DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tuyệt Đại Con Rể
Chương 34: 34: Tôi Không Đồng Ý!


Nói thật, Tiêu Diệu Vân còn sợ một tháng 5 triệu tiền lương hơi thấp, nhưng đây đã là quyền lợi lớn nhất của cô rồi.
Mà giờ phút này, người phụ trách Vương Bình đứng ở phía sau quầy thế nhưng lại hít sâu một hơi! Gì cơ? Một vị giám bảo sư danh dự, lương tháng đã cho những 5 triệu? Chính ông còn chưa nhiều hơn 1 triệu tiền lương đâu đó! Nhưng nghĩ tới mấy lời lý luận vừa rồi Lăng Thành phân biệt ngọc Khấp Huyết, Vương Bình mặc cảm, bèn áp chế bất mãn trong lòng, chỉ còn lại sự hâm mộ.
“Ừm...!Nếu đã không cần đi làm mỗi ngày, vậy được thôi.” Lúc này, Lăng Thành suy tính một chút, miễn cưỡng nói.

Đãi ngộ phong phú như vậy, anh còn tỏ ra miễn cưỡng như thế? Làm con rể ở rể đến phát ngốc rồi hả? Bây giờ, nhìn thấy phản ứng của Lăng Thành, Vương Bình càng thêm im lặng.

Gương mặt Tiêu Diệu Vân mừng rỡ: “Vậy thì tốt quá, cứ quyết định như vậy đi.” Lăng Thành cười cười, thấy thời gian không còn sớm, bèn tạm biệt Tiêu Diệu Vân rồi rời đi.
Sáng hôm sau, Lăng Thành vừa tới công ty, Trâm Hy cũng nhanh bước tới báo cáo công việc.

“Tổng giám đốc, chương trình Siêu Sao Tài Năng kỳ mới nhất sẽ được phát sóng trong hôm nay, đây cũng là lần đầu tiên Y Nguyệt lên sân khấu, ngài muốn đến hiện trường ra mặt một chút không?” Trâm Hy cung kính xin chỉ thị.

Lăng Thành lắc đầu: “Thôi tôi không đi đâu! Đợi lát nữa truyền phát sóng qua phòng làm việc của tôi, tôi ở đây xem là được rồi.”
Việc bồi dưỡng Y Nguyệt đều giao cho nhà họ Tống cả rồi , hơn nữa còn là do cô vợ Giai Kỳ của mình phụ trách.

Đến lúc đó, Giai Kỳ chắc chắn xuất hiện ở hiện trường, nếu tự anh đi, há chẳng phải là bị lộ hay sao?
“Tôi biết rồi, thưa tổng giám đốc.” Trâm Hy gật gật đầu, nhanh chóng đi sắp xếp.
Một tiếng sau, trên màn hình chiếu văn phòng xuất hiện hình ảnh ở hiện trường.

Không thể không nói, Y Nguyệt vẫn rất có tiềm chất làm người nổi tiếng, dưới sự sắp xếp của Giai Kỳ lại càng thêm tràn trề rực rỡ sức sống, vừa vào sân đã đưa tới tiếng thét chói tai khắp hiện trường.
Nhưng mà thời điểm tiết mục quay được một nửa lại xảy ra chuyện.


Chiếu theo yêu cầu của fan hâm mộ dưới khán đài, Y Nguyệt biểu diễn ca hát, bỗng nhiên tai nghe đeo ở trên người xuất hiện vấn đề, vốn dĩ Y Nguyệt hát cực kỳ hay, vậy nhưng tai nghe lại có vấn đề dẫn đến cô đuổi không kịp tiết tấu.

Cuối cùng, Y Nguyệt dậm chân quay lại hậu trường trong một đống tiếng nghị luận.
Rất nhanh sau đó, chuyện này bị truyền thông truyền ra ngoài, nói kiểu gì cũng có, có người nói Y Nguyệt hát nhép , có người lại nói Y Nguyệt cố ý làm thế, mục đích chính là tăng độ hot lên.

Tóm lại, vấn đề kỹ năng ca hát của Y Nguyệt bị truyền thông nghi ngờ.
Nhìn thấy những tin tức này, Lăng Thành vỗ bàn một cái, gọi Trâm Hy đi vào.

“Điều tra rõ ràng cho tôi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.” Lăng Thành lạnh mặt nói.

Trâm Hy nhận lệnh, gọi mấy cuộc điện thoại, cuối cùng cũng làm rõ được.

“Tổng giám đốc, ở hậu trường phụ trách thiết bị tai nghe cho Y Nguyệt có ba người, có điều lần này xuất hiện vấn đề, bọn họ đều từ chối nhận trách nhiệm” Trâm Hy thận trọng nói.

Lăng Thành cười nhạt một tiếng.

Ba người này, chắc chắn có liên quan đến vụ này, chạy không thoát được.

“Được rồi, cô mang ba người kia tới đây.” “Vâng, tổng giám đốc!” Nhìn Lăng Thành tự tin như vậy, Trâm Hy trong lòng có chút hiếu kỳ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
Thấy Trâm Hy đã ra ngoài, Lăng Thành gọi một cuộc điện thoại.


“Tiểu Quân, tới công ty Hoa Ngưu một chuyến, đúng vậy, ngay bây giờ.”
Mười mấy phút sau, ba nhân viên công tác hậu trường của chương trình bị mang vào văn phòng, vẻ mặt cả đám đều rất bình tĩnh.

Lục Sơn Quân một thân đồ tây đen ngồi trên ghế phía sau bàn làm việc.

Thực ra Lăng Thành có rất nhiều cách có thể khiến ba người kia nói ra sự thật, có điều anh ngại phiền phức.

Hơn nữa, Lăng Thành cũng không muốn để càng nhiều người biết thân phận của mình.

Cho nên anh tìm Lục Sơn Quân tới.
“Trong tiết mục, tai nghe của Y Nguyệt xảy ra vấn đề, rốt cuộc tình huống là như thế nào?” Lục Sơn Quân nhìn ba người, lạnh lùng dò hỏi.

Lăng Thành ngồi ở một bên, gương mặt dửng dưng, ung dung hút thuốc.

Ba người kia tựa hồ đã thương lượng xong, đồng thời lắc đầu, tỏ vẻ không biết gì.

Đồng thời ba người cũng không chú ý tới Lăng Thành, còn cho rằng anh là vệ sĩ của Lục Sơn Quân.
Lục Sơn Quân cười cười, tỏ vẻ sao cũng được, nói: “Biết tôi là ai không? Tôi tên là Lục Sơn Quân.” Cái gì? Lục Sơn Quân? Lúc nghe được ba chữ này, ba tên nhân viên toàn thân chấn động, thậm chí có một tên hai chân cũng bắt đầu run lên rồi.

Khắp cả cái thành phố Đại Phong này, ai mà không biết Lục Sơn Quân, hắn tốt xấu hai mặt đều ăn cả đó! Sao hắn lại ở đây? Hắn có quan hệ thế nào với công ty Hoa Ngưu?

“Ba người các anh không nói cũng chẳng sao, có điều có mấy lời mất lòng trước được lòng sau tôi phải nói rõ, nếu như để cho tôi điều tra ra được việc này có liên quan tới mấy người, hậu quả như thế nào, chính mấy người tự nghĩ đi.”
Lục Sơn Quân vừa dứt lời, tên nhóc đứng ngoài cùng bên trái ngay lúc đó đã chịu không nổi, cuống quít mở miệng nói: “Tôi nói tôi nói...” Hai người còn lại liếc nhau một cái, cũng đều cuống quít gật đầu.
Giây phút đó, Lăng Thành ngồi ở trên ghế sa lon lập tức lộ ra nụ cười.
Mấy phút sau, sau khi Lục Sơn Quân để ba tên kia đi, hắn đứng lên nói với Lăng Thành : “Ngài Lăng, sự tình rõ ràng rồi.” Lăng Thành cười cười, đứng lên vỗ vai Lục Sơn Quân: “Được đó nha Tiểu Quân, hai năm nay làm ăn càng ngày càng lớn, tên tuổi cũng càng thêm vang dội nha.” “Ngài Lăng đừng trêu tôi mà, nếu không có ngài Lăng thì làm sao có Lục Sơn Quân tôi hôm nay chứ.” Lục Sơn Quân khiêm tốn cười nói.
Sau khi hàn huyên vài câu với Lục Sơn Quân, Lăng Thành bèn để hắn rời đi.

Lục Sơn Quân chân trước vừa đi, Tịnh Lâm đã gọi điện đến.

“Mày cái thứ vô dụng này hai ngày nay lại chạy đi đâu hả? Trong nhà xảy ra chuyện mà mày còn lang thang ở bên ngoài? Cút về đây!” Nghe Tịnh Lâm quở trách, Lăng Thành không nói gì, biết chắc là bởi vì sự tình của Y Nguyệt, Giai Kỳ gặp phiền phức.

Dù sao thì việc bồi dưỡng Y Nguyệt là do Giai Kỳ phụ trách.

Có điều dù cho Giai Kỳ gặp phải phiền phức, Tịnh Lâm cũng không muốn gọi điện thoại cho Lăng Thành.

Dù sao cái tên vô dụng này có ra mặt đi chăng nữa cũng không có tác dụng gì.

Sở dĩ gọi điện thoại cho hắn, là bởi vì bà cụ rất tức giận, yêu cầu bắt buộc tất cả người nhà họ Tống đều phải có mặt đầy đủ! Chuyện lần này vô cùng, vô cùng nghiêm trọng!
Sau khi cúp điện thoại, Lăng Thành lập tức chạy tới biệt thự nhà họ Tống...
Đang đi trên đường, Lăng Thành gọi điện thoại cho Y Nguyệt.

Lúc này Y Nguyệt đang ở trong chung cư của mình, tâm trạng kém hết sức.

“Anh Thành.” Nhận được điện thoại của Lăng Thành, Y Nguyệt khách sáo kêu một tiếng, giọng điệu lộ ra lo lắng: “Em xin lỗi, em không biết sự tình lại trở nên như vậy.” Mắc lỗi trong chương trình, bản thân làm mất hình tượng, những cố gắng trước kia đều là vô ích, cũng gây không ít thiệt hại cho công ty, Y Nguyệt cho là Lăng Thành muốn hỏi tội mình.
Lăng Thành âm thầm thở dài, thản nhiên nói: “Không phải lỗi của cô.


Tình huống anh đã điều tra xong.

Là trong nhà họ Tống xảy ra vấn đề.” Y Nguyệt há hốc miệng: “Sao lại như vậy?” Lăng Thành cười nhạt một tiếng: “Lát nữa em cứ dựa theo lời anh nói mà làm.” Nghe xong chỉ thị của Lăng Thành, Y Nguyệt nhanh chóng gật đầu: “Em hiểu rồi anh Thành.” Lăng Thành ừ một tiếng, cúp điện thoại.
Đến biệt thự nhà họ Tống, bà cụ đang tổ chức hội nghị khẩn cấp.

Trên mặt mỗi người đều tỏ ra phẫn nộ cùng không hài lòng! Phải biết rằng, lần này Y Nguyệt mắc lỗi, công ty Hoa Ngưu khẳng định muốn trách tội nhà họ Tống!
Giai Kỳ mặc váy bao trọn hông, đi giày cao gót, khỏi phải nói đẹp ra sao.

Thế nhưng lúc này, sắc mặt cô vô cùng không tốt.

Bởi vì tất cả mọi người đang ngó chừng cô.

Dù sao việc bồi dưỡng Y Nguyệt là do cô phụ trách!
Nhìn thấy Lăng Thành đến, đám người nhà họ Tống không ai có sắc mặt tốt cả.

Một tên vô dụng, chuyên môn chạy tới hóng hớt làm gì chứ? Lúc này, Tống Tử Ngôn đứng lên, cười lạnh chỉ vào Giai Kỳ: “Giai Kỳ, nhà họ Tống chúng ta thật vất vả mới hợp tác được với công ty Hoa Ngưu, chỗ cô lại xảy ra chuyện, cô nói phải làm sao bây giờ? ”Giai Kỳ cắn chặt môi, nhìn về phía bà nội: “Bà nội xem tình hình rồi xử lý ạ.” Bà cụ còn chưa mở miệng, Tống Tử Ngôn đã chế nhạo một tiếng: “Giai Kỳ? Cô đây là muốn tranh thủ sự đồng tình của bà nội à? Xảy ra chuyện lớn như vậy, xử phạt cô như thế nào cũng không cứu vãn nổi.” Nói đến đây, Tống Tử Ngôn nhìn sang chỗ bà nội, nói: “Bà nội, cháu thấy hay là trực tiếp cách chức Giai Kỳ đi, về sau chuyện của công ty, cũng đừng để cho cô ta tham dự! Không thể bởi vì cô ta mà đắc tội công ty Hoa Ngưu được!”
Lời này vừa nói ra, những người khác nhao nhao gật đầu đồng ý.

Bà cụ nhìn chằm chằm Giai Kỳ, mở miệng nói: “Vậy cứ thế mà làm, Kỳ Nhi, bắt đầu từ ngày mai, cháu không cần tới công ty nữa.” Giai Kỳ trong lòng vô cùng khó chịu, muốn mở miệng giải thích, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Kết quả trong chớp nhoáng này, Lăng Thành ngồi ở bên cạnh Giai Kỳ chậm rãi đứng lên, cười híp mắt nói: “Tôi không đồng ý.” Gì cơ? Ha ha ha! Vốn dĩ trong phòng âm u đầy tử khí, lúc này lại có mấy cô gái nhịn không được che miệng cười khẽ.

Cái tên Lăng Thành này da mặt dày thật đó, trong loại trường hợp này, hắn có quyền lên tiếng hay sao? Hắn có ngu không vậy?.


Đọc truyện chữ Full