DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Chương 70: 70: Gia Hạn Hợp Đồng !


Nghe thấy Nhu Nhu nói như thế thì ông của hắn liền nở nụ cười nghiền ngẩm mà ôn hòa nói.

----- Thằng nhóc đó là cháu của ta , ta hiểu hơn ai hết ! Từ hành động của nó đối với cô củng rất thân thiết , phải nói là có chút cảm tình mới đúng ! Chúng ta hãy thẳng thắn với nhau thì mọi chuyện đều dễ nói !-----
Nghe được câu nói này của ông Điềm thì không chỉ Mạn Nhu Nhu bất ngờ mà mấy người còn lại củng hướng ánh mắt về phía âm thanh vừa phát ra.

Mạn Nhu Nhu nghe thấy câu nói đó thì lại thở dài một hơi rồi bình thản hướng về ông Điềm nói.

---- Nói thật thì việc đó anh ta có nói với tôi , nhưng tôi muốn nói rõ là việc nhà của mấy người tôi không quan tâm lắm ! -------
Mạn Nhu Nhu nói đến đây lại thở dài một hơi nhìn châm chú vào ông Điềm mà nhàn nhã nói.

----- Tôi có câu nói này không biết ông Điềm muốn nghe hay không !----
Ông Điềm và mấy người nhà hắn nghe cô thừa nhận thì ánh mắt mọi người họ nhìn về hướng Nhu Nhu có chút khác lạ hiếm thấy.


Ông Điềm nghe thấy Nhu Nhu thẳn thắng như thế thì nở nụ cười ôn hòa đáp lời.

----- Cô cứ nói tôi thử nghe xem như thế nào ?----
Mạn Nhu Nhu củng thông thả mà nói.

---- Tôi thấy mối quan hệ của mấy người với cái tên kia củng không tốt lắm ,với tình khí độc ác của cái tên kia mấy người không sợ hắn chẳng xem mấy người là người thân hay sao ? Tuy chuyện không liên quan đến tôi nhưng mà mấy người bảo anh ta kết hôn với người mà mình không thích như thế cái tên kia cam tâm mới lạ đấy !----
Nói đến đây Mạn Nhu Nhu thấy mình có phần lỡ lời nên liền nhanh chóng ngậm chiếc miệng nhỏ lại không nói thêm câu gì nữa mà gấp lấy vài món thức ăn trên bàn.

Nghe thấy cô nói những lời này thì sắc mặt ông Điềm cười cười mà đáp lời.

---- Nghe cô nói như thế thì củng có chút ý nghĩa , hay là tôi để đứa cháu của mình kết hôn với cô mới đúng phải không ? Làm như thế có phải là hợp lý hơn hay không ?-----
Câu nói này của ông Điềm có rất nhiều hàm ý sâu xa bên trong , Mạn Nhu Nhu nghe thế như thế thì sắc mặt có chút khó coi mà vội đáp lời.

----- Tôi ! Tôi chỉ nói như thế mà thôi ! Hiện tại tôi không thích cái tên kia , củng không thiếu tiền lắm , bản thân tôi bây giờ chỉ đợi đến một tháng sau hết hợp động thì liền rời khỏi đây , mấy người đừng lo lắng về chuyện này !-----

Mạn Nhu Nhu nói xong liền thở phào một hơi nhẹ nhõm thì chợt trong lòng cô trái tim chợt có linh cảm không hay liền siết chặt lại , cái cảm giác này thật sự đầy đáng sợ và bất an.

Theo phản xạ và lý trí của mình Mạn Nhu Nhu duy chuyển cái đầu nhỏ nhắn của mình quay qua phía sau , xuất hiện trước mặt cô là một hình dáng đẹp như tạc tượng kia của Điềm Cảnh Nghi.

Thấy được sự tức giận và phẫn nộ trên khuôn mặt điễn trai ấy thì sắc mặt Mạn Nhu Nhu trở nên tái nhợt , bỡi trong ánh mắt của hắn hiện lên những tia máu nhỏ như rất phẩn nộ giờ phút này cô biết là số mình xong rồi.

Điềm Cảnh Nghi lạnh lẽo sắc mặt nhanh chóng bước đến trước mặt Nhu Nhu mà âm trầm nói.

---- Mạn Nhu Nhu ! Tôi muốn gia hạng hợp đồng mới từ hai tháng đến hai năm , em thấy như thế nào ?-----
Sắc mặt Mạn Nhu Nhu có chút khó coi nhưng cũng âm thầm suy nghĩ trong lòng , phải nói Nhu Nhu chưa bao giờ thấy sắc mặt của hắn phẩn nộ như thế.

Nhu Nhu củng hiểu ra hắn đã cố kiềm chế sự tức giận của mình nên mới yêu cầu như thế , Nhu Nhu củng không phải người ngu ngốc nên đành mệt mỏi đáp lời.

----- Được ! Anh muốn như thế nào đều được ! Tôi không giám làm trái ý anh ,nên củng mong sau này có một số chuyện anh cho tôi tự do một chút !----
Câu nói này là lời nói thật của Mạn Nhu Nhu , bỡi vì cô biết bản thân mình chẳng thể nào giám chống đối hắn dù chỉ là nhỏ nhất , vậy nên Nhu Nhu đành cúi đầu phục tùng thì hay hơn nhiều.




Đọc truyện chữ Full