DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 257



Lúc này, Mộc Diệp mới cảm thấy mình vừa rồi có chút quá đáng, nhìn về phía Cố Nam, anh ta chính là hy vọng duy nhất mà Mộc Diệp trông cậy vào, nếu cuộc hôn nhân của cô ta với Cố Nam bị hủy bỏ, thì có lẽ danh tiếng của cô ta sẽ bị sụp đổ.: Không...cô ta đã rất khó khăn mới được ở bên cạnh Cố Nam, và chắc chắn cô ta sẽ không bỏ cuộc.
Mộ Nhan nhanh chóng suy nghĩ, rồi thái độ quay ngoắt một trăm tám mươi độ, nói với Bạch Vũ: “Cô à, thật sự xin lỗi, vừa rồi cháu quá xúc động nên mới nói ra lời như vậy, mong cô đừng để ý, dù sao trong tương lai chúng ta cũng sẽ là người một nhà, mà chuyện này truyền ra có lẽ cả hai bên đều sẽ bị ảnh hưởng xấu, hy vọng cô hiểu cho, cháu và Cố Nam là tình yêu chân thành, làm sao mà nói bỏ là bỏ được”
Nhưng mà Bạch Vũ không quan tâm, bà ta ngồi ở trên sô pha, thái độ kiêu ngạo: “Sao, vừa rồi cô chủ còn đang khiêu khích chúng tôi mà, sao bây giờ thái độ lại thay đổi nhiều thế? Ngôi nhà nhỏ của chúng tôi không chứa được.

nhân vật lớn như cô đâu”

Vốn là hôm nay sẽ vui vẻ, tuy là Cố Văn không phải là con ruột của bà ta, nhưng từ nhỏ đã được bà ta nuôi nấng, nên cũng có chút tình cảm.
Khi nghe tin Mộc Mai có thai, bà ta rất vui vẻ khi biết là mình sắp trở thành bà nội, nhưng tâm trạng tốt của bà ta lại bị người phụ nữ này phá hỏng, thật sự mất hứng.: “Cô à, cháu biết mình sai rồi, Mong cô đừng trách tội.

Em gái cháu đang mang thai.

Mọi người nên cùng nhau vui vẻ ăn cơm, hôm nay là do cháu quá thô lỗ, mong cô và chú đừng có chấp”
Nếu mà gây xung đột với cây đại thụ trong gia đình này, †hì cuộc sống sau này của cô ta sẽ rất khó khăn.
“Mẹ, Mộc Diệp là vợ chưa cưới của con, chuyện này nếu để lộ ra ngoài sẽ không tốt cho danh tiếng của gia đình chúng ta, nên là hãy bỏ qua đi“Cố Nam ở một bên thuyết phục.
“Hôm nay tôi sẽ tha thứ cho cô một lần, Mộc Diệp, sau này nhớ kỹ thân phận của cô, nếu cô còn dám to mồm xen vào chuyện của nhà họ Gố, thì đừng trách tôi không nể tình” Bạch Vũ nói xong rồi lập tức bảo người giúp việc chuẩn bị đồ ăn.
Cố Văn không nói gì, đưa vợ ngồi vào bàn ăn tối.

Cố Nam nhìn hai người, phải thốt lên rằng bọn họ quả thực xứng đôi, tại sao tình cảm của họ càng ngày càng tốt, mà tình cảm của mình với Mộc Diệp lại ngày càng xấu đi?
Càng nghĩ càng tức, Cố Nam chỉ cắn vài miếng cho có rồi sau đó đi lên tầng.
Cố Văn không quan tâm tại sao anh †a lại tức giận, sau khi ăn xong, anh cũng muốn đưa vợ mình rời khỏi nơi ồn ào này.

Ặ Ngay khi bọn họ chuẩn bị rời đi, Cố Đình đã ngăn Cố Văn lại: “Chờ một chút, con để Mộc Mai theo ba đến phòng làm việc, ba có đồ vật cần đưa cho con bé” Mộc Mai liếc nhìn Cố Văn, anh gật đầu.

Trong phòng làm việc.
“Ba, ba tìm con à?“Mộc Mai hỏi.
“Ngồi xuống đi kẻo mệt, con đang mang thai em bé đấy.

Khi Cố Văn nói với ba, ba đã không tin, ba không ngờ thời gian lại trôi nhanh như vậy, năm tháng đúng là không buông tha cho người nào, ba đã già rồi, bọn con cũng đã lớn hết rồi”

Cố Đình có một chút xúc động.
“Ba, ba đừng nói vậy.

Ba là ba của Cố Văn và con, trong tương lai bọn con sẽ hiếu thảo với ba, con không muốn xen vào chuyện của gia đình, nhưng con muốn nói với ba rằng bất kể lúc nào, người một nhà vẫn là người một nhà, mọi người đừng để tài sản bị chia cho người ngoài”
Ở trong nhà bọn họ, Mộc Mai là một người ngoài, và Mộc Diệp cũng là một người ngoài.

Vì vậy không nên chuyện gì cũng giao cho hai người phụ nữ bọn họ, cần phân biệt rõ một số điều..


Đọc truyện chữ Full