DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cố Tổng Sủng Thê
Chương 359



Cố Nam vừa lên xe, tưởng là có thể nghỉ ngơi một chút, không ngờ điện thoại lại đột ngột đổ chuông.
Nhìn thấy tên người gọi, Cố Nam cau mày, chưa kịp nói thì Mộc Diệp đã hét lên: “Anh làm cái quái gì vậy Cố Nam? Bây giờ ở nhà có rất nhiều phóng viên đến đây, bao vây nhà của chúng ta rồi Cố Nam có thể nghe rõ tiếng âm thanh ầm ï của các phóng viên bên ngoài qua điện thoại.
“Gọi người đuổi bọn họ đi là được mà” Cố Nam xoa xoa cái trán đau nhức, những chuyện nhỏ nhặt này cũng làm phiền anh ta, Mộc Diệp không thể tự mình giải quyết sao? “Nếu có thể đuổi đi thì gọi cho anh làm cái gì chứ? Anh lập tức giải quyết chuyện này đi, nếu không thì đừng quay.

lại nữa” Nói xong, Mộc Diệp tức giận cúp điện thoại.

Cố Nam siết chặt bàn tay, từ nhỏ đến giờ anh ta chưa bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như vậy.

Kể từ khi anh ta rời khỏi tập đoàn Hưng Thịnh, Mộc Diệp ngày nào cũng la hét với anh ta, không có giống như một người vợ chút nào.
Cố Nam trở về nhà và đuổi tất cả các phóng viên đi, giờ chỉ còn lại Mộc Diệp và Cố Nam trong ngôi nhà rộng lớn.

Mộc Diệp đang mặc đồ ngủ và đeo khẩu trang ngồi trên ghế sô pha đánh móng tay.
Cố Nam cau mày: “Mộc Diệp, anh muốn nói chuyện với em”
“Nói đi” Mộc Diệp thản nhiên trả lời.
“Anh muốn phát triển thị trường ở nước ngoài, nhưng bây giờ công ty vừa mới thành lập, anh phải tự lo một số việc, anh nghĩ là..” Cố Nam ngập ngừng, không biết nên nói thế nào.
Mộc Diệp dừng tay lại, sốt ruột nói: “Có chuyện gì thì nói mau, cứ ấp a ấp úng như vậy làm gì?”
“Em có thể ra nước ngoài và giúp anh bàn bạc một số thương vụ làm ăn được không?” Cố Nam có rất ít người đáng tin cậy xung quanh anh ta, và anh ta phải tự mình làm tất cả mọi thứ.


Bây giờ anh ta không thể làm gì được và chỉ có thể nhờ Mộc Diệp giúp đỡ.
Mộc Diệp cười giêu cợt: “Cố Nam, tôi lấy anh không phải là để làm công cho anh.

Anh đã bao giờ thấy mợ hai nhà nào ra ngoài làm ăn chưa?”
“Em là vợ anh, chẳng lẽ em không thể giúp anh sao?” Cố Nam không ngờ rằng Mộc Diệp lại là như vậy, trước đây cô ta đúng là giả bộ rất tốt.
“Chờ đã, tôi chưa bao giờ nói rằng tôi sẽ giúp anh.

Tôi biết rằng anh kết hôn với tôi chỉ là muốn tài sản của gia đình tôi lấp đầy lỗ hổng của nhà anh mà thôi, nhưng tôi không ngờ rằng anh thậm chí không thể giữ vững được công ty của mình.

Bị một tên què không có quyền lực chiếm lấy vị trí tổng giám đốc.


Cố Nam, mấy năm nay anh là người vô dụng sao?”
Bây giờ trong lòng Mộc Diệp cực kỳ coi thường Cố Nam, cô ta sớm biết như vậy thì đã kết hôn với Cố Văn rồi.
Cố Nam năm chặt tay, tức giận bước tới túm cổ Mộc Diệp: “Mộc Diệp, bây giờ cô đang hối hận phải không? Cô đang ghen tị khi nhìn thấy Cố Văn làm tổng giám đốc,
nhưng cô phải biết rằng cậu ta sẽ không quan tâm đến cô đâu”
Mộc Diệp bị bóp không thở được, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
Thấy Mộc Diệp không thể nói, Cố Nam mới buông cô ta ra.
“Khu khụ” Mộc Diệp liên tục ho, trong mắt đầy vẻ sợ hãi, cô ta chưa bao giờ thấy Cố Nam tức giận như vậy.
Cố Nam đứng lên, nhìn Mộc Diệp: “Cô có thể không cần đi nước ngoài, nhưng tốt nhất là nên biết điều cho tôi..


Đọc truyện chữ Full