DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Bạc Tỷ Là Chủ Nợ
Chương 91

CHƯƠNG 91

“Nhớ lấy, Tô Thư Nghi.” Anh nhìn thẳng vào cô: “Tuyệt đối đừng xin lỗi vì chuyện không phải lỗi của em.”

Bả vai của Tô Thư Nghi run lên, thấy vẻ kiên định trong mắt người đàn ông, cô bỗng ngẩn ra mất một lúc, cuối cùng mới gật đầu.

“Được rồi.” Lúc này giọng điệu của Cố Mặc Ngôn mới thong thả: “Cũng muộn rồi, chúng ta về nhà thôi.”

Lúc ở trong thang máy, Tô Thư Nghi bỗng nghĩ đến điều gì, cô do dự một thoáng, cuối cùng không nhịn được khẽ hỏi: “Cố Mặc Ngôn, chẳng lẽ anh không nghi ngờ gì khi thấy những bức ảnh đó ư, có thể đó không phải là ảnh chụp vào hai năm trước mà là lúc khác thì sao?”

Giống như Cố Gia Huy cho rằng đây là hình chụp cô với người đàn ông khác trong khoảng thời gian gần đây như một lẽ đương nhiên vậy.

“Tại sao anh lại phải nghĩ như vậy?” Cố Mặc Ngôn nói với vẻ thản nhiên: “Anh đoán hai năm trước là lần duy nhất của em đúng không?”

Tô Thư Nghi không ngờ Cố Mặc Ngôn lại trả lời như thế, hai má của cô bỗng nóng bừng lên: “Sao anh lại biết.”

“Lần trước anh cảm nhận được.”

Tô Thư Nghi sững sờ một giây mới sực nhận ra “lần trước” mà Cố Mặc Ngôn nói là cái đêm hai người đã “lau súng cướp cò”.

Tô Thư Nghi cảm thấy mặt mình đã nóng đến mức có thể luộc cả trứng gà luôn rồi, nhưng cô vừa liếc sang thì đã thấy Cố Mặc Ngôn đang nhìn cô nở nụ cười như có như không.

Lập tức mặt cô càng đỏ hơn, nhưng không cam lòng bị Cố Mặc Ngôn coi thường nên cô cắn răng lên tiếng: “Sao? Chẳng lẽ kinh nghiệm của anh phong phú lắm à? Nói nghe thử xem, anh có kinh nghiệm mấy lần?”

Cố Mặc Ngôn không ngờ người từ xưa đến nay hay thẹn thùng như Tô Thư Nghi lại quay xe bất ngờ như thế, khiến anh hơi ngẩn ra.

Trùng hợp lúc này thang máy đã đến nơi, Cố Mặc Ngôn lập tức giơ tay che miệng, lúng túng khẽ ho một tiếng: “Đến rồi, lên xe thôi.”

Dứt lời, anh đẩy xe lăn ra ngoài trước.

Tô Thư Nghi chỉ thuận miệng hỏi thôi, nhưng nay thấy phản ứng của Cố Mặc Ngôn như vậy, cô bỗng hăng hái hẳn lên, vội vàng hỏi theo: “Cố Mặc Ngôn, anh vẫn chưa trả lời em đó, anh từng làm mấy lần rồi?”

Thực ra bản chất Tô Thư Nghi là một người bướng bỉnh nhiệt tình, một khi cô nhận định phải biết chuyện gì đó thì cô sẽ quyết không từ bỏ, vì vậy cô cứ hỏi mãi suốt chặng đường cho đến khi lên xe.

“Cố Mặc Ngôn, anh nói đi mà. Anh không chịu nói là vì anh đã từng làm rất nhiều lần đúng không? Cùng một cô gái? Hay là với nhiều cô gái khác nhau?”

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Cố Mặc Ngôn ngồi vào xe, đau đầu nâng trán.

Anh hối hận vì mình đã chủ động nhắc đến đề tài này, đúng là là tự bê đá đập chân mình mà. Chủ yếu là vì anh không ngờ Tô Thư Nghi lại có một mặt líu ríu như vậy.

Có điều…

Cũng rất đáng yêu.

Nhìn Tô Thư Nghi trước mắt nằm sấp lên xe lăn của mình rồi không ngừng hỏi dồn, nhìn đôi mắt sáng lấp lánh cùng gương mặt nhỏ nhắn phồng lên của cô, bỗng nhiên Cố Mặc Ngôn không nhịn được mà cúi đầu rồi hôn lên trán cô.

Đọc truyện chữ Full