DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 181



"Nếu như anh còn tiếp tục quậy phá ở trong nhà của chúng tôi, tôi không ngại nhờ nhân viên bảo vệ đuổi anh ra ngoài đâu.

Đường đường Tổng giám đốc của nhà họ Gố bị tố cáo đột nhập vào nhà riêng, phóng viên tin tức và giải trí chắc chắn sẽ rất thích" Cố Văn đe dọa.
Điều người đàn ông này quan tâm nhất chính là mặt mũi của chính mình, tự nhiên anh ta không thể tiếp tục dựa thế nhà mình mà tránh xa.
Lúc này, Mộc Mai bước ra khỏi phòng với đôi mắt ngái ngủ, trên người cô mặc một bộ đồ ngủ màu hồng rất dễ thương.

Nhìn thấy Mộc Mai như vậy, lần đầu tiên Cố Nam choáng váng, có lẽ là do bị „ rượu kíc..h thích nên Cố Nam cảm thấy cơ thể mình căng cứng.
"Cố Văn, tại sao lại đột ngột có người xuất hiện? Hình như em nghe thấy tiếng cãi vã bên ngo: Đã trễ thế này mà trong nhà cũng có khách không mời mà tới sao?
Nhưng cô đã nghe thấy tiếng cãi vã ở trong phòng khách, vì vậy cô đã ra ngoài xem xét.
“Bây giờ mày có một người phụ nữ xinh đẹp ở trong tay, hình như mày không thể giải quyết việc của công ty rồi đó” Đôi mắt của Cố Nam đầy ghen Tj.

Anh ta chưa bao giờ thoải mái được như Cố Văn.
“Anh có gì mà phải ghen tị với tôi?
Mỗi ngày anh luôn có một người phụ nữ xinh đẹp ở trong
†ay, không cần phải để ý đến vợ của tôi đâu" Nói xong Cố Văn kéo Mộc Mai vào lòng và để cô ngồi ở trên đùi của mình.

Mộc Mai sợ hết hồn, cô ôm cổ Cố Văn theo quán tính.

"Anh đang làm gì vậy? Làm em giật cả mình, có chuyện gì không thể nói sao?" Mộc Mai tức giận nói.

Nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ ngọt: như mật đột nhiên Cố Nam cảm thấy mình như một tên hề.

Cuối cùng Cố Nam tức giận quay người bỏ đi.
“Anh em hai người lại đang làm trò ngu ngốc gì vậy” Mộc Mai đã sớm nhìn ra mánh khoé của hai người.
Bình thường Cố Nam cũng vì một số chuyện trên công ty mà cố tình làm mọi chuyện trở nên phức tạp, thế nhưng hôm nay lại náo loạn đến trong nhà, đây không phải là phong cách làm việc thường ngày của Cố Nam.
“Một chút chuyện vặt vãnh mà thôi, đừng nhắc đến anh †a nữa, em có biết bây giờ trông em rất ngon miệng không?” Có nhiều lúc phụ nữ sẽ không hiểu được đàn ông, nhưng đàn ông sẽ luôn luôn hiểu được suy nghĩ của những người đàn ông khác, ánh mắt vừa rồi của Cố Nam dành cho Mộc Mai rõ ràng nói lên răng anh ta có hứng thú với cô.
Mộc Mai nhìn xuống bộ đồ ngủ màu hồng phấn vừa ngây thơ vừa đáng yêu của mình, ánh mắt lộ ra vẻ khó hiểu: “Ngon miệng?”
“Ừ” Cố Văn trả lời lại cô băng một chữ.


Mộc Mai không nói nên lời, mắt thẩm mỹ của người đàn ông này bị sao vậy? Chỉ là một bộ áo ngủ hoạt hình, làm sao có thể ngon
miệng được chứ?
ộc Mai ngáp dài, vỗ võ vai người đàn ông ấy: “Tranh thủ thời gian quay về ngủ đi, sáng mai chúng ta còn phải đi thăm ông nội” ` Ngày hôm sau, Mộc Mai đi đến quán cà phê mà cô.

và ông nội hẹn nhau từ sớm, nhưng cô không ngờ ông còn tới sớm hơn cô, đã ngồi trong quán cà phê chờ sẵn.
“Cháu xin lỗi, ông nội, cháu đến muộn rồi” Mộc Mai để đồ đạc của mình xuống ghế, nhìn người ông đang dần già đi này mà trong lòng có chút chua xót, hoá ra ai cũng không thể lãng phí thời gian của chính bản thân mình.

“Ông muốn gặp cháu sớm hơn nên đến đây trước thời gian chúng ta hẹn, nhưng ông không ngờ cháu lại đến sớm như vậy” Mộc Đoàn vừa nói xong đã gọi nhân viên phục vụ đến mang cà phê lên cho Mộc Mai..


Đọc truyện chữ Full