DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chủ Tịch Bá Đạo! Xin Đừng Sủng Tôi
Chương 107: 107: Hỏi Ý Kiến !


Mạn Nhu Nhu nghe cái tên mặt dày này nói ra thì sắc mặt cô xấu hổ không thôi , trong lòng cô ngay lúc này chỉ muốn đào một cái hố nhảy xuống mà thôi.

Mạn Nhu Nhu xấu hổ lắp bắp nói.

---- Anh! Anh đúng là người không biết xấu hổ , tôi cảm thấy bận như vậy rất tốt chẳng muốn cởi trần giống anh !----
Nói xong Mạn Nhu Nhu xấu hổ quay lưng về phía hắn mà khép mờ đôi mặt chằng buồn nhìn cái tên da mặt dày này , nhưng mà hắn dễ dàng gì mà chịu buông tha cho cô như vậy cơ chứ.

Điềm Cảnh Nghi dùng bàn tay to lớn ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn của cô từ phía sau lưng , thân thể Nhu Nhu rung rẩy cả người nóng hơn so với bình thường bỡi cử động của hắn.

Bàn tay hắn lại như thói quen mà ôm lấy cái eo thon dài của cô rồi lại dừng trên cặp bông đào căn tròn kia của Nhu Nhu mà xoa bóp , cái miệng hắn không chịu an phận mà hôn lấy phía sau gáy của Mạn Nhu Nhu mà liế.

m m.

út.

.


Mạn Nhu Nhu rung rẩy cả người mà nói.

---- Anh !.

Ngày hôm nay anh làm còn chưa đủ hay sao chứ ? Thân thể của tôi còn mệt lắm hay là để hôm khác được không ?-----
Thấy được câu hỏi có phần sợ sệt này của cô thì bàn tay hắn càng siết chặt thân thể cô hơn ,bàn tay hắn vẩn không chịu dừng lại mà duy chuyển xuống cặp mông tròn đang vểnh cao kia của cô mà xoa bóp.

Chiếc miệng của hắn hôn lên đôi gò má kia của cô lấy một cái mà nói.

----- Tôi sẽ không ăn em , nhưng mà những chuyện khác thì tôi không dám đảm bảo !-----
Nói xong bàn tay hắn lại duy chuyển khắp thân thể cô rồi dừng lại ở nơi tư mật kia của Nhu Nhu ,một ngón tay to của hắn ra vào nới tư mật kia của cô mà trêu chọc , bàn tay còn lại không chịu an phận mà xoa bóp lấy cặp bông đào kia, ngón tay nhỏ lại trêu chọc nhị hoa trên cặp bông đào kia.

----- Ưm! ư!.

ư! !-----
Thân thể Mạn Nhu Nhu rung rẩy chẳng kiềm nổi cảm xúc của bản thân mình mà phát ra những âm thanh ái muội , cô quay thân thể lại hướng ánh mắt về phía hắn nói.


------Anh để tôi ngủ một chút có được không ? Tay anh cứ như thế này chắc tôi chịu không nổi !-----
Hắn nghe thế liền cười gian xảo đáp.

---- Hay là em nghĩ thử xem có thể cùng tôi một chút hay không ? Tôi hứa là sẽ không có nó vào bên trong em , em chỉ dùng tay và miệng giúp tôi một chút có được không ?-----
Mạn Nhu Nhu nghe yêu cầu này của hắn liền trầm tư trông phút chốt ,theo suy nghĩ thì nếu không giúp hắn thì cô củng không thể nào ngủ yên được.

Thấy cô còn trầm tư Điềm Cảnh Nghi liền nói tiếp.

---- Nếu như em không giúp thì tối hôm nay tôi thảm rồi , không phải là em hứa khi nào rảnh sẽ bồi thường có tôi hay sao ? Chẳng lẽ em muốn nuốt lời ?----
Điềm Cảnh Nghi nói xong liền ra vẽ đáng thương mà nhìn về phía cô , phải nói cái hình dáng này làm cho Mạn Nhu Nhu muốn cắn hắn vài cái cho bỏ tức , cái tên này còn có bộ mặt như thế này hay sao.

Tuy là cô suy nghĩ như thế nhưng vẩn nhẹ nhàng nói.

---- Anh đừng ra vẽ đáng thương như thế , tôi nghe theo anh là được không phải hay sao ?----
Điềm Cảnh Nghi nghe thế đôi bàn tay siết chặt thân thể nhỏ nhắn của cô mà lạnh nhạt nói.

---- Nhu Nhu ! Tôi không phải đang uy hiếp em , mà là đang hỏi ý kiến của em ! Nếu em thấy mệt thì có thể từ chối !-----
Hắn nói xong liền thả lỏng bàn tay ôm nhẹ thân thể Nhu Nhu vào lòng mà vuốt ve , chiếc miệng hôn nhẹ nhàng lên đôi môi đỏ hồng kia một cái rồi ánh mắt lại chậm rãi nhắm lại.




Đọc truyện chữ Full