DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nông Gia Tiểu Nương Tử
Chương 64

Tiểu bánh bao vừa nói xong, vẻ mặt mọi người đều không giống nhau. Những người biết chuyện gì xảy ra đều không biết phải nói gì. Diệp Trung Căn thì có vẻ mặt xấu hổ, trong mắt Lý Minh Hà thì lóe lên tia chờ mong, Diệp Vĩnh Hâm thì là một bộ dạng làm chuyện xấu bị bại lộ, mặt Trương Giai Giai lại là đỏ như có thể nhỏ máu, trong mắt Diệp Hiểu Mạn là lóe lên sự thú vị. Trong lòng cũng ngầm giơ ngón tay cái với tiểu bánh bao, quả boom này nổ thật tốt.

"Được, khẳng định sẽ cho đệ một gian phòng riêng." Diệp Hiểu Mạn giải vây liền nhận được ảnh mắt cảm kích của Trương Giai Giai, chỉ là không ngờ tới câu nói tiếp theo của nàng lại khiến cho nàng ấy hận không thể tìm một cái động mà chui vào: "Đệ cũng lớn rồi nên ngủ một mình một phòng, vị trí kia của đệ là để giữ lại cho đệ đệ và muội muội, còn phải xây thêm một gian phòng cho đệ đệ muội muội ngủ sau khi lớn lên nữa."

Truyện được edit by Phương Phương.

"Mạn Mạn, con là một tiểu cô nương sao lại nói nhiều như vậy." Vẫn là Diệp Vĩnh Hâm đau lòng cho nương tử của mình.

Được rồi, cổ nhân thật đúng là không thể trêu đùa như thế này. Diệp HIểu Mạn cũng không muốn làm cho mọi người quá xấu hổ nên đành phải dừng tay.

"Gia gia, thật sao? Cháu có đệ đệ muội muội rồi sao ạ? Vậy thì cháu sẽ để dành đồ ăn ngon lại cho em ấy ăn." Nhóc rốt cuộc cũng trở thành ca ca rồi, có thể chiếu cố đệ đệ muội muội của mình giống như tỷ tỷ đã chiếu cố nhóc vậy. Chờ cho bọn họ lớn lên rồi thì nhóc liền có thêm một sự giúp đỡ đánh bọn tiểu Bàn, ai bảo ba huynh đệ nhà bọn hắn luôn luôn khi dễ nhóc, nhóc chỉ có một người nên mỗi lần đều không đánh lại được bọn hắn. Tỷ tỷ luôn bảo nhóc tránh xa bọn chúng, nhưng sau này thì không cần thiết: "Nương, đệ đệ, muội muội bao giờ thì lớn lên vậy ạ?"

Mọi người trong gia đình liền im lặng không biết nói gì, có mấy lời thật sự không thể nói ra trước mặt tiểu hài tử, điều này là không đúng sự thật.

Trương Giai Giai nhìn sang Diệp Hiểu Mạn, ý là họa do con gây ra thì tự con giải quyết.

Diệp Hiểu Mạn đành phải lừa gạt tiểu bánh bao: "Đệ đệ, muội muội là muốn cho đến khi Thành Thành lớn lên có thể bảo hộ bọn hắn không bị người khác khi dễ thì mới từ trong bụng nương đi ra, hiện tại đệ luôn bị người khác khi dễ thì làm sao mà bảo vệ đệ đệ muội muội được đây?"

Cái sự tình cứ như vậy được Diệp Hiểu Mạn tạm thời lừa gạt qua đi. Đây cũng chỉ là tạm thời, về sau tiểu bánh bao luôn luôn sờ bụng Trương Giai Giai hỏi hiện tại không có người khi dễ nhóc, đệ đệ muội muội bao giờ thì đi ra, khiến cho Diệp Hiểu Mạn hận không thể không lấy đậu hũ đem mình đập cho ngất xỉu đi.

Bởi vì tất cả mọi người đều là nhờ nhà Diệp Hiểu Mạn giúp mà có việc làm nên đều lo lắng nếu hài tử nhà mình đắc tội với nhà họ thì sẽ không còn việc làm nữa, liền không để cho tiểu hài tử nhà mình khi dễ tiểu bánh bao, nếu mà biết được sẽ bị đánh đòn, bọn nhóc đương nhiên liền không dám nữa. Còn có bởi vì tiểu bánh bao luôn có nhiều đồ ăn vặt ngon, bọn chúng đều thèm muốn đồ ăn vặt của nhóc.

Đương nhiên những điều này đều là sau này. Hiện tại nhà bọn họ vẫn là đang vội vàng thảo luận nên xây nhà như thế nào? Muốn xây nhà thì vẫn cần thôn đóng dấu giống như kiếp trước. Vậy nên vừa rạng sáng ngày hôm sau Diệp Trung Căn liền mang theo Diệp Hiểu Mạn lên trên trấn mua nguyên liệu nấu ăn, bởi vì đầu bếp là Diệp Hiểu Mạn.

Truyện được edit by Phương Phương.

Địa điểm đầu tiên bọn họ đến là Phiêu Hương lâu, tới đây để làm gì, là tới để bắt cua nha! Cua biển mới ra mắt ở thời gian gần đây đã khiến cho trấn trên hay thậm chí là các thành trấn dậy sóng. Nếu đã nóng như vậy lại còn là tự mình thu mua, vậy thì tất nhiên là phải tới đây lấy đem về rồi. Cầm lấy cua biển, hỏi thăm Chiêm Hải một chút tình hình gần đây, hai người lại đi đến chợ bán thức ăn, phảng phất như nhìn thấy cảnh tượng nhà bọn họ bày hàng ngày hôm đó vậy. Nếu không phải hôm đó bọn họ vận khí tốt gặp được Triệu Tử Thần thì bọn họ cũng không được như bây giờ.

Hiện tại nguyên liệu đã có cá cùng cua biển, còn phải mua thêm một chút thịt heo, như vậy thì các món chính cũng không sai biệt lắm. Sớm biết tại nông thôn có một món thịt đã là rất hào phóng rồi, chớ nói chi là nhà bọn họ không chỉ có vậy. Mua thịt xong, lại mua thêm một chút đồ ăn phụ, Diệp Hiểu Mạn liền lôi kéo Diệp Trung Căn đi đến cửa hàng đồ thêu.

Đọc truyện chữ Full