DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 333



“Đã đặt tên cho đứa bé chưa?” Mạc Văn hỏi.

“Vẫn chưa” Mộc Mai đáp: “Gần đây nhiều việc quá, tôi và Cố Văn đều rất bận nên chưa kịp đặt tên con.

Nhưng đã có tên ở nhà rồi, “Nghe hay đấy” Không biết tại sao, trong lòng Mạc Văn cảm thấy trống rỗng: “Ừm, tôi! thực ra tôi có một số việc nên phải.

.


Đợi đến lúc đầy tháng của bé nhất định phải thông báo cho tôi biết đấy, còn cả tiệc trăm tuổi, tôi nhất định sẽ đến chúc phúc”
“Vâng! ” Không ai mà đi đánh kẻ chạy lại, Mộc Mai đang định cảm ơn anh ta thì bị giọng nói của Cố Văn cắt ngang.

“Anh Mạc đã bận như vậy thì không cần phải đến tham dự đâu”
Cố Văn không có chút thiện cảm nào với anh ta, cũng không bận tâm anh ta đang cười hay đang khóc, người không muốn gặp thì tốt nhất đừng xuất hiện.

Mạc Văn chẳng hề tức giận: “Anh Cố đã nhiệt tình như vậy, nếu như tôi không tới, không phải là có lỗi với hai bé hay sao? Yên Tâm đi, tôi nhất định sẽ tới kịp.


Nói xong, không thèm nhìn đến sắc mặt của Cố Văn, xoay người rời đi.

Trong phòng khách, Mộc Mai khó hiểu nhìn Cố Văn: “Anh cãi nhau với anh †a à? Sao em thấy hai anh rất lại”
t đứa là Đoàn Đoàn, một đứa là Viên Viên”

“Không” Cố Văn nói kiểu úp mở: “Anh ta như một con ruồi, gây phiền phức khắp nơi, lần sau cứ mặc kệ anh †a”
Sáng sớm hôm sau, Mộc Mai nhận được cuộc gọi từ Cam Vân Đình: “Chị Vân Đình”
“Mộc Mai, chị nghe nói là em đã sinh đôi, xin chúc mừng” Cam Vân Đình nói một cách vui vẻ.

“Cảm ơn chị”
“Lúc nữa chị và Bạch Kính Thành sẽ đưa đứa nhỏ đến gặp vợ chồng nhà em” Cam Vân Đình cười nói.

Mộc Mai nghe như vậy lập tức mừng rỡ: “Thế tốt quá” Con của Bạch Kính Thành và Cam Vân Đình đã được một tuổi, đang trong giai đoạn tập nói bập bẹ, tương lai có thể làm bạn với con của cô.

“Được rồi, chúng ta gặp lại sau” Hai chị em không nói nhiều lời, sau khi cúp điện thoại, Mộc Mai đã kêu người giúp việc chuẩn bị vài thứ.

Cố Văn vừa bước vào cửa đã ngửi thấy mùi thức ăn, nhìn thấy bóng dáng bận rộn của Mộc Mai ở trong bếp.

Mộc Mai đang cắt rau giật mình, quay lại thì thấy đó là Cố Văn: “Anh đã về rồi”

Mộc Mai để đồ trong tay xuống, quay người lại, Cố Văn vùi
đầu vào ngực Mộc Mai: “Cuối cùng, em cũng đã biết yêu thương chồng mình rồi sao?”
Mộc Mai đẩy anh ra: “Đừng đùa nữa, vợ chồng Bạch Kính Thành sẽ đến đây bây giờ”
Cố Văn biết Cam Vân Đình là một trong vài người bạn của Mộc Mai ở Hà Thành.

Có cô ấy nói chuyện, Mộc Mai cũng đỡ buồn chán.

Khi thức ăn đã chuẩn bị xong thì có tiếng gõ cửa.

Mộc Mai chạy ra mở cửa, nhìn thấy Cam Vân Đình thì lập tức ôm cô ấy: “Chị Vân Đình, cuối cùng chị cũng đến rồi” “Trên đường bị kẹt xe nên đến hơi muộn”.


Đọc truyện chữ Full