DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 223



Bây giờ đã là một giờ sáng, Mộc Mai vân còn đang làm thêm giờ ở công ty, nhìn từng dãy số, Mộc Mai cảm thấy đầu hơi đau, buồn nôn.
Chị An nghe điện thoại không được nên trực tiếp đến công ty, thấy Mộc Mai vẫn còn đang làm việc, chị đau lòng chạy tới, đặt thức ăn trên tay lên bàn của Mộc Mai: “Sao muộn như vậy rồi mà mợ vấn chưa về? Tôi lo lắng đến xem, mợ đừng vất vả như vậy, mau về nghỉ ngơi đi, phụ nữ không nên thức khuya.”
“Chỉ An, tôi còn rất nhiều tài khoản chưa kiểm tra.

Trong khoảng thời gian này, công ty xảy ra sự cố, nếu không kiểm tra kịp thời có thể sẽ ảnh hưởng đến Cố Văn” Mộc Mai liếc nhìn đồng hồ, không ngờ lại muộn như vậy rồi, cô nhìn chị An và nói: “Cảm ơn vì đem đồ ăn cho tôi, nhưng tôi phải kiểm tra xong trong vòng ba ngày.


Chị nên về trước đi”
Hôm nay, Cố Nam nói trước rất nhiều người rằng Cố Văn đã gây ra ảnh hưởng xấu, cô không thể ngồi im nhìn mọi chuyện được.

đam mỹ hài
“Được được được, tôi sẽ không quấy rầy mợ nữa.

Tối nay mợ đến vẫn chưa ăn gì, mợ nên ăn trước đi.

Nếu mợ ngã bệnh, cậu chủ sẽ không cho mợ tiếp tục làm việc nữa” Chị An nhìn cô mà cảm thấy xót xa, nhưng vẫn không thể thuyết phục cô.
Mộc Mai suy nghĩ một hồi, sau đó mở hộp cơm ra và phân loại dữ liệu trong khi ăn, nhưng không có biết rằng
trong bóng tối có ai đó nhìn chằm chăm vào từng cử động của họ.
Người đàn ông lui vào bóng tối và bấm số của Cố Nam: “Ông chủ, người phụ nữ vẫn đang làm thêm giờ.

Cô bảo mẫu đang giao đồ ăn cho cô ấy, họ vẫn đang ở công ty” Cố Nam đang nghỉ ngơi thì ngồi dậy nói: “Anh nói gì? Cô ấy vấn đang làm thêm giờ, cô ấy muốn chết sao?” “Bây giờ họ vẫn ở đó, tôi thông báo cho cậu một chút, có cần phải đuổi bọn họ ra không?” Người phụ nữ đó rất liều mạng, dùng biết bao thời gian để lấy lại dữ liệu, nhưng vân tốn công vô ích.

“Quên đi, anh không cần phải theo dõi nữa” Cố Nam cúp điện thoại đứng dậy đột nhiên không còn cảm thấy buồn ngủ nữa, anh chưa bao giờ nghĩ rằng Mộc Mai sẽ đối với Cố Văn như vậy.
Cố Nam lái xe trở lại công ty, nhưng đèn trên tầng của Mộc Mai sáng.
Nghe thấy tiếng bước đi, Mộc Mai quay đầu lại và nhìn thấy Cố Nam đang đứng phía sau cô thì giật mình: “Sao anh lại ở đây?” Mộc Mai quay lại và chậm rãi nị lừng lo, tôi nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, sẽ không để Cố Văn phải chịu nỗi oan này.
Thấy Cố Nam đến muộn như vậy, chị An cảm thấy không yên tâm, chị đứng bên cạnh nhìn, cảm thấy Cố Nam có một cảm giác khó tả đối với Mộc M Lông mày của Cố Nam nhíu lại: “Cố Văn có thực sự quan trọng đến vậy không?” Mộc Mai có thể nghe thấy giọng điệu của anh có rất nhiều tức giận.

“Cố Văn là chồng em, đương nhiên là quan trọng.

Anh cả ở đây hỏi em chuyện này sao?” Mộc Mai không quay, đầu lại, tiếp tục sắp xếp thông tin.
Nhưng Cố Nam đã giật lấy giấy tờ trên tay cô và ném nó xuống đất.

Mộc Mai thấy kết quả của cả đếm bị ném đi, lập tức đứng lên chỉ trích lớn tiếng: “Cố Nam, anh điên à? Đây đều là số liệu em dày công tạo ra, anh làm lộn xôn lên hết rồi”
“Nếu anh là người kết hôn với em, em sẽ làm điều đó chứ?” Cố Nam hét lớn.


Mộc Mai tròn mắt khi nghe điều đó, không hiểu tại sao anh ta lại nói điều này, ngay cả khi cô không kết hôn với Cố Văn thì cũng sẽ không cưới anh 1a.
Chị An cũng rất sốc khi nghe những lời như vậy, Cố Nam thực sự vẫn luôn che giấu tình cảm này.
Mai lắc đầu, lùi lại một bước: “Cho dù không gả cho.

Cố Nam, em cũng sẽ không gả cho anh.

Người nhà họ Cố mắt luôn cao hơn đỉnh đầu, làm sao có thể coi em ra gì.

Anh có Mộc Diệp rồi, xin đừng quấy rầy cuộc sống của em nữa, em không hề liên quan gì đến anh” Mộc
Mai.không ngờ Cố Nam lại nói ra lời như vậy, may mà không có người khác, nếu Cố Văn biết chuyện thì mối quan hệ giữa hai người sẽ càng thêm xa cách..


Đọc truyện chữ Full