DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lão Đại Dạy Em Làm Giang Hồ Nhé
Chương 42: 42


Phó Tranh dưới nhà loay hoay nấu xong bát canh liền bê luôn lên phòng cho cô.
Mở cửa bước vào hắn giật mình, nước ở đâu tràn ra thế này? Nhìn lên giường tìm hình dáng bé nhỏ, ủa người đâu?
Hắn nhanh chong tới gần cửa nhà tắm, gõ cửa gọi lớn:
"Mộc Hạ em trong đó hả, ra đây đi nhanh.

Mộc Hạ."
Gọi mấy câu mà vẫn không thấy cô thưa, hắn lo lắng nhỡ cô tắm trong đó rồi ngủ quên xong chết đuối thì sao, với cả say như vậy thì khả năng cao lắm.
Không nghĩ ngợi nhiều, Phó Tranh mở cửa xông vào.
Khung cảnh làm hắn bàng hoàng.

Quần áo rơi vãi khắp nơi, xung quanh lênh láng nước.

Mọi thứ rất hỗn loạn, chỉ mình cô là ngủ ngon thế thôi.
Hắn thận trọng lại gần lay cô dậy.

Trong cơn lú, Mộc Hạ khó khắn mở mắt:
"Sao vậy, em đang giải cứu Diễm My mà?"
Phó Tranh chả để ý lời sâu rượu làm gì, hắn với lấy chiếc khăn tắm lớn định quấn lấy cô rồi ôm trở lại giường:

"Nào đứng dậy, anh đưa em về chỗ....Á."
*Tùmm*
Mộc Hạ bất ngờ dùng sức kéo hắn ngã nhào vào bồn tắm, lật người đè lên người hắn mà cười khanh khách.
Phó Tranh đơ người cmnl.

Hắn nhìn thấy rồi.
Ôi không, hắn nhìn thấy rồi, aaaa.
Mắt Phó Tranh dán chặt lên đôi thỏ trắng núng nính lộ liễu không gì che đậy.

Mặt hắn đỏ bừng, giờ hắn phải làm sao đây?
Mộc Hạ trong cơn say không tự chủ được hành vi của mình tay cô mò mẫm xuống ngực hắn, khó khăn cởi từng chiếc cúc:
"Anh không biết tắm sao? Phải cởi qu@n áo ra đã, ngốc vậy, em dậy ạn cách tắm nhé."
Giật mình với hành động của cô, Phó Tranh giữ bàn tay nhỏ đang làm càn của cô lại:
"Em làm gì vậy, xuống đi."
Dù gì hắn cũng là con trai đấy nhé, cô làm vậy khác nào mỡ treo miệng mèo chứ.
Mộc Hạ bây giờ vẫn ngơ ngác, mặc kệ lời nói, cô hôn chụt một cái vào môi hắn rồi cười khoái chí, bàn tay tiếp tục cởi từng cúc áo.
Tay cô mân mê trên chiếc ngực săn chắc, rồi dần dần vuốt nhẹ lên trên, chạm vào yết hầu nhấp nhô của hắn mà thích thú, cái cục nhô nhô này chỉ con trai mới có, chơi khá vui tay nên liên tục nhấn nhẹ.
Có vẻ cô không biết rằng, điều cấm kị của con trai là không được sờ vào yết hầu, đó là nơi nhạy cảm của phái mạnh, điều đó làm tăng h@m muốn của người đàn ông.


Pha này cô toang thật rồi.
Phó Tranh không nhịn được nữa, đầu óc hắn lúc này cũng mụ mịt, một tay nắm chặt lấy hông cô, tay còn lại chế trụ chiếc cổ mảnh mai điên cuồng giáng cơn mưa hôn.
Nói là hôn chứ với cái kĩ năng cùi bắp của hắn thì chả khác nào con thú dữ gặm c ắn con mồi.
"Ưm mm."
Mộc Hạ rên nhẹ, hơi há miệng lấy oxi.

Nhân cơ hội, hắn liền đưa lưỡi tiến vào tìm kiếm lưỡi nhỏ mà quấn quýt.
Sau một hồi, có lẽ trình hôn của hắn đã khá hơn một chút, không còn gặm c ắn nữa mà nhẹ nhàng đưa cả hai vào trầm mê.
"Ưm..

a~."
Giọng cô ngọt ngào như mời gọi khiến tay Phó Tranh không còn kiểm soát được mà ngang dọc lướt khắp cơ thể nõn nà.
Hắn dùng tay cảm nhận làn da mịn màng, chu du khắp đường cong trên cơ thể cô rôi dừng lại trên một bên thỏ trắng mà mạnh tay nắn b óp.
Mộc Hạ hơi đau, rời khỏi môi hắn hắn mà rên nhẹ.

Trong mơ hồ hành động của hắn khiến cô vừa đau vừa thoải mái, thân thể cô hơi cong Lên:
"A, đau...!nhẹ chút.

Um."
Nhìn khuôn mặt nhiễm sắc d.ụ.c của cô, Phó Tranh không những không nhẹ tay mà còn cúi xuống há to miệng ngậm lấy bên còn lại.
Hắn dùng chiếc lưỡi ấm l.i.ế.m l.á.p bầu ng ực tròn mịn mà đê mê, sau đó lấy răng ray ray hạt lựu đỏ làm cô giật mình mà rên lên.
Mỗi lần cô rên là lòng hắn lại như lửa thiêu, dường như những điều này với hắn là chưa đủ, bàn tay lớn không chịu yên phận mà lướt xuống sâu hơn.
Đi qua bờ m ông cong, bàn tay tiến vào nơi thầm bí mà xoa nhẹ.
"Ưm, đừng...chờ ".


Đọc truyện chữ Full