DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Theo Đuổi Lại Vị Hôn Thê
Chương 34: Chương 34


Sau khi ăn trưa về thì Hứa Tiểu Mai làm việc không ngừng cô còn phải ở lại tăng ca để làm cho hết công việc nữa đó.

Bên Mặc Tử Kỳ cũng chẳng thua kém gì đâu,anh cũng làm việc sắp mặt luôn đó anh cũng tăng ca nhưng chưa đến 8 giờ tối thì anh đã giải quyết xong hết công việc nhìn lại đồng hồ rồi nhìn ra bên ngoài bầu trời anh quyết định đi về nhưng mà không phải về nhà anh mà anh qua bên tập đoàn Hứa thị đó à nhe.

Mặc Tử Kỳ chạy xe một mạch tới tập đoàn Hứa thị rồi đậu xe trước cổng tập đoàn nhìn lên tầng cao nhất thì thấy vẫn còn sáng đèn, anh nghĩ cô vẫn còn ở trong nên đã lái xe vào tập đoàn rồi đậu ở bãi đỗ xe xong mới đi lên phòng làm việc của Hứa Tiểu Mai.

Mặc Tử Kỳ bước vào phòng làm việc của Hứa Tiểu Mai trên tay anh lúc này đã cầm một ly nước ép trái cây rồi,anh mang vào để cô uống đó nhe.

Hứa Tiểu Mai làm việc rất tập trung nên không hay biết Mặc Tử Kỳ đến,khi ly nước ép trái cây được đặt xuống trước mặt cô thì cô mới ngẩn đầu lên nhìn thấy là anh nên cô hỏi:" sau anh lại đến đây?
Mặc Tử Kỳ trả lời:" anh đến để đưa em đi ăn.

Hứa Tiểu Mai lại nói:" tôi còn nhiều việc lắm anh đi một mình đi.

Mặc Tử Kỳ không nói gì nữa mà đi qua chỗ ngồi của cô rồi kéo cô đứng dậy khỏi ghế còn anh thì ngồi vào ghế sau đó thuận tay kéo cô ngồi lên đùi mình và hôn cô,sau khi hôn đủ rồi anh mới buông tha môi cô, sau khi được Mặc Tử Kỳ buông tha cho đôi môi thì cô tức giận hỏi:" anh làm cái trò gì vậy hả tên vô sỉ nhà anh.

Mặc Tử Kỳ ung dung nói:" anh phạt cách xưng hô của em, giờ thì em phải đổi cách xưng hô đi.


Hứa Tiểu Mai phản bát nói:" tôi không đổi đó anh làm gì được tôi?
Mặc Tử Kỳ nghe vậy thì lại hôn vào môi cô một cái rồi nói :" thì em cứ xưng tôi với anh một lần anh sẽ hôn em một cái hai lần là hai cái đó em biết chưa.

Hứa Tiểu Mai nghe vậy tức giận định xưng tôi nữa thì ngừng lại rồi đổi cách xưng nói:" vậy anh Mặc Tử Kỳ anh có thể qua kia ngồi không, để cho em còn làm việc nữa.

Mặc Tử Kỳ nghe cô nói vậy rất hài lòng hôn lên trán cô nói:" em cứ ngồi đây công việc của em anh sẽ làm cho em nhanh thôi sẽ xong mà.

Hứa Tiểu Mai nói:" em ngồi như vậy anh sẽ mỗi chân đó.

Mặc Tử Kỳ trả lời:" không đâu em cứ ngồi yên đây.

Mặc Tử Kỳ nói rồi quay qua làm việc rất nhanh chỉ khoảng 45 phút thì công việc của cô cũng được Mặc Tử Kỳ làm xong hết rồi, lúc hai người rời tập đoàn là chín giờ tối anh đưa cô đi ăn tối rồi đi dạo bờ biển.

Đang đi dạo anh hỏi cô:" em định xử lý Lạc gia và Lữ gia như thế nào.

Hứa Tiểu Mai nghĩ gì đó rồi nói:" thì sau nữa làm họ mất tất cả thôi, như vậy là nhẹ rồi.

Mặc Tử Kỳ lại nói:" vậy anh sẽ cho người làm ngay.

Hứa tiểu Mai nói:" ấy anh giải quyết Lữ gia còn em sẽ xử lý Lạc gia.

À còn hai người kia anh định làm gì.

Mặc Tử Kỳ nói:" tùy em xử lý thôi người là bên em bắt đi mà.

Hứa Tiểu Mai nghe vậy thì gật đầu,hai người cứ đi như vậy mỗi chân thì ngồi nghĩ hóng mát đến khuya thì Mặc Tử Kỳ đưa cô về biệt thự Hứa gia.

Sau khi chào tạm biệt nhau ai về nhà nấy xong thì cả hai cũng bắt đầu gọi điện thoại cho thư ký của mình dặn dò xử lý công việc hoàn thành hết thì họ mới nghĩ ngơi.

Sáng hôm sau Mặc Tử Kỳ vẫn đến đón cô đi làm và đồng thời tin tức trên báo trên mạng đã đưa tin về hai gia tộc là Lạc gia và Lữ gia chỉ trong một đêm mà cả hai gia tộc này đều bị phá sản và người nhà cũng bốc hơi khỏi thành phố B này luôn chứ.


Đưa cô đến tập đoàn Hứa thị xong anh cũng quay về tập đoàn Mặc thị của mình trước khi đi anh nói trưa sẽ đến đón cô đi ăn và hai người hẹn chiều sẽ đi xử lý Lạc Đồng và Lữ Chí Nam.

Rất nhanh giờ tan làm cũng đã đến, Mặc Tử Kỳ cũng đã đứng trước tập đoàn Hứa thị lúc nào rồi,khi Hứa Tiểu Mai vừa ra khỏi than máy thì đã thấy anh rồi.

Mặc Tử Kỳ lái xe theo sự chỉ dẫn của cô rất nhanh sau đó xe của anh cũng dừng trước một căn biệt thự cách xa thành phố nơi đây là căn cứ của bang WAY khi hoạt động trong nước, trụ sở chính vẫn đang ở Nước ngoài.

Anh đi theo sau cô một lúc sau hai người xuống đến nơi gian giữ Lạc Đồng và Lữ Chí Nam thuộc hạ thấy cô thì cuối đầu chào sau đó đứng sang một bên,anh thấy vậy thì lòng đã nghi ngờ gì đó rồi để giải quyết xong hai kẻ không biết sống chết kia xong đi rồi anh sẽ hỏi cô cho ra lẽ.

Cửa phòng giam mở ra Lạc Đồng và Lữ Chí Nam đang bị trói tay chân nghe tiếng động thì ngẩn mặt lên nhìn thấy người đến là Mặc Tử Kỳ và Hứa Tiểu Mai thì họ giật mình, họ không nghĩ người đến lại là anh và cô.

Hứa Tiểu Mai thấy hai kẻ đó như vậy thì hỏi:" sau nào ngạc nhiên lắm chứ gì?
Lữ Chí Nam nói:" thật không ngờ cô vậy mà lại là Hứa tiểu th, cô giấu thân phận kĩ thật.

Hứa Tiểu Mai nói:" cảm ơn anh đã quá khen đều anh không ngờ còn nhiều lắm cứ chờ đi.

Lạc Đồng lúc này mới nói:" Hứa tiểu thư tôi biết sai rồi là do tôi có mắt như mù không biết thái sơn nên đã đắc tội cô,mong cô độ lượng tha cho tôi đi được không tôi hứa sẽ làm trâu làm ngựa cho cô chỉ căn cô tha cho tôi, Mặc Tử Kỳ xin anh hãy nghĩ tình xưa mà cứu em với.

Đối với lời van xin của Lạc Đồng thì Mặc Tử Kỳ không nói gì cả còn Hứa Tiểu Mai thì nói:" giờ cô biết sợ rồi à,sau lúc trước cô không như vậy đi.

Lạc Đồng chỉ khóc không nói nên lời.


Lữ Chí Nam nói:" Hứa tiểu thư cô đại nhân đại lượng tha cho chúng tôi được không?
Hứa Tiểu Mai cười nhẹ rồi nói:" tha à, chỉ tiếc là tôi không rộng lượng như vậy đâu, các người đã làm phiền tôi nhiều lần rồi, lần nào cũng ngây lúc tôi chuẩn bị đi ăn không à, khiến cho bữa ăn của tôi như vậy mà không được ngon thử hỏi để các người lại thì sẽ gây ra bao nhiêu việc đối với tôi nữa đây.

Lữ Chí Nam và Lạc Đồng lên tiếng:" không đâu tôi hứa đó sẽ không như vậy nữa đâu.

Hứa Tiểu Mai nói:" tôi không nói nhiều với hai người đâu chỉ đến để gặp hai người lần cuối thôi.

Nói rồi cô ra lệnh cho thuộc hạ của mình xứ lý mọi thứ, cho họ uống thuốc kích dục tự hành hạ nhau đến chết thì thôi.

Quay lại việc của Hứa Tiểu Mai và Mặc Tử Kỳ sau khi từ nơi giam giữ ra thì Mặc Tử Kỳ hỏi:" Tiểu Mai em là người của bang WAY phải không?
Hứa Tiểu Mai nghe vậy chỉ gật đầu thay câu trả lời.

Thấy được đáp án anh rất bất ngờ , cứ vậy rơi vào trầm tư suy nghĩ và cuối cùng hai người cũng về nhà mà không ai nói với nhau câu nào cả.




Đọc truyện chữ Full