17.
Sư tỷ không nói gì.
Yến Địch ngồi không yên, “Thế nào?”
Sư tỷ nghiêm túc đáp: “Tình huống rất nghiêm trọng, cực kỳ nghiêm trọng.”
Yến Địch nhíu mày.
Cố Dư ngoan ngoãn ngồi chồm hổm trên bàn trà, lẳng lặng chờ sư tỷ nói tiếp.
Sư tỷ: “Tình hình rất nghiêm trọng, vậy nên chị có thể thay em nuôi bé mèo… không đúng… bạn gái em hai ngày không?”
Yến Địch lặng lẽ nhìn Cố Dư, thấy cô không phản ứng, anh cũng giả vờ không nghe thấy ba chữ “bạn gái em”.
Yến Địch hắng giọng: “Nhất định phải mang đi? Nhà em đầy đủ tiện nghi, chị sống ở đâu? Đáng tin cậy không?”
Sư tỷ kéo Yến Địch sang bên, nhỏ giọng nói: “Vừa nhìn đã biết cô nhóc này không hiểu tâm tư của em, sống chung với em chưa chắc có tiến triển. Em để cô bé theo chị hai ngày, chị cam đoan hai đứa thành đôi.”
Trước khi sư tỷ dẫn Cố Dư ra cửa, Yến Địch nheo mắt hỏi: “Sư tỷ, chị muốn nuôi mèo nhưng không nuôi được, cố ý lừa em chứ gì?”
Cố Dư:?
Mèo? Mèo nào? Tôi là người!!!
(▼ヘ▼#)
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Giường Của Tình Địch
Chương 17
Chương 17