DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cô Vợ Siêu Mẫu Của Tổng Tài Nghiện Vợ
Chương 5: 5: Đêm Xuân Đầu Tiên


Lâm Tống chuốt rượu anh không ngừng nhưng chút thủ đoạn này sao qua mắt Hàn Thiên Ngạo.

Thật không ngờ sự việc không lường trước được trong số ly rượu đó lại có một ly chứa xuân dược.

Cảm thấy cơ thể mình có chút không đúng anh liền bỏ ra ngoài.

Cuối cùng lại bị một bóng người đưa đi, anh được đặt nằm trên một chiếc giường lớn, cơ thể nóng ran, thật ngứa ngáy, ngứa vô cùng.

Mồ hôi nhẽ nhại tuôn xuống, hai vành tai ửng đỏ, vật dưới nhô lên muốn vùng ra khỏi nơi bí hiểm ấy.

****************
Sau gần 5 năm không trở về nơi này, cảnh vật ở đây thật khác với trước kia: thành phố này đã trở thành khu đô thị sầm uất và phát triển nhất nước vượt xa so với tưởng tượng.

Đúng là mọi thứ trên thế gian này đều thay đổi theo thời gian, lòng người hiểm ác khó mà lường trước được.

Mạn Y kéo theo Uyển Ninh cùng nhau đi dạo phố, hết mua sắm rồi lại đi ăn uống, tăng hai rồi đến tăng ba.

Hai cô càn quét hết khắp con phố đi bộ này, không dừng lại ở đó Lục Mạn Y bắt đầu giở trò.


Cô đánh lừa Uyển Ninh mà lẻn đi.

Lục Mạn Y lượn một vòng rồi đến một khu phố phức tạp, cô đi vào một con hẻm cục khá hoang vắng.

Cuối con đường dẫn đến một quán bar kinh doanh đã lâu, nơi này do một tay Phong Nguyệt phát triển.

Trong xã hội hào nhoáng, xem tiền là tất cả này thì các club được tạo nên để đáp ứng nhu cầu ăn chơi hoan lạc và thỏa mãn niềm vui của những người có tiền.

Trùng hợp là đêm nay Mạn Y cũng đến King với mục đích chính là tìm người.

Nhưng kết quả không tìm được chút tin tức nào về người đó, lỡ đến rồi cô đành ngồi uống rượu một mình đến mức say bí tỉ.

Say đến mức không biết trời trăng mây đất, Lục Mạn Y loạng choạng đi đến lễ tân đặt một phòng nghỉ phía trên không ngờ đến lúc lên lại vào nhầm phòng Hàn Thiên Ngạo.

Vẫn chưa nhận ra mối nguy hiểm đang ẩn nấp, Mạn Y liền lăn ra giường ngủ thiếp đi.

Lúc này Hàn Thiên Ngạo từ phòng tắm bước ra, trên người chỉ khoác một chiếc áo choàng tắm.

Thấy người lạ vào phòng, lại còn là phụ nữ anh liền suy đoán đây liền là món quà mà tên họ Lâm kia đã nói.

“ Tôi cho cô 1 phút để cút khỏi nơi này!”
Khò~ khò~
“ Đừng thách thức sự nhẫn nại của tôi.”
Vẫn là bầu không khí im lặng như lúc nãy...!
Nhìn kí lại thì người phụ nữ này có chút mê người.

Cô mặc trên người một chiếc đầm body bó sát người, cúp ngực.

Tôn lên dáng người mỏng manh nhưng cực kì quyến rũ, đôi chân thon dài, trắng nõn, đôi gò tuyết cứ thế mà nhấp nhô theo nhịp thở.

Trước mĩ cảnh thế này có người đàn ông nào lại cưỡng lại được sức hấp dẫn, đã vậy trong người lại chứa xuân dược.


Từng bước chậm rãi, Hàn Thiên Ngạo tiến về phía chiếc giường, cởi bỏ chiếc áo mặc trên người, hai tay chống xuống ga giường, mặt đối mặt.

Tiếp tục anh áp sáp mặt mình vào cô gần đến mức có thể nghe được tiếng hô hấp đều đặn của nhau.

Chiếc mũi cao của người đàn ông chạm nhẹ vào đầu mũi nhỏ nhắn, xinh đẹp kia của cô.

“ Bảo bối, chị đây sẽ yêu thương cậu.”.

Đột nhiên Lục Mạn Y tỉnh dậy mơ hồ nói một câu khiến anh phải kinh ngạt rồi lại lăn ra ngủ như chết.

Đây giống như một lời mời chào đầy tà mị.

“ Chị đã nói như vậy, thì phải chịu trách nhiệm đến cùng đấy nhé!”.

Người đàn ông nở một nụ cười nham hiểm, khuôn mặt có phần quyến rũ, hai hàng lông mày rậm, mũi thẳng, môi mỏng tựa hồ chỉ cần cười một cái đã làm biết bao chị em phải rụng trứng.

Mái tóc đen óng có chút ướt át vì chưa được lau khô, vài phần rũ xuống che đi đôi mắt phượng có hình vĩ ngư sắc sảo phủ đầy sương mù.

Xoẹt~
Hàn Thiên Ngạo một tay xé rách chiếc váy trên người cô đang mặc, cảm thấy trên người có chút lạnh Mạn Y liền xoay người chuyển thành thư thế cuộn tròn.

Không hay lại lỡ tay đụng phải địa phương quan trọng nhất của người đàn ông kia.

Rõ ràng là đang muốn trêu trọc hắn.


Thế thì phải đến bù mới được, khóe miệng hắn cong lên chứa đầy tà ý.

Bắt lấy bàn tay nhỏ của Lục Mạn Y đưa tới cự long đang căng cứng của hắn mà vuốt v e.

Phải nói hành động của hắn lúc này không khác gì những tên b iến thái, ấy thế mà lại là trai tân.

Thật khó tin!
“Tiểu yêu tinh, em có đói không?”
Không cần câu trả lời từ cô, Hàn Thiên Ngạo ngang nhiên đưa thẳng tiểu đệ của mình vào trong chiếc miệng nhỏ nồng nặc mùi rượu nhẹ nhàng chuyển động, rồi đưa hết thứ dịch quý giá của mình vào trong bụng cô.

“ Có vừa miệng không hửm? ”
Lục Mạn Y đầu óc quay cuồng, dường như do tác dụng của rượu mà nhiệt độ cơ thể tăng lên, nóng bức đến khó chịu.

Mơ màng cảm nhận được thân nhiệt mát lạnh trên da thịt của đối phương, cô liền coi như tảng băng mà ôm chầm lấy, đôi gò má ửng hồng cọ cọ vào lồ ng ngực người đàn ông.

D*c vọng của hắn đã đến mức không thể kiềm chế được nữa, gào thét muốn đem cô đè dưới thân mình làm cho nát mới thôi..


Đọc truyện chữ Full