Edit: Hằng
Beta: Mỡ Mỡ
Vừa nghe thấy nữ nhân “phiêu” xuống, Trình Gia Dũng nhìn môi Trương Mộ Đồng đều sợ run rẩy, nhịn không được hỏi một câu “Cậu không có chuyện gì chứ?”
Trương Mộ Đồng từ nhỏ đã sợ những thứ huyền bí như quỷ quái thần linh, lại không thể thất thố trước chủ cửa hàng tiện lợi. Nhịn sự căng thẳng, cậy mạnh nói: “Em không có việc gì!”
Hỏi xong biên bản của người báo án, pháp y An Hâm đã bước đầu khám nghiệm xong thi thể. Nạn nhân nam tử vong ban đầu do ngộ độc, cơ thể không có vết thương bên ngoài, thời gian tử vong từ khoảng 10h đến 12h đêm qua.
Nạn nhân tên là Tào Kiệt, 45 tuổi, theo giấy phép lái xe và chứng minh thư được tìm thấy trên xe, chiếc xe thuộc về người chết.
Trương Mộ Đồng nhìn nhân viên bộ phận pháp y dùng túi đựng xác khiêng nạn nhân đi, bên cạnh rốt cục không có người ngoài, kinh hồn định hỏi Trình Gia Dũng một câu: “Anh Dũng, anh nói tiểu hài tử kia nói là thật sao? Nàng tiên… trôi dạt ra khỏi xe… ra đây à? Cái này cũng quá huyền bí đi!”
“Cậu còn sợ những thứ này?”
“Tất nhiên em sợ, khi em còn nhỏ xem liêu trai, em sợ tè ra quần.” Anh Dũng, việc này anh cũng không thể nói với người khác!”
Trình Gia Dũng cười một tiếng, giương mắt nhìn thấy Tiêu Tiêu đang cúi người tìm vật chứng bên cạnh xe, nói với Trương Mộ Đồng: “Nếu cậu sợ những thứ này, tôi thấy cậu đuổi theo cô ấy có chút treo!”
“Tại sao?”
“Tôi nghĩ cô ấy rất đẹp trai!”
“Nói nhảm!”
Sau khi trở về đồn cảnh sát, Tiểu Chu lục lọi danh bạ điện thoại di động của nạn nhân Tào Kiệt, liên lạc với vợ từ danh bạ. Hai mươi phút sau, vợ của nạn nhân, Trương Khởi, đã đến đồn cảnh sát và xác nhận rằng người chết là chồng bà, Tào Kiệt.
Đột nhiên gặp phải cái chết của chồng, Trương Khởi khóc đến chết đi sống lại, nhiều lần thiếu chút nữa ngất đi. Lúc mới gặp mặt, Trương Khởi còn thần thái sáng láng, một chút cũng không ngờ được trượng phu sẽ xảy ra biến cố lớn như vậy, thương tâm khóc qua đi, đã cần người khác nâng đỡ mới có thể miễn cưỡng duy trì đi lại.
Trình Gia Dũng khiến Trương Khởi chậm lại cảm xúc thật lâu, mới bắt đầu hỏi cô một ít chi tiết.
“Tào phu nhân, xin nén bi thương!” Trình Gia Dũng để Tiểu Chu rót một chén nước tới, đưa cho Trương Khởi sau mới hỏi: “Tào phu nhân, lần cuối cùng bà gặp tiên sinh là lúc nào?”
Trương Khởi nức nở một chút, giọng mũi rất nặng trả lời: “Đêm qua, sau khi chúng tôi cùng nhau ăn cơm tối, tôi liền một mình đi ra ngoài trước.”
“Khi đó ước chừng mấy giờ?”
“Đại khái khoảng năm giờ tối.”
“Sau đó bà đi đâu?”
“Tôi một mình đi dạo trung tâm mua sắm, sau đó đến thẩm mỹ viện.”
“Tối qua từ 10 giờ đến 12 giờ tối hôm qua, bà đã ở đâu?”
Trình Gia Dũng hỏi xong vấn đề này, Trương Mộ Đồng nghi hoặc nhìn anh một cái, khoảng thời gian này không phải là thời gian pháp y phỏng đoán Tào Kiệt tử vong sao? Chẳng lẽ Trình Gia Dũng ngay cả vợ ruột của ông ấy cũng hoài nghi?
Trương Khởi lại hít mũi một chút, mới trả lời: “Sau khi làm xong spa tại thẩm mỹ viện, tôi cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, liền ngủ một giấc, thức dậy đã gần mười hai giờ.”
“Tào phu nhân, theo bà biết, chồng bà gần đây có đắc tội với người nào không?”
“Không, chồng tôi là người rất hiền hòa. Ông ấy làm ăn, đối với cấp dưới cùng đối tác đều rất thân thiện, sẽ không đắc tội với người khác. ”
“Tào phu nhân, bà có hoài nghi qua, người sát hại tiên sinh, rốt cuộc sẽ là ai không?”
“Tôi không biết!”
Nhắc tới cái chết của Tào Kiệt, Trương Khởi lại sụp đổ, lấy tay che mặt, khóc rất lâu mới dừng lại.
Trượng phu vừa mới qua đời, xuất phát từ lo lắng cho cảm xúc của người nhà, Trình Gia Dũng không hỏi Trương Khởi quá nhiều vấn đề, bảo cô ký tên, chờ pháp y thông báo nhận lại thi thể.
Trương Khởi chân trước vừa đi, Trương Mộ Đồng liền nhịn không được hỏi Trình Gia Dũng: “Anh Dũng, anh làm gì hỏi vợ Tào Kiệt, từ 10 giờ đến 12 giờ đêm hôm qua ở đâu, làm gì vậy? Đó không phải là thời gian chết của Tào Kiệt sao? Chẳng lẽ anh hoài nghi bà ấy?”
“Mộ Đồng, không phải hoài nghi bà ấy, là phép loại trừ!” Trình Gia Dũng còn chưa tự mình trả lời, Lý Trung đã giúp hắn trả lời nghi vấn trước.
“Phương pháp loại trừ?” Trương Mộ Đồng gãi gãi đầu, vẻ mặt ngây thơ.
“Loại trừ người không liên quan, chúng ta có thể thu hẹp phạm vi điều tra, giảm bớt khối lượng công việc!” Lý Trung tiếp tục giải thích.
“Cũng đúng, lúc học đại học, thầy chúng ta hình như cũng đã dạy qua.”
Trương Mộ Đồng xấu hổ gãi đầu, trộn lẫn bằng tốt nghiệp, nói rằng mình là loại người, cái gì cũng không nhớ, chỉ ăn cái gì cũng nhớ.
Đầu tiên phải tìm được người khả nghi nhất, bọn Trình Gia Dũng điều tra bối cảnh của Tào Kiệt một ngày, tài chính công ty, tài chính cá nhân cũng không có vấn đề gì. Tạm thời cũng không phát hiện được điều gì, xem ra tình cảm vợ chồng cũng không tệ, không phát hiện gì mới, nghi phạm cũng không tập trung được.
Trong công ty, Tào Kiệt, với tư cách là ông chủ, có danh tiếng tốt trong lòng nhân viên. Mọi người đều ủng hộ ông ấy, và khi nghe tin ông ấy bị sát hại, một số nhân viên nữ đã không kìm được nước mắt.
Vụ án của Tào Kiệt điều tra không tính là thuận lợi, bối cảnh của hắn quá sạch sẽ, người bên cạnh đối với cái chết của hắn đều là ngoài ý muốn, không ai nghĩ tới ai sẽ hại hắn.
Trình Gia Dũng chạy đi làm một ngày, lúc điều tra án không phát hiện được bụng đói, trên đường về nhà, bụng bắt đầu trống rỗng. Đã qua mười hai giờ, Trình Gia Dũng thật vất vả mới chuyển đến một nhà hàng 24 giờ, còn chưa có chỗ đậu xe. Trình Gia Dũng mệt mỏi một ngày, thật sự lười dừng xe ở xa.
Anh lái xe đến cửa hàng tiện lợi dưới lầu, ở khu đông lạnh lấy một bữa ăn nhẹ và một hộp chân gà nấu đông, không xương, một túi đậu phộng, thuận tiện mang theo hai lon bia, chính là một bữa khuya ngon.
Về nhà trễ như vậy, cũng không có ai ở nhà để lại cho anh một ngọn đèn, nghĩ đến đây, trong lòng Trình Gia Dũng cư nhiên có chút chua xót.
Nhưng nghĩ lại, người độc thân cũng có chỗ tốt của người độc thân, đơn giản thoải mái, mặc dù đôi khi rất cô đơn, nhưng cũng được coi là tự tại. Trình Gia Dũng nghĩ dù sao cũng phải tìm cho mình một lý do thích hợp để an ủi mình, như vậy cuộc sống mới tiếp tục được!
Ngay khi về đến nhà, anh hâm nóng bữa ăn nhẹ và nướng trong lò vi sóng, Trình Gia Dũng mở một lon bia và nhấp vài ngụm để làm dịu cơn khát của mình.Vừa mới nhấp bia, còn chưa kịp ăn, đã có tiếng chuông cửa nhanh chóng vang lên. Trình Gia Dũng liếc nhìn đồng hồ treo trong ở phòng khách, đã gần một giờ sáng. Đây là ai?
Trình Gia Dũng thông qua thiết bị giám sát ở cửa, thấy Tiêu Tiêu lần nữa mang theo một túi hoa quả, đứng trước cửa nhà, đang nghiêm túc ấn chuông cửa.
Đây có phải là thời gian để đứng trước cửa nhà anh ấy? Trình Gia Dũng còn chưa đi tới trước cửa, cũng đã đoán được là cô, ngoại trừ Tiêu Tiêu không có ai đến nhà tìm anh muộn như vậy. Mỗi lần nửa đêm tới tìm hắn, Tiêu Tiêu đều mang theo một túi hoa quả, xem như là quà bồi thường lúc nửa đêm không?
“Đại tỷ, có gì quý báu vậy? Cô không ngủ sao? Cô nhìn xem bây giờ mấy giờ?” Trình Gia Dũng dựa trên cạnh cửa, vẻ mặt dở khóc dở cười.
“Không phải anh vừa mới trở về sao? Còn anh gọi ai là chị? Tôi nhỏ hơn anh sáu tuổi đấy! “
Trình Gia Dũng bẻ ngón tay, đếm số từ vừa rồi của Tiêu Tiêu! Thật sự là mặt trời đánh về phía tây đi ra hay gì mà cô ấy tự nhiên một hơi nhảy ra nhiều chữ như vậy.
“Thật kỳ lạ?!”
Trình Gia Dũng nghĩ lại, lại cảm thấy không đúng, anh nghi hoặc liếc mắt nhìn Tiêu Tiêu, hỏi: “Làm sao cô biết nhỏ hơn tôi sáu tuổi?”
“Tôi…” Lông mày Tiêu Tiêu Khẽ nhíu lại, sau đó lại lập tức khôi phục tự nhiên: “Chủ nhiệm bảo tôi cần phải hiểu được những cảnh sát trong tương lai sẽ hợp tác, tôi đã xem qua hồ sơ của mỗi người các cậu.”
“Phải không?” Trình Gia Dũng nhanh trí, lập tức lại hỏi một câu: “Cô có biết Trương Mộ Đồng nhỏ hơn tôi bao nhiêu tuổi không?”
“Bốn tuổi!”
Câu trả lời là hoàn toàn chính xác!
Trình Gia Dũng đánh giá Tiêu Tiêu hai lần, thầm nghĩ, cô gái này đủ nghiêm túc, quả nhiên đối với mỗi người chúng tôi đều hiểu rõ!
” Vậy cô kia, cô tìm tôi muộn như vậy rốt cuộc là chuyện gì?”
Tiêu Tiêu không không nói gì, nhét hoa quả trong tay vào tay Trình Gia Dũng. Trình Gia Dũng cúi đầu nhìn thoáng qua hoa quả trong túi, nho mây, mai tây, dưa hấu đều là những loại trái cây đắt nhất trong mùa.
Đây có phải là sự bồi thường tinh thần làm phiền anh ta vào ban đêm? Như vậy xem ra Tiêu Tiêu vẫn rất chú ý lễ nghĩa. Nhưng “lễ” đều tặng, nói hai câu khách sáo khó như vậy sao?
Thấy Tiêu Tiêu còn đứng ở cửa cũng không lên tiếng, cũng không biết trong hồ lô cô mua thuốc gì?
Cầm tay người ta, Trình Gia Dũng chỉ có thể hỏi lại: “Tôi nói hàng xóm, xin mở miệng vàng quý giá của cô ra, cô tìm tôi muộn như vậy rốt cuộc có chuyện gì?”
Tiêu Tiêu mím môi, có lẽ là khó chịu, do dự một chút, mới mở miệng nói chuyện: “Hai ngày nay các anh có phải còn muốn đến nhà Tào Kiệt cùng công ty điều tra hay không?”
“ Đương nhiên rồi!”
“Có thể dẫn tôi đi cùng không?”
“Mang cô đi cùng?”
Trình Gia Dũng nuốt nước miếng một chút, quả nhiên là vô sự không lên Tam Bảo Điện, thì ra ở chỗ này chờ anh!
“Đương nhiên không được, cô cũng không phải cảnh sát, điều tra vụ án dẫn cô đi không thích hợp!”
“ Tôi có thể giúp mọi người, mọi người điều tra, tôi có lẽ có thể tìm được vật chứng trợ giúp phá án!”
Trình Gia Dũng cười nhạo, “Cũng không phải hiện trường vụ án, vậy có dễ dàng phát hiện vật chứng như vậy?”
“Nước hoa mà nhà Vương Tiểu Thì tìm được cũng không phải ở hiện trường vụ án! Có một câu không phải nói, có vụ án thì có sơ hở sao!”
Trình Gia Dũng nghiêng đầu nhìn Tiêu Tiêu trong chốc lát, nói: “Cô bé, được! Làm điều tra hình sự mới có mấy ngày, hiểu được còn rất nhiều nha!”
“Anh rốt cuộc có đồng ý hay không?” Tiêu Tiêu nghiêm túc, thật sự là một câu đùa cũng không mở được!
“Không phải tôi muốn mang theo cô đi là được, bộ phận giám định có quy tắc và quy định, chúng tôi cũng có. Không có cấp trên phê chuẩn, giai đoạn điều tra mang theo nhân viên không liên quan, không phù hợp với quy củ!”
“Vậy có cần phải xin chủ nhiệm Chu không?”
“Tùy cô, chủ nhiệm cô cùng tô đội chúng tôi có thể giao tiếp tốt, tôi không có ý kiến gì!
“Vậy tôi biết rồi!”
Tiêu Tiêu chân trước vừa đi, Trình Gia Dũng liền nhìn bóng lưng cô cảm thán! Người trẻ tuổi mới tham gia công tác chính là suy nghĩ ngây thơ, chủ nhiệm Chu là cha ruột của cô sao? Cô muốn làm bất cứ điều gì có thể được chấp thuận? Ngây thơ!
Tóm lại là sau lưng không thể nói xấu người ta, vừa mới nói Tiêu Tiêu suy nghĩ ấu trĩ, sáng sớm hôm sau, Trình Gia Dũng đã bị đánh vào mặt.
Đại đội trưởng Tô Quần tự mình tìm Trình Gia Dũng thông báo, khi đi điều tra vụ án của Tào Kiệt, mang theo cảnh sát Tiêu Tiêu của tổ giám định đi, cũng dốc toàn lực phối hợp với cô làm tốt công tác thu thập chứng cứ. Trưởng khoa chứng thực Chu đã báo cáo bằng văn bản với cấp trên, và cấp trên đã phê duyệt.
Trình Gia Dũng gật đầu đáp ứng phối hợp, trong lòng thầm nghĩ, Tiêu Tiêu này thật đúng là có bản lĩnh, thủ đoạn “cao siêu”!
Đại chủ nhiệm khoa giám chứng Chu Vũ của bọn họ, ai cũng biết, lão ngoan cố một người, cái gì cũng phải làm theo quy định, tuyệt đối không đặc thù hóa, gây phiền toái không cần thiết cho mình.
Ông đối với cấp dưới, vừa nghiêm khắc vừa cay nghiệt, mấy tiểu hóa nghiệm viên trong tổ giám định của bọn họ, thường xuyên than phiền với bọn Trình Gia Dũng, lười đối mặt với chủ nhiệm bọn họ, có thể trốn thì trốn.
Lão ngoan cố này trúng tà gì? Thật đúng là không ngại phiền toái bật đèn xanh cho Tiêu Tiêu?
Chẳng lẽ thật đúng là cha con ruột?
Trình Gia Dũng lập tức lắc đầu, phủ nhận suy nghĩ lung tung của mình!
Thứ nhất họ không đúng, thứ hai bọn họ mỗi người một địa phương, mỗi người đều là cao thủ điều tra, tra tư liệu lại thuận tiện. Tiêu Tiêu và Chu Vũ thật sự có quan hệ họ hàng, đã sớm bị cảnh sát bát quái tra ra.
Tựa như Trương Mộ Đồng, chính cậu ấy cũng chưa từng nói ba cậu là ai? Ông nội là ai? Nhưng cậu còn chưa tới đội báo cáo, mọi người đã điều tra rõ ràng thân thế của cậu ấy.
Trình Gia Dũng và bà xã của Tào Kiệt là Trương Khởi hẹn, buổi sáng đến nhà bọn họ gặp mặt. Trước khi xuất phát, anh gọi điện thoại cho Tiêu Tiêu, xe chạy đến tòa nhà bên cạnh chờ Tiêu Tiêu.
Trương Mộ Đồng còn không biết chuyện Tiêu Tiêu muốn đi theo, thấy xe vừa khởi hành liền dừng lại, bám lấy cửa sổ xe nhìn trái nhìn phải, hỏi: “Anh Dũng, trước tiên phải đến tòa nhà giám định bên kia lấy báo cáo?”
“Báo cáo còn chưa ra đâu!”
“Vậy anh đậu xe trước cửa nhà người ta làm gì?”
“Lát nữa cậu liền biết, bất quá tôi trước tiên nhắc nhở cậu, bảo trì tâm tình vững vàng, đừng quá kích động đấy!”
“Em kích động cái gì, cũng không phải là ngày đầu tiên điều tra vụ án!”
Trương Mộ Đồng không nghĩ nhiều, dù sao cũng không có việc gì, trước tiên lấy điện thoại di động ra chơi một hồi. Tóm lại Trình Gia Dũng muốn đi đâu, muốn làm cái gì, cậu đều toàn lực phối hợp! Cố gắng làm tốt bổn phận của người chấm công nhỏ!
“Xin lỗi, tôi đến trễ!”
Tiêu Tiêu đột nhiên xuất hiện ở ghế sau xe, khiến Trương Mộ Đồng không hề hay biết hoảng sợ. Anh cuống quít giấu điện thoại di động vẫn là giao diện trò chơi, xấu hổ cười cười với Tiêu Tiêu, lại kinh ngạc nhìn Trình Gia Dũng, đối với khẩu hình hỏi anh: “Đây là tình huống gì vậy?”
“Cảnh sát Tiêu muốn cùng chúng ta đi điều tra vụ án của Tào Kiệt, đội Tô đã đặc biệt phê chuẩn rồi.”
Trình Gia Dũng cố ý đem hai chữ đặc biệt nói lớn tiếng, cũng nhìn cô một cái về phía Tiêu Tiêu. Không ngờ, Tiêu Tiêu cũng không nhìn về phía anh một cái, chuyên tâm nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ ngẩn người.
“Cảnh sát Tiêu, cô có nóng không? Tôi đem điều hòa hạ thấp một chút?”
“Cảnh sát Tiêu, cô có khát không? Có nước uống trong cốp xe. ”
“Cảnh sát Tiêu, tôi có quả hồ trăn, cô có ăn hay không?……”
Dọc theo đường đi Trương Mộ Đồng không ít lần ân cần, cố ý vô tình tìm cớ cùng Tiêu Tiêu nói chuyện phiếm. Tiêu Tiêu vẫn trầm mặc ít nói như trước, cơ hồ không trả lời thì không được, chỉ là ừm để ứng phó.
Nói chuyện có thể khiến bầu trời chết đi!!!
Trương Mộ Đồng đụng phải một cái mũi xám xịt, đối với Trình Gia Dũng đang lái xe vừa bĩu môi vừa buông tay.
Trình Gia Dũng chỉ là hé miệng cười trộm, Trương Mộ Đồng đối với cô gái Tiêu Tiêu này thật sự là tiếp xúc hiểu biết quá ít. Tính của nàng Trương Mộ Đồng còn chưa từng thấy qua.
Hắn rất muốn giúp Trương Mộ Đồng đuổi theo cô gái, chỉ là đáng tiếc yêu không thể giúp đỡ, tính tình Tiêu Tiêu cũng bất bình.
Trương Mộ Đồng trên đường tán gẫu, nói chuyện thú vị không ai cười, không khí trong xe vô cùng khẩn trương. Trình Gia Dũng đều cảm thấy xấu hổ, nhà Tào Kiệt ở lại xa, hoàn toàn phải chịu đựng đến khi tới nơi.
Nhà Tào Kiệt ở chung cư cao cấp, xe vừa đậu trước cửa tiểu khu, một nhân viên an ninh quản lý liền đi tới hỏi thăm.
“Mọi người ở đâu?” Tìm ai?”
Trình Gia Dũng và Trương Mộ Đồng xuất ra giấy tờ làm việc, bảo vệ chung cư hoảng sợ, có lẽ là lần đầu tiên gặp phải cảnh sát tìm tới cửa, không biết xảy ra chuyện gì, hoảng hốt nhất thời không biết nói cái gì cho phải.
“Mọi… Mọi người có chuyện gì?”
Trình Gia Dũng hỏi bảo vệ: “Ở đây 19 căn hộ 21A, anh có biết không?”
Bảo vệ suy nghĩ một chút, sau đó biểu tình dần dần sáng sủa: “Anh nói là Tào tiên sinh đúng không? Biết, ông ấy mở một công ty thực phẩm, thường lấy một số đồ ăn nhẹ cho chúng tôi, ông ấy là một người nhiệt tình. ”
“Vậy Tào phu nhân đâu?”
“Tào phu nhân không quá thích nói chuyện.”
Trình Gia Dũng lại hỏi: “Ngày 21 tháng 7, cũng chính là thứ năm tuần trước, anh có thấy hai vợ chồng bọn họ đi ra ngoài không?”
“Thứ năm tuần trước?”
Nhân viên bảo vệ suy nghĩ một chút, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, nói: “Tôi nhớ rồi, bà Tào hẳn là hơn năm giờ tối đi ra ngoài. Khi đó tôi vừa chuẩn bị ăn cơm, bà Tào và một người hàng xóm hình như có chút khó chịu, hai người còn cãi nhau một hồi, khi tôi đi qua muốn xem chuyện gì xảy ra, hai người đã không còn gì nữa. ”
“Còn Tào tiên sinh thì sao?”
“Tào tiên sinh khoảng hơn tám giờ đi ra ngoài, tôi mở cửa, ông ấy còn cho tôi một gói đậu phộng. Sau khi xe ra khỏi cửa chung cư không xa, tôi thấy xe của Tào tiên sinh dừng lại, đón một người phụ nữ ăn mặc có chút kỳ quái lên xe. ”
“Ăn mặc kỳ quái?”
“Vâng, cô ấy mặc quần áo không giống như chúng tôi, váy lụa trắng, trông phiêu lưu. Giống như trong phim truyền hình người cổ đại mặc cái loại này, tóc cũng là loại tóc dài cổ trang, phía trên hình như còn có đồ trang trí. ”
“Anh còn nhớ người phụ nữ đó trông như thế nào không?”
“Cô ấy luôn quay lưng lại với tôi và tôi không thể nhìn thấy cô ấy trông như thế nào. Nhưng ăn mặc như vậy là quá nổi bật, tôi đặc biệt ấn tượng. ”
Trình Gia Dũng nhìn Trương Mộ Đồng một cái, xem ra cậu bé cửa hàng tiện lợi kia thật sự không nói dối, ngày Tào Kiệt xuất hiện, thật sự cùng một người phụ nữ ăn mặc đặc thù ở cùng một chỗ.
“Chú có thể tìm thấy video giám sát vào tối thứ Năm tuần trước không?”
“ Không thành vấn đề!”
Rời khỏi phòng an ninh, ba người Trình Gia Dũng đi thẳng về phía nhà Tào Kiệt.
Trương Mộ Đồng nơm nớp lo sợ bám sát phía sau Trình Gia Dũng, vừa nghĩ đến người phụ nữ ăn mặc kỳ dị kia, trong đầu cậu tất cả đều là hình ảnh phim linh dị quỷ quái, lại bất giác run rẩy.
“Anh Dũng, hình như những gì ông ấy nhìn thấy là sự thật. Cô ấy không có chân không phải là ma quỷ chứ?”
“Ma quỷ gì?” Tiêu Tiêu vội vàng phát ra nghi vấn trước khi Trình Gia Dũng trả lời, cô khó có được chủ động nói chuyện như vậy.
Trình Gia Dũng quan sát Tiêu Tiêu một chút, sắc mặt của cô cũng biến thành màu xanh, hẳn là giống như Trương Mộ Đồng, cũng sợ hãi. Có vẻ như một “mê tín dị đoan nhỏ” đã đến, loại điều này cũng tin tưởng! Trình Gia Dũng cũng không tin lời quỷ thần gì đó, những thứ kia bất quá là tự mình hù dọa mình mà thôi.
Anh giải tỏa nghi ngờ cho hai “nhát gan” Trương Mộ Đồng và Tiêu Tiêu: “Nào có nữ quỷ gì? Xem phim kinh dị cho lắm! Cậu mặc quần dài cổ xưa, cũng đồng dạng không có chân, váy quá dài che hết, cái này có gì kỳ quái!”
“Làm sao có ai mặc quần áo kỳ quái như vậy chứ?”
“Sao không, cậu không lên mạng sao? Hiện tại không có cô gái nào không thích mặc hán phục! Bản thân tôi cũng thích!”
Trương Mộ Đồng nghe Trình Gia Dũng giải thích, cảm thấy có đạo lý, vỗ vỗ ngực, thở ra một hơi, cảm giác tim đập thình thịch cuối cùng cũng biến mất.
Tiêu Tiêu không giỏi “lừa gạt”, trên đời này có muôn hình vạn trạng, bảo sao cô lại tin và nhìn thấy ma nhiều lần.
Tiêu Tiêu nghĩ, trách không được cô lục lọi xe của Tào Kiệt, cũng không tìm được một vật phẩm mà ông ấy yêu thích. Cô cũng không muốn đi theo Trình Gia Dũng điều tra vụ án, gây thêm phiền toái cho bọn họ. Nhưng vì tiếp xúc với nhiều vật phẩm của Tào Kiệt, cũng chỉ có thể khiến người ta chê bai. Tào Kiệt cự tuyệt cùng cô trao đổi, chẳng lẽ đây là một sự kiện tâm linh kỳ dị?
- -----oOo------
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Hàng Xóm Kỳ Lạ Của Tôi
Chương 20
Chương 20