc nói qua loa sự tình làm thẻ thành viên với Cảnh An Hoằng, nề hà Cảnh An Hoằng bị thủ pháp massage hầu hạ đến chinh phục, vừa nghe thành viên cửa hàng lần sau quay lại sẽ có ưu đãi, hắn lập tức động tâm.

Xuyên qua lúc sau, Cảnh An Hoằng cuối cùng biết được bốn chữ cần kiệm quản gia viết như thế nào, cả nhà sống nơi xứ lạ, không tính toán tỉ mỉ không được, này cũng dẫn tới hắn vừa nghe khuyến mãi = có lời, liền bình tĩnh không được.

Căn cứ chuẩn tắc có tiện nghi không chiếm là vương bát đản, Cảnh An Hoằng dưới bàn tay ma thuật của Tony, mở miệng hỏi: “Muốn làm thẻ này của các ngươi muốn bao nhiêu tiền?”Thấy Cảnh An Hoằng đối thẻ thành viên có hứng thú, thái độ Tony lập tức nhiệt tình vài phần: “Thẻ thành viên này chỉ cần nạp phí vào là sẽ được ưu đãi, không có ngạch độ hạn chế, bất quá hiện tại trong cửa hàng bên em đang có chương trình khuyến mãi, nạp 1000 nhận thêm 100, nạp 1 vạn được cộng thêm 1200, nạp 2 vạn thêm 2500, nạp càng nhiều càng lời.

”Nghe Tony nói xong, Cảnh An Hoằng bay nhanh đổi tiền trong lòng —— một ngàn tệ là một lượng bạc, một vạn tệ chính là mười lượng bạc.

Như vậy tính toán nói, thẻ này thật đúng là không quý, nạp một vạn tệ còn đưa thêm 1200 = 1 lượng bạc, xác thật là có lời.

Tiệm tóc này cách nhà mình chỉ vài bước chân, về sau cũng không cần bản thân ở nhà cong eo gội đầu.

Cảm giác sâu sắc nhà mình chiếm đại tiện nghi, Cảnh An Hoằng vội vàng nói: “Chúng ta năm người, mỗi người nạp một vạn, tổng cộng năm vạn đúng không? Quẹt! Quẹt thẻ.

”Nói hai chữ quét thẻ ra, Cảnh An Hoằng cảm thấy chính mình bắt đầu có hai phần giống người hiện đại, trước đây không lâu chỉ mới nghe Đới Lộ nói qua, hiện giờ chính hắn cũng đã có thể tự dùng.


Cảnh An Hoằng duỗi tay lấy thẻ ngân hàng trong tay áo đưa cho nhân viên Tony.

Thẻ ngân hàng nắm tới tay, Tony còn có chút không thể tin, ấp úng nói: “Nạp…… Nạp năm vạn phải không? Được, có liền!”Gội đầu cho Cảnh An Hoằng – Tony cũng không phải thợ cắt tóc nổi danh trong tiệm, mà chỉ một người học đồ vừa vào nghề không lâu, trong tiệm các thợ tóc đều có list khách hàng ‘guột’ của mình, nên thường gội đầu cho khách đa phần đều là học đồ.

Hiện giờ chính mình sắp sale được thẻ thành viên 5 vạn, tháng này trích phần trăm hoa hồng sẽ được một tuyệt bút lớn.

Tuy rằng kích động, nhưng chức nghiệp tu dưỡng vẫn phải có, Tony vẫn là phụ trách gội sạch đầu của Cảnh An Hoằng, quấn khăn, đưa khách đến ghế ngồi, mới đi quầy thu ngân mở thẻ.

Trong tiệm chỉ cần đưa thẻ là được không cần phải đúng khách hàng, nên dù là lần đầu tiên đẩy mạnh tiêu thụ được thẻ nạp phí lớn như vậy, nhưng Tony cũng rất lương tâm, không có theo lời Cảnh An Hoằng làm năm cái thẻ, mà là trực tiếp mở một thẻ thành viện trị giá 5 vạn, như vậy tiền khuyến mãi sẽ nhiều hơn một ngàn đồng.

Nhưng mà Cảnh An Hoằng lại không có số điện thoại lưu lại, cuối cùng chỉ có thể hẹn chủ tiệm đợi lát nữa mua xong điện thoại sẽ đến lấy thẻ thành viên và bổ sung tin tức.

Khách hàng tất tay một lần nạp năm vạn không nhiều lắm, chủ tiệm tự nhiên không lí do gì không đồng ý.

Một giờ sau, người nhà họ Cảnh từ tiệm uốn tóc đi ra, phần lớn đều đã thay đổi tạo hình.

Cảnh An Hoằng cắt thành tóc ngắn phong luân, phóng đại x lần khí chất văn nhã trên người hắn.

Cảnh Lâm một đầu tóc dài biến thành đầu nấm thập phần đáng yêu, làm hắn thoạt nhìn mười phần ngây thơ, xứng với khuôn mặt vốn phấn điêu ngọc trác, chỉ cần nhìn một cái là có thể hòa tan trái tim của các tỷ tỷ, a di.

Hiện tại thời tiết nóng bức, Cảnh Tình, Triệu Hoa Lan và Sở Tú Nương ba vị nữ quyến cũng đem chính mình đầu tóc xén bớt một ít.

Triệu Hoa Lan đối với các kiểu tóc mới mẻ trong tiệm thập phần tâm động, chuẩn bị sau khi trở về cùng trượng phu thương lượng, nếu Cảnh An Hoằng duy trì, nàng cũng muốn làm tóc quăn, lại nhuộm màu, nhất định sẽ tôn thêm khí sắc của mình.


Không sai, trong lúc Cảnh An Hoằng bị anh thợ Tony mê hoặc làm thẻ năm vạn, Triệu Hoa Lan cũng bị một học đồ khác Cường Ni thổi phồng thổi đến có chút lâng lâng, tin tưởng vững chắc sau khi làm xong tóc mới sẽ càng đẹp càng rực rỡ.

Cảnh Tình liền không có phiền não này đó, nàng đối tóc của mình thực vừa lòng, tạm thời không có ý nguyện thay đổi kiểu tóc.

Cọ tới cọ lui, cuối cùng ba giờ chiều người nhà họ Cảnh mới đến cửa hàng bán di động.

Kệ đầu tiên trong tiệm trưng bày các dòng điện thoại mới nhất hiện tại, giá khởi điểm từ một vạn, đối với người hiện đại mà nói thì giá hơi chát, nhưng nhà họ Cảnh lại xem thấy thập phần rẻ bèo.

Không có gì để thuyết phục thêm, mỗi người một bộ tùy ý dựa vào lựa chọn của bản thân.

Tiễn sáu vạn vào tay nhân viên, Cảnh Lâm cuối cùng cũng có được chiếc di động mình tâm tâm niệm niệm, hắn còn nhớ rõ lời của Khâu ca ca, phải có sim gắn vào thì mới có thể gọi điện thoại, cho nên sau khi rời khỏi cửa hàng di động, hắn liền lập tức lôi kéo tay Cảnh An Hoằng đi tiệm bán sim.

Xong xuôi hết cả, Cảnh gia trước tiên liền lưu số điện thoại Khâu Thành Cảnh cùng Đới Lộ vào danh bạ.

Thấy người nhà họ Cảnh vui vẻ ghé vào nhau đùa nghịch di động, Đới Lộ xem thời gian còn sớm, liền hỏi: “Kế tiếp mang cả nhà mình đi mua mấy bộ quần áo thời này nhé?”Sở Tú Nương là người lớn tuổi nhất nhà, đã có chút lão thị, bà nhìn không rõ lắm các loại icon biểu tượng trên di động, cho nên học chậm nhất; nhi tử, các cháu trai cháu gái đều đã thuần thục thao tác, cái này làm bà cảm giác thất bại sâu sắc, nghe Đới Lộ nói muốn đi mua quần áo, vội phụ họa: “Đúng vậy, là nên mua mấy bộ quần áo.

”Sở Tú Nương cùng Đới Lộ đều nói như vậy, Cảnh gia chỉ có thể lưu luyến cất di động, nhấc chân hướng đến cửa hàng trang phục bên cạnh.

Tầm mắt Cảnh An Hoằng trong lúc lơ đãng lướt quần áo mặc trên người mẫu sau tủ kính, hắn liền giống bị kim đâm, vội vàng dời đi tầm mắt.

Cảnh An Hoằng lỗ tai hồng đến có thể lấy ra máu, hắn cúi đầu bình tĩnh nhìn đôi giày của mình, trong lòng niệm ba lần không ra thể thống gì.

.


Đọc truyện chữ Full