DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi
Chương 1041

Chương 1041

Lâm Hương Giang nghe thấy lời này của Dạ Hữu Khánh, cô không khỏi kinh ngạc: “Anh nói cái gì? Cô ấy có dấu hiệu sinh non sao?”

Lễ mừng năm mới đó, lúc Lãnh Thiên Khuê gọi điện thoại cho cô nói răng cô ấy đã mang thai, bảo cô nếu có thời gian thì đi thăm cô ấy.

Mấy ngày nay bởi vì Nguyễn Cao Cường tỉnh lại, bản thân cô cũng có chuyện phải làm, cho nên nhất thời không rút ra thời gian đi thăm Lãnh Thiên Khuê được.

Không nghĩ tới tình hình của cô ấy lại gay go như vậy.

“Đúng vậy. Tối hôm qua đã chảy máu, đã vào bệnh viện giữ thai rồi, nhưng cảm xúc của cô ấy cực kỳ không ổn định. Bác sĩ nói cô ấy phải giữ vững tâm tính bình thản, nếu không đứa nhỏ trong bụng sẽ rất khó giữ được.” Giọng nói của Dạ Hữu Khánh rất trầm.

Lâm Hương Giang cau mày, cô theo bản năng nói: “Anh đã làm gì cô ấy rồi?”

“Tôi có thể làm gì cô ấy được chứ?”

Dạ Hữu Khánh vừa dứt lời thì lại cảm thấy không đúng, anh ta lạnh giọng chất vấn: “Lời này của cô là có ý gì?”

“Anh không làm gì cô ấy, vậy vì sao cảm xúc của cô ấy lại không ổn định chứ?”

Lần trước lúc Lâm Hương Giang nói chuyện với Lãnh Thiên Khuê, cô ấy còn rất vui vẻ, có một loại hạnh phúc lần đầu được làm mẹ này.

Dạ Hữu Khánh trầm mặc một hồi sau mới lên tiếng nói: “Bây giờ cô ấy thế này rồi, tôi còn có thể làm gì cô ấy được nữa? Tôi cũng không rõ vì sao cảm xúc của cô ấy lại không ổn định nữa, cho nên cô phải qua đây một chuyến. Cô định tự mình đến, hay là để tôi phái người đi đón cô?

Lâm Hương Giang cười lạnh một tiếng, nói cái gì mà phái người tới đón cô, rõ ràng chính là muốn ép cô đi giống như lần trước.

“Không cần đâu, để tôi tự mình qua đó.”

Nếu không phải vì lo lắng cho tình huống hiện tại của Lãnh Thiên Khuê, cô sẽ không nghe theo mệnh lệnh của anh ta.

“Vậy bây giờ cô đặt vé máy bay đi, ngồi chuyến bay nhanh nhất tới đây” Anh ta còn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Lâm Hương Giang tức giận nói: “Tôi biết rồi, anh cứ chờ đó đi.”

Dứt lời, cô chủ động cắt đứt cuộc trò chuyện, cô sợ nói thêm vài câu với anh ta cô sẽ bị tức chết.

Buổi tối, Lâm Hương Giang đang thu dọn hành lý, cô đã đặt xong vé máy bay đi nước M vào buổi sáng ngày mai rồi.

Sau khi Hà Tuấn Khoa trở về từ tập đoàn thì nhìn thấy cô đang làm chuyện này, đôi mày anh tuấn nhíu lại.

“Ngày mai là em chạy qua đó sao?”

Đột nhiên như vậy cũng không hỏi xem anh có đồng ý không.

“Ừ, tình hình bây giờ của Thiên Khuê không tốt. Anh cũng biết đấy nếu lần này tình hình của cô ấy không tốt thì có thể sẽ không giữ được đứa nhỏ nữa.”

“Đó cũng là chuyện mà Dạ Hữu Khánh phải bận tâm, có liên quan gì đến em chứ?”

Hà Tuấn Khoa cho rằng lúc trước cô đã giúp Lãnh Thiên Khuê rất nhiều lần rồi, xem như là đã tận tình tận nghĩa rồi.

Đọc truyện chữ Full