DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh! Chú Là Điều Thời Gian Nợ Em
Chương 82: Chương 82


Mạc Thiên Mộc ngồi đó nhìn mặt về phía người đó .
Lúc này Thiên Mộc mới nhìn rõ được khuôn mặt của cô gái đó .
Người đó là một cô gái xinh đẹp làn da trắng ngần khuôn mặt lai tây đầy quyến rũ .
Nhưng điểm làm nổi bật rất là mái tóc đỏ dài của cô ta .
Tiểu Vy nhìn thấy cô ta liền tức giận nói ,
- " Cô còn giám đến đây nữa sao ...đồ hồ ly tinh !"
Nhưng nhận lại chỉ à một khuôn mặt tự cao của cô ta mà thôi !
- " Sao tôi lại không giám ...bây giờ tôi đã trở về rồi...thì cô nghĩ anh ấy sẽ còn ở bên cô nữa sao ...!chức Âu Dương phu nhân cũng sớm thuộc về tôi thôi ...cô bỏ cuộc đi !"
Mạc Thiên Mộc nhìn ả ta ánh mắt căm ghét,
- " Còn tôi ở đây ...cô nghĩ chức Âu Dương phu nhân sẽ thuộc về cô sao !"
Ả ta nhìn cô ánh mắt châm chọc - " Sao lại không thể ...cô nghĩ Alice tôi là ai ?"
Tiểu Vy nhìn cô ta tức giận quát thẳng vào mắt cô ta ,
- " Thứ tiểu tam như cô mà cũng lên mặt ở đây sao ! Đồ...!"
Chát
Tiểu Vy chưa kịp nói xong liền bị cô ả tát thẳng vào mắt khiến nó sưng đỏ cả lên .
Mạc Thiên Mộc bất ngờ đứng dậy đi lại gần ,

- " Tiểu Vy ...em có sao không ?"
Cô đỡ Tiểu Vy vừa quay lại nhìn cô ả nói ,
- " Sao cô giám đánh em ấy !"
Nhưng Alice chỉ nhiếp miệng nhìn cô đầy coi thường,
- " Tôi thích thì tôi đánh thôi ...cô nghĩ tôi là ai chứ ...!tôi là nhị công chúa của nước TTB cũng là một trong những người thừa kế của vương quốc đấy !"
Mạc Thiên Mộc ngạc nhiên nhìn ả ta nhưng chỉ trong giây lát nó đã biến mất ,
- " Nhị công chúa sao...nhị công chúa mà giật chồng người ta sao !"
Lúc này cô ta không còn bình tĩnh được nữa mà tức giận ,
- " Thì đã sao ...quan trọng người anh ấy yêu là tao...!người anh ấy muốn ở bên cạnh cũng là tao...còn mày chỉ là người thay thế tao mà thôi mày biết không..."
Lúc này cô hoàn toàn đổ gục tâm trạng cũng vì thế mà dần biến đổi...cô dần dần khó thở ...
Vì đột nhiên kéo tay Thiên Mộc tát vào mặt cô ta , ả tỏ ra ấm ức- " Sao chị lại làm thế ...em...em xin lỗi.."
Thì đằng sau một khí lạnh liền sẹt qua người của cô và tiểu Vy,
- " Em làm gì thế hả !"
Chưa kịp để Mạc Thiên Mộc hiểu chuyện gì thì đã bị anh đẩy nằm trên đất.
Thiên Mộc nhíu mày đau đớn bụng cô đau lắm cô còn có thể cảm giác được bụng mình đang trướng lên .
Tiểu Vy thấy vậy liền đi đến dỡ cô dậy ,

- " Chị có sao không ?"
Cô nhìn anh đang lo lắng cô ta không những thế còn mắng cô ,
- " Sao em lại giám đánh cô ấy ...em nghĩ em là ai hả !"
Nhưng cô ta chỉ tỏ ra không có gì -" Không sao đâu anh !"
Nhưng anh không hề dịu cô đứng dậy mà chỉ đứng đó nhìn cô , còn bản thân thì dịu cô ta đi ,
- " Không sao cái...em coi đỏ lên hết rồi !"
Nhìn sự lo lắng của anh không còn thuộc về mình nữa ánh mắt đau đớn nhìn hai người họ dần dần biến mất cô mới giám đứng lên đi nhanh ra xe .
Tiểu Vy không hiểu chuyện gì cũng dìu cô ra xe nhưng dần dần cô ấy cũng phát hiện ra điều bất thường.
Váy của chị cô đang chảy máu xuống chân .
Khuôn mặt đau đớn che đi dưới dòng nước mắt .
- " Không hay rồi...MÁU !"
Vừa lên xe Mạc Thiên Mộc liền níu lấy tay Tiểu Vy,
- " Mau...mau lên...đến...!bệnh viện !"
Tiểu Vy nghe vậy liền cố gắng lại xe đến bệnh viện gần nhất .
Mạc Thiên Mộc đau đớn nằm xuống chiếc ghế sau .
..
Vừa đến bệnh viện Mạc Thiên Mộc đã được đưa lên giường kéo vào bên trong .
Mạc Thiên Mộc đau đớn kéo tay bác sĩ ,
- " Cứu...!cứu con tôi với..."
Chưa kịp nói xong cô đã ngất lịm đi .


Đọc truyện chữ Full