DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 277



“Nếu dùng thiết bị điều trị tốt nhất, phần trăm bà Lý Thiên Mỹ có thể tỉnh lại là bao nhiêu?” Cố Văn truy hỏi tới cùng.

Bác sỹ Triệu trầm tư một lúc rồi lắc đầu: “Xin lỗi, chuyện này.

tôi không nắm chắc” Sinh mệnh của Lý Thiên Mỹ hoàn toàn nhờ vào thuốc mà giữ lại, chỉ một sai sót nhỏ thôi cũng xảy.


ra chuyện lớn.
“Anh có thể làm được” Cố Văn võ võ vai bác sỹ Triệu, khiến anh lại cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội.
“Cậu hai cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ cố hết sức” Cho dù rắc rối thế nào thì bác sỹ Triệu vẫn đáp ứng.
Bạch Lâm Anh thấy không còn sớm nữa, họ không nên ở ngoài quá lâu, liền giục Cố Văn: “Cậu hai, mợ chủ đang ở
nhà một mìni “Tôi biết rồi” Cố Văn gật đầu với bác sỹ Triệu: “Vất vả cho.

anh rồi”
Về đến biệt thự, Cố Văn đi đến cửa phòng đã nghe thấy tiếng nói chuyện điện thoại của Mộc Mai truyền tới, nghe giọng điệu thì có lẽ là điện thoại của viện trưởng Trương gọi Tới.
Cố Văn bước vào phòng lấy điện thoại trong tay Mộc Mai rồi bật loa ngoài, trong điện thoại truyền tới giọng điệu lo lắng của viện trưởng Trương: “Cô thật sự không biết mẹ mình đi đâu rồi sao?”
“Viện trưởng Trương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi?” Giọng nói của Mộc Mai vô cùng gấp gáp, trong giọng còn có chút nghẹn ngào.
“Cô đừng lo lắng, có thể là y tá đưa bà đi hóng gió rồi”

Giọng của viện trưởng Trương cũng run rẩy: “Cô vẫn là đang mang thai, không nên đi lại nhiều.
Đợi chúng tôi tìm được mẹ cô sẽ thông báo cho cô ngay.” “Làm phiền ông rồi, viện trưởng Trương” Mộc Mai eúp điện thoại.
Cố Văn ngồi bên cạnh Mộc Mai: “Quả nhiên không ngoài dự đoán của anh, viện trưởng Trương không tìm thấy người sẽ gọi điện ngay cho em”
“Tình hình mẹ em bây giờ đang thế nào vậy anh?” Hiện tại Mộc Mai quan tâm nhất vấn là tình trạng sức khoẻ của Lý Thiên Mỹ.

; Cố Văn nhẹ nhàng đặt tay lên vai Mộc Mai: “Bây giờ tình trạng của mẹ em không được tốt cho lắm”
“Cái gì cơ?” Mộc Mai lo lắng cất cao giọng hỏi.
“Em đừng kích động, anh đã nhờ bác sĩ dùng hết sức cứu chữa cho mẹ em, bà sẽ không sao đâu.” Cố Văn kéo Mộc.

Mai ôm vào lồng ngực, cảm nhận được dáng người nhỏ bé đang khế run rẩy trong vòng tay mình.
“Mẹ em cứ giao cho bác sĩ chăm sóc, bây giờ quan trọng nhất là giữ gìn sức khỏe của bản thân”
Mộc Mai xoa xoa c:

trán đau đớn, có chút ngẩn ngơ.

ˆ Cố Văn nhẹ nhàng ôm lấy Mộc Mai đặt lên giường, hôn lên trán cô: “Em hãy nghỉ ngơi cho thật tốt, đừng suy nghĩ quá nhiều, mọi chuyện cứ để anh lo”
Mộc Mai gật gật đầu, tựa vào gối nhắm mắt lại.
Lại nói về Mộc Diệp, sau khi trở về nhà họ Mộc, cô ta bèn cùng Mộc Sĩ bàn bạc trao đổi về hôn sự của mình cùng Cố Nam.

` Giữa bọn họ đã có một Ninh Thanh Trúc, tuyệt đối không thể để cô ấy thay thế vị trí của mình.
Mộc Sĩ ngồi trên sô pha trầm tư, thời gian trước đã xảy ra nhiêu chuyện như vậy, ông không biết con gái mình kết hôn với Cố Nam rốt cuộc là đúng hay sai.
Sau một hồi bình tĩnh, Mộc Sĩ mới mở miệng: “Mộc Diệp à, con có cảm thấy là Cố Nam không hề quan tâm đến con không?”.


Đọc truyện chữ Full