DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 231



Mộc Mai không biết chuyện gì đang xảy ra, khóe miệng bị cô tát đau, cả đầu ong ong.: Vốn dĩ Mộc Mai nghĩ mình đã làm gì sai, nhưng khi nghe Bạch Vũ nói xong, cô lập tức tức giận: “Cố Văn là chồng con, con không nên giúp anh ấy sao?
Mẹ nói chuyện này quá vô lý, hai người đều là con của mẹ, cho dù có thiên vị cũng không nên đến mức này chứ? Mẹ không sợ làm tổn thương tráitim của Cố Văn sao?” “Tôi là mẹ chồng của cô, mẹ của Cố Văn, tôi không thể dạy dỗ cô sao? Cô dám nói vậy với tôi, cô đúng là chán sống rồi” Bạch Vũ lại giơ tay lên.
Lần này, Mộc Mai trực tiếp năm lấy tay bà ta: “Vì mẹ là mẹ của Cố Văn thì nên có dáng vẻ làm mẹ, nhìn bộ dạng của mẹ bây giờ như thể Cố Văn không, phải là con trai của mẹ vậy” Mộc Mai dùng lực đẩy, Bạch Vũ lảo đảo suýt ngã.
“Đồ khốn kiếp, mày nói thai chín tháng mười ngày, mà mày còn nói là Cố Văn
linh tinh gì thế, tao vất vả mang
không phải là con ruột của tao.


Nếu không phải thì tao đã sớm đuổi đi rồi”
Bạch Vũ không hề để ý đến cảm xúc của Cố Văn, Cố Văn ban đầu nghĩ rằng anh ấy không quan tâm đến những gì họ đã làm, nhưng khi nó thực sự xảy ra với anh, điều đó vẫn khó chấp nhận.
“Đuổi đi? Lẽ nào mẹ chưa làm chuyện này sao? Bây giờ Cố Văn bị chèn ép khắp nơi, mẹ và ba cũng chưa từng tha
cho anh ấy.

Ai cũng biết thực lực của Cố Văn hồi đó.

Nếu không phải Cố Nam cưỡng chiếm công ty nhà họ Cố, Cố Văn chắc chắn sẽ không suy bại thế này, nhà họ Cố cũng sẽ không xuống dốc, mẹ đã dung túng cho anh ta hủy hoại nhà họ Cố”
Hồi đó Mộc Mai không biết gì về nhà họ Cố, dù sao thì lúc đó cô gặp rất, nhiều vấn đề, không có tâm trạng để ý đến nhà họ Cố.
“Mộc Mai, đừng tưởng gả vào nhà họ Cố của chúng tôi mà đã được hưởng hạnh phúc.


Nếu cô dám nói những lời này nữa, tôi sẽ đuổi cô ra ngoài” Bạch Vũ không ngờ Mộc Mai dám nói như vậy.
Có vẻ như nếu không có Cố Nam, không biết công ty đã ra làm sao, nếu hôm qua Mộc Diệp không đến nhà bà ta thì bà ta vấn luôn không biết gì.

Cố Nam chịu tủi thân cũng không thể về nhà phàn nàn sao? Cố Văn lại dám xui khiến vợ mình bắt nạt anh trai như thế này.
“Đừng quên rằng mặc dù Cố Nam hiện đang điều hành công ty này, nhưng rất nhiều đối tác đang nằm trong tay con.

Nếu mẹ dám động vào cô ấy một lần nữa, con sẽ phiền tiết lộ tất cả bí mật công ty” Cố Văn đứng sang một bên, nhẹ nhàng nói, như thể anh không quan tâm đến công ty chút nào.
Đồng tử Bạch Vũ trợn lên, vô cùng kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt: “Cố Văn, con dám nói lại lân nữa xem, đừng quên rằng con phải dựa vào, công ty này”
“Vậy thì hãy thử xem con có thể sống mà không có công †y này không?
Ba mẹ không có công ty thì có sống nổi không?” Cố Văn ném tất cả giấy tờ trong tay lên bàn.
Mẹ mình thiên vị con trai cả thì cũng thôi, nhưng không ngờ bà ta lại đánh cả vợ anh.
“Cậu...cậu...cậu.là đứa con trai bất hiếu, cậu muốn chọc.


giận tôi sao?”
Bạch Vũ tức giận đến mức đưa ngón tay run rẩy chỉ vào.

Cố Văn.
“Nếu có thể thì con cũng không ngại làm vậy đâu” Cố Văn cũng không thuận theo lời của bà ta mà cầu xin.

Bạch Vũ che ngực, giọng nói run run: “Cố Văn, cậu...!cậu...!không ngờ tôi lại nuôi một con sói mắt trắng nhiều năm như vậy”
“Bà Bạch Vũ, bà nói ra lời này không thấy hổ thẹn với lương tâm sao?” Lông mày của Cố Văn nhíu chặt lại, câu này càng giống đang thẩm vấn hơn..


Đọc truyện chữ Full