DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 148

Chương 148

Ban đầu cô ta cho rằng dựa vào mối quan hệ của cô ta và Cố Văn để vào làm việc cho Công ty Hưng Thịnh thì sẽ có thể hưởng thụ ưu đãi đặc biệt, bây giờ xem ra cô ta đã hoàn toàn không không có cơ hội lười biếng nữa rồi.

Trong lúc Mộc Mai đang hết sức tập trung làm việc thì nghe thấy sau lưng mình có tiếng cụp cụp, cô ta đứng lên nhìn kỹ thì phát hiện là Cố Nam đang đi tới, cô ta lập tức đứng thẳng người chào đón: “Tổng giám đốc à, sao anh lại tới đây”

“Tôi đến để coi thử các người có lười biếng hay không, nếu bị tôi phát hiện thì tiên thưởng của các người xem như đã trôi theo dòng nước.”

Cố Nam cười nói, trông dáng vẻ của anh hoàn toàn không hề khiến người ta cảm thấy anh ta đang làm giá, mà cũng : chính bởi vì anh ta lịch sự nho nhã như thế, cho nên rất nhiều nhân viên nữ trong công ty đều yêu thầm anh ta, cho dù biết bây giờ anh ta đã có bạn gái rồi thì vân không nhịn được mà ảo tưởng.

“Tổng giám đốc à, anh lại nói đùa nữa rồi, có cấp trên như anh, bọn em ra sức làm việc còn không kịp nữa là.”

Đường Vân Anh hờn dõi đáp lại, trông dáng vẻ của cô ta cực kỳ nịnh nọt.

Nhìn thấy Mộc Mai đang đứng phía sau, Cố Nam lập tức đi qua nói với cô: “Sao em dâu lại đứng ở đây.”

“Tôi chỉ đang định đi rót ly nước thôi, tổng giám đốc à, không phải anh đang bận rộn công việc quan trọng sao, sao lại rảnh rỗi tới nỗi đến đây để thị sát vậy.” Mộc Mai đáp lại với giọng điệu không hề khách sáo, hoàn toàn không nể nang gì anh ta.

Cố Nam lại không hề nổi giận với cô mà còn giải thích: “Anh thân là tổng giám đốc thì việc quan tâm cấp dưới của mình cũng là một phần trong công việc mà.” Nhìn thấy Ninh Thanh Trúc, Cố Nam thuận miệng dò hỏi: “Đây là thư ký Cố Văn mới thuê được đó sao?”

Mộc Mai không đáp lời lại anh ta, Ninh Thanh Trúc nhân cơ hội tiến lên ninh nọt cười nói: “Anh cả họ à, em là Thanh Trúc nè, anh không nhớ em sao?”

Sau khi Cố Văn xảy ra chuyện, mẹ con Ninh Thanh Trúc cũng từng muốn đầu quân cho Cố Nam, thật không ngờ mặc dù nhìn Cố Nam có vẻ thân thiện hơn Cố Văn, nhưng thực tế lại rất khó tiếp cận.

May mà Ninh Thanh Trúc cũng không từ bỏ Cố Văn, vì thế cô ta đã tìm cơ hội giả vờ đáng thương trước mặt anh, cho nên mới có mọi thứ như bây giờ.

Nghe xong lời cô ta nói, lông mày của Cố Nam dựng thẳng lên, trên mặt hiện lên vẻ nghi ngờ, anh ta hỏi: “Sao tôi lại không nhớ tôi còn có một cô em họ như cô vậy?”

Ninh Thanh Trúc nghe vậy sửng sốt ngẩng đầu lên nhìn về phía anh ta.

Người trong nhà Cố Văn ai cũng đều biết chuyện lúc trước Cố Văn cứu cả gia đình con gái nuôi của ông nội anh, nhưng Cố Nam lại không có hứng thú quan tâm chuyện đó.

“Đây là con gái của cô con gái nuôi mà ông nội anh đã nhận, dựa theo vai vế thì cô ta sẽ phải gọi anh một tiếng anh họ.” Mộc Mai đứng ở bên cạnh nhắc nhở. ` Cố Nam lập tức hiểu rõ.

“Một khi đã như vậy thì cô muốn gọi Sao cũng được.”

Cố Nam nhớ ra lúc trước người phụ nữ này từng tới tìm anh ta vài lần, nhưng lúc đó anh ta không có thời gian để ý tới cô ta, cho nên đã kêu người đuổi cô ta đi.

Không ngờ người phụ nữ này cũng rất có mưu mẹo, xoay lưng lại đến nịnh nọt Cố Văn.

Anh ta càng không ưa gì cái loại người không biết đầu quân đúng chỗ thế này.

Thấy Cố Nam không ưa mình, Ninh Thanh Trúc đành phải xấu hổ đứng ở bên cạnh cúi đầu không nói lời nào, lần này cô ta đã đánh giá cao bản thân rồi, người ta hoàn toàn không coi cô ta ra gì cả.

Cố Nam đi vào văn phòng của Cố Văn, trên mặt lộ ra một nụ cười dối trá.

Đọc truyện chữ Full