DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đỉnh Lưu Ẩn Hôn Lật Xe Rồi
Chương 64

Khương Minh Chi bám vào cánh tay người vừa chạy tới, miễn cưỡng giữ được thăng bằng: “Cảm ơn.”

Tần Thiệu Khải nghe thấy xưng hô "Bà chủ” thì thay đổi vẻ mặt và giọng điệu trong nháy mắt, gắng gượng thể hiện ra ba phần ý cười, ngượng ngùng nhìn Khương Minh Chi: “Vị này là...?”

“Tiểu Âm không nhanh xem cô Khương có bị làm sao không, tại sao có cái ly mà em cũng không cầm chắc được thế.” Anh ta lập tức khiển trách Phí Âm đứng cạnh, sau đó quay sang cười xòa với phó tổng giám đốc Đức Thân: “Hiểu lầm, hiểu lầm thôi.”

Phí Âm không biết phó tổng giám đốc Đức Thân, trong lúc nhìn thấy một người đàn ông trung niên vô cùng bình thường xông tới đỡ Khương Minh Chi, cô ta còn thầm cười Khương Minh Chi còn chẳng thèm chọn người, ai ngờ lại nghe thấy người đàn ông trung niên kính trọng gọi “Bà chủ” và bị Tần Thiệu Khải quở trách, cô ta đần người, vươn tay ra phía trước như phản xạ có điều kiện, sau đó ý thức được người đối diện là Khương Minh Chi, cô ta lại rụt tay về.

Cô ta không biết tại sao mọi người lại nhìn dồn hết về phía này, mặc dù Khương Minh Chi là “Bà chủ” gì đó, trong mắt đám người xuất chúng mắt cao hơn đầu này thì cô và cô ta đều là diễn viên làng giải trí.

“Sao thế, đây là...” Đúng lúc này, một giọng nói từ xa truyền tới.

Phí Âm ngẩng đầu lên, nhìn thấy cậu ấm chủ bữa tiệc cậu Cao và cả... Lộ Khiêm, hai người họ đang bước nhanh tới đây.

Tần Thiệu Khải nhìn thấy cậu Cao và Lộ Khiêm đi tới thì biết có chuyện không ổn, nhất là khi chạm phải mắt Lộ Khiêm, sau lưng anh ta lập tức lạnh rợn cả người, không chút do dự quát mắng Phí Âm đứng bên cạnh: “Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau xin lỗi cô Khương đi!”

Phí Âm bị quát thì run người, từ trước tới giờ Tần Thiệu Khải chưa từng hung dữ với cô ta như vậy, lúc này cô ta mới biết sợ.

“Tôi, tôi...” Giọng cô ta run rẩy, cậu Cao và Lộ Khiêm đã đi đến trước mặt họ.

Khương Minh Chi không rỗi hơi nghe Tần Thiệu Khải rống gì, mắng gì, mắt cá chân trái bị trật đau đến mức cô được người ta đỡ mà vẫn loạng choạng không đứng vững, đang cảm thấy cứ đứng mãi trên đôi giày cao gót này thì chân phải có khi cũng hỏng luôn, cả người cô bỗng nhẹ bẫng.

Sau đó cô nhìn thấy khuôn mặt của Lộ Khiêm, cánh tay mạnh mẽ của người đàn ông ôm lấy sau lưng và khuỷu chân cô, cô được bế ngang lên.

Khi thấy Khương Minh Chi không biết được ai dẫn đến được Lộ Khiêm bế lên ngay trước mặt mình, Phí Âm nói không lên lời.

Ngay cả Tần Thiệu Khải vừa mới quát tháo ầm lên cũng há hốc mồm nữa.

Lộ Khiêm lạnh lùng quét mắt nhìn hai người họ, Tần Thiệu Khải chỉ cảm thấy lạnh từ đỉnh đầu đến lòng bàn chân, anh ta cảm nhận được nỗi sợ không rét mà run trước nay chưa từng có.

Lộ Khiêm không nói gì, còn cậu Cao thì vội vàng bận tới bận lui, đầu tiên liếc nhìn mắt cá nhân Khương Minh Chi thể hiện sự quan tâm: “Không sao chứ bà Lộ.”

Sau đó cậu Cao ngẩng đầu lớn tiếng gọi quản gia: “Ông Lý! Mau dẫn đường cho tổng giám đốc Lộ và bà Lộ đến phòng cho khách! Sau đó mời bác sĩ Trương tới cho tôi!”

Tất cả khách mời trên bữa tiệc nhao nhao dừng lại, yên lặng nhìn trung tâm vụ việc. Câu “bà Lộ” của cậu Cao có vẻ cực kỳ thẳng thắn và rõ ràng vào lúc này.

Sau đó mọi người vốn chỉ cảm khái không ngờ Khương Minh Chi không chỉ bám được vào Lộ Khiêm mà còn nhận được sự yêu chiều như thế, nghe thấy hai chữ “bà Lộ” thì bỗng nhiên hoảng hốt hãi hùng nhìn nhau.

Là... Bà Lộ?!!!

Khương Minh Chi nghe cậu Cao nói như kiểu hận không thể vác cái loa to khổng lồ ra cho phát lặp lại “bà Lộ”, cô vùi đầu thật chặt ở trước nguc Lộ Khiêm, sau đó thầm vui mừng vì hôm nay mình mặc váy dài, bế thế này cũng không lộ hàng.

Quản gia dẫn người vội vã chạy tới, dẫn đường cho Lộ Khiêm đi về phòng cho khách.

Cậu Cao cười giảng hòa: “Cứ giao chỗ này cho tôi đi tổng giám đốc Lộ, thực sự xin lỗi.”

Lộ Khiêm “Ừ” một tiếng, cúi đầu nhìn Khương Minh Chi vùi sát mặt vào lồng nguc mình, anh đảo mắt nhìn Tần Thiệu Khải và Phí Âm một lần nữa, theo quản gia tới phòng cho khách.

Khi Lộ Khiêm bế Khương Minh Chi biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt mọi người, khung cảnh yên tĩnh ấy dường như mới có dấu hiệu buông lỏng.

Cậu Cao liếc nhìn thủy tinh vỡ và rượu trên đất, cười khẩy: “Sếp Tần.”

Tần Thiệu Khải chưa từng có giây phút nào muốn tát người phụ nữ bên cạnh một cái như lúc này, trán anh ta đổ mồ hôi lạnh: “Hiểu lầm, mọi chuyện chỉ là hiểu lầm...”

“Mau giải thích với tổng giám đốc Cao đi!” Anh ta đột nhiên kéo Phí Âm cứng đờ người ra trước mặt mình.

Trong đầu Phí Âm toàn là mấy chứ “bà Lộ”, run rẩy: “Tôi, xin...”

Cậu Cao lập tức ngắt lời cô ta: “Mời về cho.”

“Hai vị.” Cậu ta cố ý nhấn mạnh.

Chẳng biết từ lúc nào bảo vệ đã đứng sau Tần Thiệu Khải và Phí Âm.

...

Phòng cho khách ở tầng một trong biệt thự nhà họ Cao, bên ngoài cửa sổ là thảm cỏ xanh.

Khương Minh Chi ngồi trên đùi Lộ Khiêm, bác sĩ riêng của nhà họ Cao xử lý xong mắt cá nhân hơi sưng của cô, nói không tổn thương tới xương, nghỉ ngơi hai ngày là không sao.

Lộ Khiêm cau mày nhìn mắt cá chân Khương Minh Chi, cảm nhận được lúc bác sĩ kiểm tra Khương Minh Chi hít mạnh một hơi, còn nắm chặt tay anh.

Cậu Cao giải quyết xong chuyện bên ngoài thì đi vào, thấy mọi chuyện đã ổn thỏa thì bảo bác sĩ, y tá và quản gia đứng đầu phòng đi xuống trước.

“Thật sự xin lỗi tổng giám đốc Lộ, hôm nay thật sự có lỗi với hai vị.” Cậu Cao liên tục xin lỗi, nhìn Khương Minh Chi luôn được Lộ Khiêm bế trong lòng: “Hay là tối nay hai vị ở đây nghỉ, tôi sẽ bảo người chuẩn bị đồ dùng.”

Lộ Khiêm từ chối: “Không cần.”

Anh cúi đầu nhìn Khương Minh Chi trẹo chân mà còn sức nghịch ngón tay anh: “Bọn tôi xin phép về trước.”

Cậu Cao đành phải gật đầu: “Được thôi, được thôi.”

Lộ Khiêm cởi áo vest của mình khoác lên người Khương Minh Chi, sau đó bế cô rồi đứng lên.

Hai người không đi qua sảnh lớn nữa mà được cậu Cao và giúp việc dẫn đi ra theo lối khác.

Lúc ra ngoài nhiệt độ đột ngột giảm xuống, Khương Minh Chi hiểu ra tại sao Lộ Khiêm lại khoác áo cho cô trước.

Cô vừa nghịch tóc mình vừa lặng lẽ hưởng thụ được bế, không ngờ lập cái flag “Em không chịu được thì anh bế em” trước khi đi ra ngoài lại ổn áp thế.

Sau đó cô nhớ lại tối nay cậu Cao lớn tiếng gọi cô “bà Lộ”, rồi cô được Lộ Khiêm bế đi, những khách mời ở đó đều nhìn cô với vẻ mắt chữ A miệng chữ O.

Không cần nghĩ cũng biết sau đêm nay cả cái giới này sẽ buôn chuyện gì.

Cô thật sự không muốn tiệc rượu biến thành buổi công khai.

Trần Trung chờ trước xe, anh ta đã biết chuyện xảy ra bên trong, nhìn Khương Minh Chi ngoan ngoãn được bao bọc trong cái áo vest, nằm trong lòng Lộ Khiêm, anh ta chỉ biết cười gằn có mấy người nịnh trên giẫm dưới quen rồi, lúc nên có mắt thì mắt bị mù.

Nhà họ Tần luôn muốn hợp tác với Lộ thị mấy trung tâm thương mại cỡ lớn sắp khởi công xây dựng, bây giờ tất cả đều là bọt nước.

Khương Minh Chi được Lộ Khiêm ôm vững vàng đặt lên ghế sau xe.

Sau đó Lộ Khiêm kéo dây an toàn qua cài lại cho cô.

Khương Minh Chi được bé cả một đường nhìn người đàn ông đang cẩn thận tỉ mỉ thắt dây an toàn cho mình, nghĩ lại tối nay mình còn ăn bánh ngọt, hơi chột dạ nuốt nước miếng: “Em có nặng không?”

“Tay anh có mỏi không?”

Sau đó không chờ Lộ Khiêm trả lời, Khương Minh Chi đột nhiên ngồi thẳng người dậy bổ sung: “Em nhẹ thế này bế một lúc sao mà mỏi tay được, nếu anh mỏi tay thì chắc chắn là do anh không được chứ không phải em không được.”

Lộ Khiêm nhìn Khương Minh Chi chột dạ lại hùng hồn cây ngay không sợ chết đứng, bỗng nhiên sán tới, cười khẽ dán bên tai cô hỏi: “Chúng ta ai không được?”

Khương Minh Chi: “?”

Đến lúc cô nhìn sang Lộ Khiêm lần nữa thì anh đã ngồi xuống vị trí bên cạnh cô, vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên cứ như vừa nãy anh không hề nói gì.

Khương Minh Chi bỗng có cảm giác mơ hồ không rõ rốt cuộc có phải mình lại bị chiếm lời rồi không.

...

Sau buổi tiệc ở nhà họ Cao, tin tức Khương Minh Chi được cậu chủ nhà họ Cao gọi là “bà Lộ”, Khương Minh Chi được Lộ Khiêm bế đi trước mặt tất cả mọi người, Khương Minh Chi không chỉ bám được vào Lộ Khiêm mà thậm chí hai người đã kết hôn truyền ra khắp giới kinh doanh Bình Thành một cách vô cùng khiêm tốn lại cực kỳ nhanh chóng.

Tất cả mọi người bỗng nhớ lại lời đồn vào khoảng thời gian trước, ở tiệc sinh nhật của tổng giám đốc Quân Cảng, cậu chủ nhà họ Lộ xưa nay kiêu căng lại phá lệ nhảy một bài với Khương Minh Chi.

Dường như mọi chuyện đều có manh mối.

Rất nhanh sau đó, các blogger lớn luôn hít mùi drama ở tuyến đầu nghe tin là chạy đi làm ngay đua nhau lên bài, nhưng vì không có chứng cứ cụ thể nên họ nói lập lờ không rõ...

“Mọi người còn nhớ tin đồn mà ai cũng cạn lời đồng lòng cho rằng nó giả không thể giả hơn của một vị diễn viên nữ nổi danh không, tin đồn ấy có lẽ là thật đó...”

Tin đồn của một diễn viên nữ nổi danh hàng đầu mà ai cũng bảo là tin giả của giả, Khương Minh Chi là đỉnh lưu trong đỉnh lưu, cô có không ít lời đồn này nọ, trong đó quả thực có một cái cực kỳ giả.

Đó chính là trước kia có bài phốt cô không yêu đương mà âm thầm kết hôn luôn rồi, chồng cô là Lộ Khiêm, cậu hai nhà họ Lộ ở Cảng Thành.

Các blogger lớn đăng bài đều tỏ ý như thề sống thề chết rằng, lời đồn lan truyền lâu như thế, nếu nó là giả thì phải lắng xuống rồi, không phải có câu bạn cảm thấy chuyện nào càng phét thì càng có thể thành thật sao.

Vì thế không ít người bắt đầu kéo nhau thảo luận, gần đây fan Khương Minh Chi đang vui như ăn tết, random trúng thưởng chúc mừng cuối cùng Tô Ngạn cũng lật xe, Khương Minh Chi được giải nỗi oan khuất nghìn năm, vất vả mãi tưởng rằng chuyện êm ấm rồi ai ngờ lại tới nữa.

Nữ minh tinh khó khăn lắm mới có bạn trai, thực sự bước vào một mối tình, ai mà ngờ có người muốn dán chặt cô với Lộ Khiêm cơ chứ.

Fan Khương Minh Chi tự nhận cực kỳ tự mình biết mình, bọn họ không so bì anh rể, Khương Minh Chi thích là được, mấy kẻ dán Khương Minh Chi lên người Lộ Khiêm, bên ngoài thì có vẻ nâng cao, dát vàng lên mặt Khương Minh Chi nhưng thực tế bày ra là họ muốn dìm chết Khương Minh Chi.

Sếp tổng sẽ không quan tâm bạn có bị người ta bịa đặt hay không, chuyện như thế rơi vào mắt sếp tổng chính là bạn năm lần bảy lượt bám với anh kiếm fame, hai lần trước sếp tổng mở một mắt nhắm một mắt chẳng muốn so đo với bạn, thế mà bạn lại càng xào hăng hơn, thế chẳng phải cố tình ép người khác phải ra tay à?

Fan Khương Minh Chi chỉ đành kéo nhau bất đắc dĩ đi khống chế bình luận:

[Bạn trai hiện tại của Khương Minh Chi có tên viết tắt H, đừng ham tin giả gì đó nha.]

[Các anh đẹp trai cứ bị giống nhau ý, Khương Minh Chi nhan khống không xem trọng các phương diện khác, mọi người không cần xoắn xuýt mãi về thân phận của H nữa.]

[“Bình Minh Lụi Tàn” của Khương Minh Chi sắp lên sóng, xin đón chờ.]

[Nữ minh tinh đang yêu đương yên lành, từ chối tất cả tin tức sai lệch.]

...

Khương Minh Chi vừa khỏi chân thì nhận ra có vẻ mình lại bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

Cô thấy không chỉ fan Phí Âm mà còn một nhóm fan mất não không cần tam quan của Tô Ngạn đang gồng gánh hết mình loan tin tức chồng Khương Minh Chi là Lộ Khiêm, tung ra có bài có bản, thậm chí ngay cả những chi tiết nhỏ khi hai người ở bên nhau cũng viết được ra, sau đó đăng ảnh đại diện của mình là ảnh Khương Minh Chi, giả làm fan Khương Minh Chi, chạy đi bình luận dưới các bài viết của tài khoản chính thức của Lộ thị.

[Mỗi ngày Lộ Khiêm gửi ba trăm tin nhắn Weixin làm phiền Khương Minh Chi.]

[Lộ Khiêm cầu hôn Khương Minh Chi nhưng bị từ chối, tỏ ý đời này không phải Khương Minh Chi không cưới ai khác.]

[Lộ Khiêm theo đuổi Khương Minh Chi vung tay tặng biệt thự, trang sức quý hơn trăm triệu.]

Khương Minh Chi đọc mấy chi tiết do đám anti giả fan bịa ra, lông mày giần giật.

Nếu không phải cô có gì đó với Lộ Khiêm thật thì mỗi một sự việc này đều chọc vào điểm nổi giận của nhà tư bản kiêu căng, mắt cao hơn đầu.

Giống như những gì fan Khương Minh Chi lo lắng, lời đồn càng truyền rộng càng thêm ác liệt, nếu thật sự chọc giận sếp tổng thật thì người chịu trận chính là Khương Minh Chi.

Gần đây bản thân Phí Âm yên tĩnh hơn nhiều so với fan cô ta, có người nói Tần Thiệu Khải dừng hết tất cả tài nguyên của cô ta, vợ chưa cưới của Tần Thiệu Khải trở về từ nước ngoài, giờ đang cãi nhau ầm cả lên.

Anti fan kéo nhau đến bình luận vào vài của tài khoản chính thức của Lộ thị giả fan tung tin bậy bạ, fan Khương Minh Chi chỉ đành đuổi theo giải thích:

[Làm phiền hay theo đuổi, cầu hôn, tặng biệt thự đều là lời bịa đặt của anti fan, chúc công ty thiện lành của ngài Lộ làm ăn phát đạt!]

[Lời đồn không phải ý của Khương Minh Chi, chân thành xin lỗi, xin hãy thông cảm, chúc quý công ty tiền vào như nước, tổng giám đốc Lộ phát tài suôn sẻ!]

Khương Minh Chi nhìn điện thoại.

Lộ Khiêm tắm xong đi ra khỏi phòng tắm, trên người là hơi thở mát lạnh sẵn có.

Lộ Khiêm ngồi phía sau Khương Minh Chi, nhìn vào điện thoại cô.

Màn hình điện thoại của Khương Minh Chi đang hiển thị phần bình luận dưới tài khoản chính thức của Lộ thị, fan cô đuổi theo bác bỏ tin đồn, vừa chúc công ty thiện lương tài nguyên dồi dào, vừa giải thích việc này không liên quan gì đến Khương Minh Chi, chuyện đó đều do anti fan bịa ra, không liên quan gì tới Khương Minh Chi hết.

Khương Minh Chi cảm nhận được hơi thở của Lộ Khiêm phả lên cổ mình, cô cười gượng hai tiếng: “Fan của em đáng yêu nhỉ?”

Lộ Khiêm khẽ “Ừ” một tiếng, nhẹ nhàng gác cằm lên vai Khương Minh Chi.

“Không đáng yêu bằng em.”

Đọc truyện chữ Full