DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Thần Trong Ác Quỷ
Chương 3: 3: Cô Bé Câm


Cuộc đụng độ kết thúc thì trời đã bắt đầu sáng.

Mọi người bắt đầu thức dậy để làm việc cho ngày mới.

Zane gần như mất hết cảm giác, nhưng anh vẫn còn ý thức được.

Chỉ là đang đợi chờ hồi sức để có thể đứng dậy rời đi.

Lúc này cảnh cổng trại mồ côi mở ra.

Có cô bé tầm bảy tuổi đi ra cầm theo một cái túi lớn.

Thân hình thì bé nhỏ, gầy không có thịt nào.

Làn da cũng yếu ớt mà trở nên vàng nhợt nhạt.

Đi ra ngoài, đập vào mắt cô bé là cảnh tượng người chết rồi máu me trước mắt.

Chân tay cô bé lúc này run rẩy lẩy bẩy.

Làm rơi cả giỏ trên tay xuống.

Suýt chút nữa thì cô bé ngã ra đất mất rồi.

Đảo mắt nhìn xung quanh, cô bé nhìn thấy người đàn ông đang dựa ở tường.

Đôi mắt người đàn ông đó còn đang chớp chớp nên cô liền chạy đến đó.

Còn sống là tốt rồi.

Đi đến bên cạnh, Kaylin hua hua tay trước mặt Zane.

Sau đó liền định lau máu trên mặt anh.

Còn vừa định đưa tay lau thì bàn tay to lớn của anh ập đến.


Cánh tay nhỏ của Kaylin như cành củi nhỏ chẳng hề hấn gì đến cánh tay giống như thân cây lớn của Zane.

Anh siết chặt cổ tay cô, bàn tay anh còn nằm thừa biết bao nhiêu.

Sức lực lớn ập đến khiến Kaylin bất ngờ.

Mặt cô bé tái mét lại đau nhưng lại không thể kêu lên.

Đôi mắt đáng thương như thỏ con sắp bị ăn thịt vậy.

Chợt Zane đưa tay qua gáy của cô bé rồi kéo cô sát lại gần mặt của anh.

Dùng ánh mắt sâu thẳm như đại dương đó mà nhìn cô bé.

Sau đó liền buông tay mà gục đầu vào vai của cô bé rồi ngất đi.

Có cảm tưởng giống như một con vật, khi cảm nhận được sự an toàn của kẻ đối diện thì nó mới yên tâm để cho kẻ đó đến gần mình.

Kaylin sợ hãi không biết làm sao.

Anh nặng như vậy, còn to gấp ba lần cô thì đưa anh đi kiểu gì?
Đưa tay lên lau mặt giúp anh.

Gương mặt có chút nhợt nhạt đi nhiều.

Luống cuống không biết đưa Zane đứng dậy bằng cách nào.

Anh cứ dựa người vào đó nằm bất tỉnh.

Nâng tay anh cũng đã khó rồi chứ đừng nói kéo anh về nhà.

Vừa hay lại có gần chục chiếc ô tô đen dừng tại đây.

Những người mặc đồ đen với gương mặt lạnh tiến đến chỗ Kaylin.

Cô bé tưởng là người làm hại Zane nên liên ôm lấy anh để bảo vệ mặc dù thân hình nhỏ bé còn chẳng che được nhiều cho anh, nhưng cô vẫn cố gắng ôm lấy.

Nhưng những người đó chỉ đẩy cô ra một bên rồi đỡ Zane vào nhà mà không cần ai mời.

Một người khác thì đã gọi điện cho ai đó để đến điều trị cho Zane ngay lập tức.

Còn chưa đầy mười phút thì những thi thể ở đây đã được dọn sạch.

Thậm chí ngay cả máu cùng xác vỏ đạn cũng không còn.

Hơn hai mươi người tiến vào trong đó.

Khí thế như muốn đe dọa người khác làm mấy đứa trẻ sợ xanh mặt.

Người làm nhìn thấy ngã khuỵu xuống vì nhận ra được người mà họ đang đỡ là ai.

Trẻ con thì không biết nhưng người lớn thấy họ liền biết ngay là ai.

Trên thế giới này có ai không biết được đến gia tộc "Sói" này sao? Dù là kẻ mù mờ cũng nhận thức được kẻ trên kẻ dưới.

Kaylin cũng lon ton đi theo sau vào trong.

Cô đứng cạnh mọi người vì cũng sợ mấy người lạ này.

Họ cũng không nhiều lời liền đưa Zane vào một phòng nào đó.

Một chiếc xe khác cũng mau chóng đi tới.

Trước hết là kiểm tra ánh mắt, nhịp tim và cả huyết áp của anh.

Sau đó thì mới bắt đầu truyền máu rồi gắp mấy viên đạn ra.

Dường như chẳng cần tới thuốc tê vì vốn dĩ người đàn ông này đã chịu đau rất giỏi.

Vết thương sau lưng cũng được khâu lại cẩn thận.

Xong việc người đàn ông đó nhận tiền rồi rời đi ngay.

Lúc này thuộc hạ của Zane mới để ý những người ở đây.

Dashiell tiến đến gần người lớn tuổi nhất ở đây, đưa cho bà cọc tiền đô còn không quên dặn dò:
- Chuyện này để lộ ra ngoài, mạng sống của cả bà và những người ở đây đều khó giữ.

Một lời nói ra khiến tất cả những người ở trại mồ côi đều run sợ.

Đã vậy còn xin lỗi và hứa sẽ không nói cho ai.

Sau đó liền lập tức rời đi ngay.

- Con bé kia thì ở lại.

- Dashiell đột nhiên chỉ tay về phía Kaylin mà nói.

Kaylin sợ hãi liếc nhìn mọi người, cô không dám tiến lên phía trước.

Nhưng vì ánh mắt mọi người đang bắt ép cô lên nên cô bé bước từng bước nặng nề để đi đến chỗ Dashiell.

- Các ngươi có thể rời đi.

Vì lời nói này mà mấy người kia vui mừng tột độ liền cảm ơn Dashiell rồi rời đi đóng cửa phòng lại.

Bên trong chỉ còn lại người của Zane và anh.

Tất cả đều là đàn ông, khí thế bừng bừng như muốn dùng khí thế này mà bóp ch3t Kaylin.

Cô bé sợ mà đôi mắt đã lưng tròng nước mắt.

- Chuyện ngày hôm nay, cô đã nhìn thấy những gì? Kể không sót một chi tiết, nếu không thì đừng trách.


Lời đe dọa của Dashiell làm Kaylin khϊếp vía.

Cô bé sợ quá liền rơi nước mắt không kiểm soát được.

Nhưng những người ở đây đều bắt cô phải im lặng mà kể lại toàn bộ những gì cô đã thấy.

Vì thế mà Kaylin đã cắn răng lại, đưa tay lên tạo thành nhiều kiểu chữ khác nhau.

Đây chính là thuật ngữ của những người khiếm khuyết về nói.

"Cháu phải đi mua đồ, đi ra ngoài thì thấy có rất nhiều người chảy máu.

Nhưng chú ấy vẫn còn thở.

Cháu đi đến rồi chú ấy nắm chặt cổ tay cháu, rồi kéo cháu lại gần.

Sau đó thì như này."
Tuy không hiểu những ngôn ngữ Kaylin truyền đạt nhưng từng hành động, ánh mắt của Kaylin đều hiện rõ là cô bé không nói dối.

Dashiell gật đầu không nói gì thêm.

Có lẽ đợi lão đại của họ tỉnh dậy rồi tính tiếp.

Chuyện đêm qua cũng là một phần lỗi của anh, nếu như anh cử thêm người đi bên cạnh Zane thì đã không có chuyện này xảy ra.

Cũng may là sự việc còn trong tầm kiểm soát được.

Anh cũng đã tìn hiểu kĩ rồi nên đợi Zane tỉnh dậy để Zane có hướng xử lý.

Vì không ai nói Kaylin có được ra ngoài hay không nên cô bé đứng đờ ở chỗ đó.

Chân cũng tê cứng lại, máu cũng không thể lưu thông dễ dàng.

Nhưng không còn cách nào khác, cô bé chỉ có thể đứng vậy.


Đọc truyện chữ Full