DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 86

CHƯƠNG 86

Một lát sau, Tô Thư Nghi chỉ cảm thấy mình bị hôn đến mức không thể thở được, mặt đỏ bừng cả lên, chứ đừng nói gì đến việc vùng vẫy, nên chỉ có thể mềm oặt trong lòng Cố Mặc Ngôn.

Không biết đã hôn bao lâu, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đã đỏ bừng của Tô Thư Nghi, cuối cùng Cố Mặc Nông mới lưu luyến mà buông cô ra.

Cố Mặc Ngôn ngồi thẳng lên, hình như nụ hôn vừa rồi rốt cuộc cũng làm sự ghen tuông trong lòng anh thuyên giảm đi một chút.

Nhìn đôi môi bị anh hôn đến sưng đỏ của Tô Thư Nghi, anh lại hơi đau lòng, đưa tay khẽ vuốt qua đôi môi cô, thấp giọng nói: “Anh xin lỗi, có phải đã làm em đau rồi không?”

Tô Thư Nghi cắn môi, không trả lời.

“Sao vậy?” Thấy thái độ này của Tô Thư Nghi, giọng điệu của Cố Mặc Ngôn lại lạnh xuống: “Em ghét tôi chạm vào em đến vậy à?”

Nghĩ đến lần chống cự trên giường của cô lần trước, ánh mắt Cố Mặc Ngôn lại trở nên u ám.

Tô Thư Nghi không nói gì, chỉ cảm thấy trong lòng mệt mỏi cực độ, cô khẽ đẩy hai tay Cố Mặc Ngôn ra rồi đứng dậy rời khỏi nhà ăn.

Cố Mặc Ngôn nhìn bóng lưng của cô, nhưng cuối cùng vẫn không đứng dậy đuổi theo.

Đêm nay Cố Mặc Ngôn không quay về phòng ngủ chính, một mình Tô Thư Nghi trằn trọc khó ngủ.

Hôm sau, Cố Mặc Ngôn đi làm sớm, lúc Tô Thư Nghi thức dậy thì anh cũng đã không còn ở nhà nữa.

Sau khi cô một mình ăn sáng xong thì đến công ty, nhưng còn chưa kịp đặt mông ngồi xuống là đã thấy Cố Gia Huy vội đi ra khỏi phòng làm việc của anh ta.

Tô Thư Nghi nhíu mày, vừa định đứng dậy đi vào nhà vệ sinh để tránh tiếp xúc trực tiếp với anh ta thì không ngờ Cố Gia Huy lại quay thẳng hướng cô nói chuyện.

“Tô Thư Nghi, chiều nay cô có bận không? Đến tập đoàn Ngôn Diệu phỏng vấn với tôi.”

Tập đoàn Ngôn Diệu?

Cơ thể Tô Thư Nghi cứng đờ, quay người liền thấy Cố Gia Huy mặt không cảm xúc nhìn thẳng vào cô.

“Tổng biên tập.” Cô cố gắng để làm cho biểu hiện của mình bình tĩnh một chút: “Hôm nay tôi thấy hơi khó chịu trong người, anh có thể đổi người khác được không?”

“Không thể.” Cố Gia Huy vẫn sử dụng giọng điệu giải quyết việc chung: “Đây là lần thứ hai tổng giám đốc tập đoàn Ngôn Diệu phỏng vấn, lần trước cô đã từng phỏng vấn anh ta nên cũng xem như quen biết, cô đi theo tôi thì sẽ tốt hơn.”

Tô Thư Nghi nhíu mày.

Phỏng vấn Cố Mặc Ngôn cùng Cố Gia Huy?

Cô bị điên rồi mới có thể làm như vậy!

“Nhưng tôi thật sự không khỏe, sợ sẽ ảnh hưởng đến buổi phỏng vấn mất. Lần đó mấy người Hiểu Khiết cũng cùng đi phỏng vấn với tôi, anh gọi bọn họ cũng giống vậy thôi.”

“Tô Thư Nghi.” Lúc này Cố Gia Huy đã mất hết kiên nhẫn, giọng nói lạnh lẽo: “Cô không muốn làm chứ gì?”

Trong tòa soạn của Tô Thư Nghi, ngoại trừ văn phòng tổng biên tập thì những người khác đều là kiểu bàn làm việc chung, cho nên mọi người đều ở cùng một chỗ.

Mọi người nghe thấy cuộc đối thoại giữa Cố Gia Huy và Tô Thư Nghi thì lập tức im phăng phắc, cẩn thận quan sát bầu không khí kỳ lạ giữa hai người.

Tô Thư Nghi trừng mắt nhìn Cố Gia Huy, cuối cùng cũng chỉ đành khuất phục: “Được, tôi biết rồi tổng biên tập Cố.”

Đọc truyện chữ Full