DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 307



Thấy động tác của Cố Văn vụng về lại dè dặt cẩn thận như.

vậy, y tá ở một bên không kìm được cười nhẹ ra tiếng.

"Cậu chủ Cố, bế con nít không phải như vậy, anh không cần khẩn trương, để tôi làm mẫu cho anh xem m: Khi lần nữa đem đứa bé ôm vào lòng, trong tâm Gố Văn lẫn lộn nhiều cảm xúc đan xen, đến cả vành mắt anh cũng ươn ướt.


"Cậu chủ Cố, anh vừa gặp hai bé, tự nhiên trong lòng sẽ hơi xúc động, anh yên tâm đi, tình trạng của hai đứa nhỏ rất tốt, bây giờ chỉ cần chăm sóc tốt cho vợ anh là được”
Nghe thấy lời cảnh tỉnh của y tá, Cố Văn lấy lại tinh thần, quay người đi chăm sóc cho vợ mình.

Nhưng tâm trạng của anh lúc này vân vô cùng buồn bực, Mộc Mai trở nên như thế này, tất cả đều là do bọn bắt cóc đó làm ra, một khi tìm được đám người đó, anh nhất định sẽ khiến bọn chúng gánh chịu sự trừng phạt thích đáng.

Buổi sáng ngày tiếp theo, Cố Văn đến công ty từ rất sớm.

Đám người trong ban hội đồng quản lã biết tin Hưng Thịnh bị thu mua, bọn họ cũng biết rõ Cố Văn tuyệt đối không phải là một người đơn giản, chỉ không ngờ tới anh lại trực tiếp thu mua Hưng Thịnh.

Bỗng nhiên làm ra sự kiện lớn như vậy, có lẽ người đàn ông này đã có tính toán từ trước.


Cố Nam cũng ngồi ở một bên, sắc mặt không tốt là bao, thân phận bị thay đổi, chỉ trong nháy mắt, dù là ai cũng không thể chấp nhận được.

Sau khi hai người Cố Văn và Bạch Lâm Anh đến công ty, tất cả mọi người đều đứng lên chào đón, dẫu sao trong đó cũng có rất nhiều người là nhân viên cấp dưới của Cố Văn.

Nhìn thấy Cố Văn đi đứng thuận tiện như một người bình thường, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, chân của anh ta đã khỏi rồi sao? Lúc trước phải nhờ đến xe lăn để di chuyển, chớp mắt đã có thể đi đứng linh hoạt rồi Trong mắt mọi người đều tràn đầy nghỉ vấn, đương nhiên Cố Văn cũng nhìn ra được, anh trịnh trọng nói: "Chân của tôi đã khỏi từ lâu rồi, nhưng vì tránh để cho một số người lợi dụng sơ hở, nên mới luôn giả vờ bị tàn tật.

Chắc hẳn các vị đã biết được, mục đích hôm nay tôi đến đây”
Cố Nam ngồi ở một bên, sắc mặt đen xì, nhìn đến người đàn ông trước mắt khí thế hừng hực, chậm chạp mở miệng nói: "Thì ra từ trước đến nay mày vân luôn giả vờ, đúng là đã diễn được một màn kịch hay, sao hả? Bây giờ kịch diễn xong rồi, có phải là đến thời điểm mày nên thu lưới rồi không?” “Anh cả, anh không phục sao.

Nhưng vậy thì thế nào? Anh vẫn thua rồi, tập đoàn Hưng Thịnh đã bị tôi thu mua, chức tổng giám đốc của anh khó giữ rồi”
Thu mua tập đoàn Hưng Thịnh, chẳng qua chỉ cần một câu nói của Cố Văn.


"Cố Văn, tập đoàn Hưng Thịnh là của mày rồi, cho dù tao muốn giành, thì cũng chẳng còn tác dụng gì, nhìn anh em trong nhà tỉnh thần sa sút, mày có vẻ đắc ý nhỉ" Cố Nam đúng là không phục, anh không muốn thua dưới tay Cố Văn, nhưng sự thật lại chính là như vậy.

Mặc dù đã biết Cố Văn rất lợi hại, chỉ là Ninh Thanh Trúc không ngờ rằng, anh ta sẽ trực tiếp thu mua tập đoàn Hưng Thịnh, lúc đầu là do bản thân mình mắt bị mù, đặt cược sai người.

Nếu như bây giờ đi cầu xin Cố Văn, liệu cô có cơ hội quay về bên cạnh anh †a không.

.


Đọc truyện chữ Full