DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Đại Con Rể
Chương 24: 24: Thêm Phiền Phức!


“Mẹ!” Giai Kỳ kêu một tiếng: “Chúng ta không thể liên lụy Lăng Thành...”
“Không thể liên lụy?” Tịnh Lâm bật cười: “Lăng Thành ở rể 3 năm, nhà họ Tống chúng ta cho cậu ta ăn, cho cậu ta ở, cậu ta liên lụy chúng ta ròng rã 3 năm! Mau để cho cậu ta đi vào!”
Hạc Hiên lộ ra vẻ tươi cười, trong tay hắn nắm thật chặt con dao.

Bây giờ anh ta không có gì cả, đi đến một bước này, cũng là trong dự liệu.

Đổi con tin? Không bao giờ có chuyện đó đâu.
“Hạc Hiên, vậy anh muốn như thế nào mới vừa ý của anh?” Lăng Thành cười híp mắt đi tới trước cửa sổ, bây giờ anh ta và Hạc Hiên chỉ cách nhau qua một tấm cửa sổ: “Anh thích vợ tôi, nhưng vợ tôi không thích anh, cho nên anh mới thẹn quá hóa giận, anh như vậy mà cũng đáng mặt thằng đàn ông sao?”.
“Anh câm cmn miệng lại cho tôi!” Hạc Hiên vô cùng kích động! 
Lăng Thành vố có tiếng là vô dụng, nhưng ai mà động đến vợ anh ta thì cũng không xong với anh ta đâu! Nhưng bây giờ anh ta cũng cảm thấy bản thân anh ta thật thất bại!
“Tôi ngậm miệng?” Lăng Thành cười một tiếng: “Hạc Hiên, cuộc đời làm người của anh cũng thật đáng buồn.

Bây giờ mất tất cả, công ty cũng bị người ta thu hồi, chính bản thân còn bị đưởi ra ngoài.

Cô gái mà anh đem lòng yêu thương mến mộ lại đã là người vợ của tôi.

Anh làm người thật thất bại ”.
“Anh câm miệng lại, câm miệng lại cho tôi!”, Hạc Hiên lớn tiếng gầm thét, con mắt đỏ bừng! Mà lúc này Giai Kỳ nhìn Lăng Thành không chút chớp mắt, trong lòng cảm động không thôi.


Cô ta làm sao có thể nhìn không ra, Lăng Thành là muốn chọc giận Hạc Hiên , để Hạc Hiên hận anhh ta, sau đó tiến vào đổi con tin. 
Quả nhiên, Hạc Hiên nắm chặt nắm tay, cười híp mắt nhìn xem Lăng Thành : “Tốt, tốt, anh cho rằng anh rất lợi hại đúng không? Anh chẳng phải nói anh là chồng của Giai Kỳ sao? Nào mau qua đây! Anh không phải muốn đổi con tin sao, tới đây!”
Lăng Thành khinh thường cười một tiếng, từ cửa phòng đi vào10m,bên ngoài, Lâm Tuyết nhịn không được chăm chú nhìn Lăng Thành.

Thật sự mà nói, trong cuộc sống hiện thực ham sống sợ chết chẳng có ai lại dám cả gan để làm con tin như vậy.

Loại tình huống này bình thường đều chỉ có thể thấy trong tiểu thuyết hay trong phim truyền hình mà thôi.
“Đội trưởng Lâm, làm sao bây giờ.” Một người cảnh sát đi tới, nhẹ giọng hỏi.

Lâm Tuyết khoát tay áo: “Tìm chuyên gia đàm phán tới.

Không thể để cho con tin bị thương tổn, muôn ngàn lần không thể! Đúng, trước tiên ngăn cái tên Lăngg Thành lại trước, trước tiên đừng cho anh ta đi vào, tôi thấy đối tượng phạm tội lần này cảm xúc có chút kích động.”
“Vâng!” Lính cảnh sát nhanh chóng đáp ứng nói. 
Mà lúc này đây, tất cả mọi người của nhà họ Tống tất cả mọi người đều đã chạy tới.  
“Giai Kỳ và Tịnh Lâm, từ nhỏ không trải qua khổ cực bao giờ, cũng chưa từng thấy qua sóng to gió lớn.

Bây giờ bị người khác bắt cóc, tôi thật sợ bọn họ không chịu nổi”. Nói đến đây, bà Từ dừng lại một chút, tiếp tục nói: “Nhưng Lăng Thành thì khác anh ta vốn đã là người cực khổ từ nhỏ nên chắc chắn anh ta sẽ không sợ.


Để anh ta đi thay đi.”
Đây là cái tư tưởng gì chứ! Đến ngay cả một người ngoài như Lâm Tuyết nghe những lời này còn tức giận! Lúc này hai anh lính cảnh sát ngăn Lăng Thành.

Lăng Thành quay đầu liếc mắt nhìn, lớn tiếng nói: “Anh cảnh sát, tôi xem như là chồng của Giai Kỳ, tôi có nghĩa vụ bảo vệ cô ấy, và có cả nghĩa vụ thay cô ấy làm con tin, xin để cho tôi đi vào!”
Cái này..Dù sao cái này cũng là Lăng Thành tự nguyện, Lâm Tuyết cũng không thể can dự thêm nữa. 
“Cảnh sát Lâm, cô có nghe rõ không?” Bà Từ nhanh chóng đứng ra nói: “Cái này là Lăng Thành tự nguyện.

Nhanh để anh ta đi đổi con tin!”
Lâm Tuyết chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.

Nhưng vẫn hướng về phía Lăng Thành gật gật đầu.

Lăng Thành nhìn thấy chung quanh cảnh sát không ngăn cản nữa, trực tiếp đi về phía cửa.
“Thả người.” Lăng Thành lạnh lùng nói.

Trong phòng Hạc Hiên, trông thấy lăng Thành đi tới, Hạc Hiên đem cởi dây trói cho Giai Kỳ và Tịnh Lâm rồi ngay sau đó một phát bắt được Lăng Thành!

“Hai người mau chạy đi.” Lăng Thành nhìn về phía Giai Kỳ nói.
Gia Kỳ chỉ cảm thấy trước mắt có chút ướt át.

Người đàn ông đã tình nguyện làm con tin thay mình!
“Đi mau đi!” Lúc này, Tịnh Lâm cũng phản ứng lại, đứng lên kéo mạnh Giai Kỳ một cái, chạy một mạch ra khỏi phòng mà không có chút ngoái đầu lại nhìn.

Bên ngoài, cảnh sát cùng người nhà họ Tống, nhìn thấy Giai Kỳ cùng Tịnh Lâm đi tới, lập tức chạy qua đỡ. 
Tống Thế Long nước mắt trong nháy mắt dũng mãnh tiến ra.“Giai Kỳ, Tịnh Lâm, hai người không có sao chứ.” Tống Thế Long tay đều đang run rẩy, nắm thật chặt vợ và con gái của ông ta.

Ông ta một trải qua nhiều phong ba những cũng chưa gặp chuyện như thế này bao giờ.

Vừa rồi ông ta bị dọa suýt chút nữa mất hồn mất vía, bây giờ cả vợ và con gái đều bình an ông ta cũng bình tĩnh lại chút rồi!
“Cha, con không sao, thế nhưng Lăng Thành, anh ta...” Giai Kỳ vừa nói, một bên nhìn về phía trong phòng.

Lúc này Lăng Thành, trên cổ bị con dao ghì chặt lấy, anh ta đã bị Hạc Hiên bắt giữ.

Thế nhưng là trên mặt của anh ta, không tỏ nửa vẻ sợ hãi, ngược lại đang tủm tỉm cười với cô ta!
“Con nha đầu này, còn quan tâm đến anh ta làm gì?!” Tịnh Lâm tức giận nói: “Việc sống chết của anh ta có liên quan tới chúng ta sao? Anh ta chính là một cái thằng ở rể, kết hôn 3 năm, con và anh ta ngay cả tay còn chưa nắm bao giờ, con quan tâm đến sự sự sống chết của anh ta làm gì?”
“Chính là cháu, con bé này đến bao giờ mới không làm người khác phải lo lắng đây!” Bà Từ cũng đi tới, hướng về phía Giai Kỳ nói: “Nhanh lên, chúng ta về nhà thôi.”
“Đúng vậy, đi.” Tống Thế Long cũng nói theo, ngay sau đó liền kéo Giai Kỳ cùng họ đi.
“Không, con không đi, Lăng Thành còn ở bên trong!” giai Kỳ hướng về phía người chung quanh nói, thế nhưng không có ai nghe thấy cô đang nói cái gì, cũng không biết có bao nhiêu người kéo cô, đảo mắt liền bị lôi ra khỏi khu chung cư. 

“Đội trưởng Lâm, xin hỏi ở đây còn có chuyện của chúng tôi sao?” Bà Từ và hai tên tùy tùng chưa đi, bà ta bước đến bên cạnh Lâm Tuyết và, nói: “Nếu như không có chuyện của chúng tôi, chúng tôi xin phép đi về trước.”
Lâm Tuyết liếc mắt nhìn: “Bây giờ Lăng Thành còn ở bên trong, các không phải người nhà của anh ta sao?” 
“Không phải.” Bà Từ nói chắc như đinh đóng cột.

Nói dứt câu bà ta cũng quay người rời đi luôn.
Mà ở bên trong Lăng Thành nhìn thấy người nhà họ Tống đều đi hết rồi, MẶt không chút biểu cảm.
“Ha Ha Ha, Lăng thành, anh thấy địa vị của anh chưa??” Giờ khắc này Hạc Hiên lập tức bật cười.
“Tôi có địa vị gì không quan trọng, quan trọng là tôi và Giai Kỳ đã cùng nhau ký tên lên giấy đăng ký kết hôn.

Thế nhưng là anh thì sao? Nhìn bộ dạng của anh kìa, trông thật thảm hại!” Lăng Thành lập tức bật cười: “hạc Hiên tôi hỏi anh một vấn đề, Nhà họ Lăng có phải đã đột nhiên rút hết vốn đầu tư, còn đem đuổi anh ra khởi công ty có phải khôn?”
“Chuyện này làm sao anh biết!” Hạc Hiên quát to một tiếng.

Chuyện này rất ít người biết, cho dù là Gia Kỳ hay Tịnh Lâm thì cũng là vừa rồi chính anh ta mới nói ra, họ cũng mới biết.

Thế nhưng là tên bất tài Lăng Thành, anh ta lấy tin tức ở đâu? “Nhà họ Lăng có đuổi tôi hay không không liên quan tới anh, anh dám trọc giận tôi sao?”
 Lăng Thành mở miệng lần nữa.” Cho dù đến cùng thì anh ung xsex không biết mình đã đắc tội với ai đâu!” 
Nghe được những lời này, Hạc Hiên càng tức giận hơn, anh ta dường như đã mất cả lý trí rồi
Ngoài cửa, một anh lính cảnh sát chạy đến bên cạnh Lâm Tuyết: “Đội trưởng Lâm, hai người họ như kẻ thù truyền kiếp của nhau vậy, họ ở bên trong nói chuyện như những tên giặc cướp với nhau vậy, như thể không còn chút bình tĩnh nào nữa rồi”.
“Người này!” Lâm Tuyết cấp bách giậm chân một cái: “Anh ta đến đây để thêm phiền phức cho chúng ta sao? Dám khiến tên tội phạm nóng giận như vậy, không muốn sống nữa hay sao?”
“Đội trưởng Lâm!” Lúc này, cảnh sát kia mở miệng lần nữa, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc! Khiếp sợ tới mức một câu nói đều không nói được! Qua rất lâu, mới chậm rãi mở miệng.“Đội trưởng Cầm, chị nhìn...bên kia đi, tên tội phạm giống như đang bị Lăng Thành bắt quỳ xuống”..


Đọc truyện chữ Full