*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chữ "được" của Cố Diễn làm cho tim Tề Khê đập như trống bỏi. Cô lại cảm thấy thấp thỏm và hồi hộp.
Tuy rằng bình thường cũng đã tiếp xúc nhiều với Cố Diễn, nhưng đa số đều là chuyện liên quan đến công việc. Bây giờ hơn nửa đêm lại đi nói chuyện phiếm, Tề Khê bất chợt cũng chẳng biết nói gì. Hai người bọn họ thực sự có đề tài để nói đến khi Tề Khê ngủ sao...
Chính Tề Khê cũng nhanh chóng ý thức được mình lo lắng dư thừa. tán gẫu vào buổi đêm với Cố Diễn, sợ là cũng không thể có được cơ hội tẻ nhạt.
Bởi vì Cố Diễn bắt đầu hỏi Tề Khê những câu hỏi luyện tập cho kỳ thi kiểm tra tư pháp______
"Tên Lý lợi dụng sự không đề phòng của bà Vương đang dắt chó đi dạo mà giật túi xách của bà Vương, trong đó bốn nghìn tệ tiền mặt rồi bỏ chạy. Bà Vương để cho con chó cưng quý giá đuổi theo cắn tên Lý. Tên Lý thấy thế ở cách bà Vương năm mươi mét, xoay người đá con chó rồi chạy thoát thân. Bà Vương trông thấy tất cả, bị xúc động mà tái phát bệnh tim mà chết”. Liên quan đến vụ việc này, bản chất hành vi của tên Lý là gì? Có thuộc vào tội cướp có dùng vũ lực uy hiếp không?"
"..."
Tề Khê cảm thấy mình không chỉ không còn cảm giác buồn ngủ mà ngược lại càng thêm tỉnh táo. Mặt cô không chút thay đổi, trả lời: "Không thuộc loại cướp có dùng vũ lực uy hiếp. Bởi vì sử dụng bạo lực uy hiếp là sử dụng vũ lực với người hoặc đe dọa dùng vũ lực với người, không thể là đối với động vật. Đá con chó chỉ đơn thuần là hành vi nhằm thoát khỏi sự đeo bám của con chó để chạy thoát. Nhưng vì đã đá phải giống chó quý hiếm của người bị hại đã chết, thuộc vào hành vi xâm phạm tài sản cá nhân, có thể đưa vào tố tụng dân sự."
"Ừ." Cố Diễn khẳng định câu trả lời của Tề Khê. "Ông Trương..."
Tham vọng muốn sống của Tề Khê làm cho cô nhanh chóng lên tiếng ngăn cản Cố Diễn: "Có thể đừng hỏi bài được không, đổi qua nói chuyện khác đi..."
"Cậu không thích luật hình sự sao? Dân sự được không?"
"..." Tề Khê giãy giụa, nói, "Còn cái nào khác nữa không?"
"Cậu không thích luật nội dung hả? Luật hình thức (1) nha? Tố tụng dân sự hay là tố tụng hình sự?" Cố Diễn dừng một chút, vô cùng tự nhiên mà nói, "Hoặc là nói một chút về vụ tranh chấp quyền tài sản của quyền sở hữu trí tuệ mà cậu vừa nhận đi?"
Tề Khê đã không còn biết phải nói gì nữa. Hiện giờ cô đã hoàn toàn quên đi chuyện kinh hồn ban ngày xém chút nữa đã trở thành người bị hại, trong lòng chỉ còn lại cảm giác cạn lời.
"Cố Diễn, bỏ qua chuyện công việc đi, chúng ta vẫn là nên tám chuyện khác…
Tề Khê quấn mình trong ổ chăn ấm áp: "Nói xem vì sao lần nào cậu cũng có thể đứng thứ nhất? Ai cũng nói cậu ít khi thức đêm, trước cuộc thi cũng không ôn tập, vậy cậu thực sự không trốn suốt đêm trong phòng học lén đấy chứ?"
"Không có." Câu trả lời của Cố Diễn khá khiêm tốn và tự nhiên, "Lúc đi học giảng viên giảng qua một lần cậu còn không nhớ kỹ sao? Vì sao tan học lại còn phải ôn tập lại?"
"..."
Tề Khê vẫn cảm thấy là không nên hàn huyên cùng Cố Diễn, cô mệt mỏi nói: "Cố Diễn, cậu biết không? Bây giờ mình đã biết vì sao dáng người và chỉ số thông minh của cậu đều vô cùng khủng nhưng lại tỏ tình thất bại."
Chủ đề này quả nhiên có thể thu hút được sự chú ý của Cố Diễn, bên đầu dây bên kia, âm thanh của cậu chàng hơi nâng lên: "Vì sao?"
Sau đó, Tề Khê chợt nghe thấy giọng đối phương có vẻ rầu rĩ: "Vậy phải tán gẫu thế nào?"
"Ví dụ như một chút chuyện tình cảm lại càng thú vị này, hoặc là hát cho người ta nghe một bài, hoặc là nói về bộ phim điện ảnh mới nhất, show truyền hình máu chó, muốn ăn gì đó, tin đồn giải trí này nọ."
Cố Diễn yên lặng một chút, mới đáp: "Tôi sẽ không. Tôi vốn không phải là một con người thú vị."
Cũng không biết có phải là do buổi đêm dàng dễ dàng biểu lộ tâm tình, rõ ràng vốn là muốn Cố Diễn cùng tán gẫu, nhưng cuối cùng lại trở thành Tề Khê đảm nhận vai trò dẫn dắt câu chuyện______"
Tề Khê an ủi nói: "Quên đi, cậu đã như vậy rồi, cũng không cần thiết phải thêm thú vị nữa."
Cô lại vùi mình vào ổ chăn: "Cậu không tán gẫu thì xem như mình tán gẫu với cậu đi. Mình nói cậu nghe, cái cây hôm trước mình trồng lại chết rồi. Hoa năm nay mình trồng cũng chưa nở. Mình mua tổng cộng sáu chậu hoa cảnh, bây giờ chỉ còn lại có sáu cái chậu không. Mấy hôm trước có một tài khoản mạng xã hội nói người như mình nếu muốn trồng hoa thì có thể trồng thử huệ đất bọc sáp. Không cần bón phân tưới nước, cũng không cần cho phơi nắng, cứ mua về nhà mở ra là có thể trồng đến nở hoa."
Tề Khê nói đến đây, tỏ ý muốn thử: "Mình cũng muốn mua."
"Đừng mua."
"Sao?"
"Huệ đất bọc sáp không cần tưới nước là vì nó tiêu hao chính chất dinh dưỡng bên trong củ. Chất dinh dưỡng này đủ để cho nó nở hoa vào năm mà cậu mua, nhìn thì cũng thật sự bớt việc, nhưng lúc nở hoa thì cây cũng chết. Cậu bọc sáp lại, bởi vì không có đất, loại củ này cũng không thể mọc rễ được, dưới phần đáy cũng thiếu hụt trầm trọng dưỡng chất. Cho nên xem như cái hoa mà cậu thấy cũng có thể là cái hoa huệ nở duy nhất một lần. Nở hoa xong thì cây huệ đất đó có thể chết đi."
Giọng của Cố Diễn rất nhẹ nhàng nhưng lại rất nghiêm túc: "Nhưng nếu trồng củ huệ trong đất, hằng năm đều có thể trổ hoa, thậm chí nếu chăm sóc tốt, nửa năm còn có thể ra hoa một lần."
Hóa ra là như vậy! Tề Khê vốn dĩ nhìn trúng loại này là để bớt việc chăm sóc hoa cỏ, nên rất phấn khích muốn mua. Lúc này nghe Cố Diễn nói mới hiểu ra.
Cô có chút tiếc nuối: "Được rồi, mình không mua nữa. Tuy là nhìn rất đẹp nhưng bọc sáp như vậy như là tàn phá cây huệ đất rồi."
"Ừ." Giọng điệu Cố Diễn tùy ý và điềm tĩnh, nhưng ngữ khí cũng không qua loa: "Tuy không mua loại bọc sáp nhưng cậu có thể một vài củ, tôi có thể chỉ cậu trồng."
Cố Diễn dường như có thái độ vô cùng nghiêm túc với mọi việc, mặc dù là nhỏ như việc Tề Khê nhắc đến huệ đất, anh đều có thể hết sức có trách nhiệm mà nói cho Tề Khê những chuyện cô bỏ qua.
Tề Khê nghe Cố Diễn bên đầu dây bên kia chuyên chú mà độc thoại về cách trồng huệ đất, bỗng dưng cảm thấy thái độ của anh với một gốc cây cũng thực sự nghiêm túc, không chỉ không làm cho người khác nhàm chán, còn có thể cho người ta một cảm giác ngay thẳng lại còn hồn nhiên đáng yêu.
Đồng thời, Tề Khê cảm thấy được Cố Diễn còn thực sự uyên bác, dù Tề Khê nhắc đến huệ đất cũng không phải là loại hoa cỏ gì nổi bật, Cố Diễn cũng có thể nói ngay ra nhiều thứ mà Tề Khê không biết.
Anh như thể luôn hiểu biết rất nhiều.
Hai người vô thức mà bàn từ huệ đất cho đến cây trồng trên bàn, lại nói đến không khí trong văn phòng và hệ thống điều hòa mới, nên Tề Khê thực sự không biết mình ngủ vào lúc nào.
Hình như là vào lúc đang cùng Cố Diễn nói đến cách trồng cây xương rồng bà, cũng có thể là sớm hơn một chút, đang nói đến chuyện trước đây Cố Diễn từng nuôi một con rùa con.
Đêm nay Tề Khê không hề gặp ác mộng về sự cố ban ngày, cô đi vào giấc ngủ vô cùng an ổn và bình thản.
Chỉ là mới ngủ chưa được bao lâu, Tề Khê đã bị Triệu Y Nhiên gọi điện thoại đánh thức.
Tề Khê mơ màng nhận cuộc gọi, không hề chuẩn bị, chợt nghe Triệu Y Nhiên bên kia gào lên khóc lóc thảm thiết______
"Chị em à, là mình không tốt, cũng chưa xác nhận lại một chút, không quan tâm đến tình huống của cậu, làm hại đêm nay cậu chỉ có thể lang thang như lục bình trôi! Tề Khê, Triệu Y Nhiên mình thực lòng xin lỗi cậu!"
Cảm xúc của Triệu Y Nhiên vô cùng lớn và kích động: "Cho nên cậu bây giờ ở đâu thế? Mình bảo dì mình lái xe đến đón cậu. Có điều nhà dì họ mình có hơi nhỏ, cậu không ngại trải chăn nằm dưới đất thì cứ sang chỗ bên mình ở một đêm."
Nửa đêm Tề Khê bị gọi tỉnh giấc, đầu óc còn mờ mịt, ù ù cạc cạc nghe xong lời của Triệu Y Nhiên lại càng mơ màng: "Triệu Y Nhiên, cậu đang nói gì vậy?"
"Dì họ mình nói, hai ngày nay vừa lúc chúng ta có hội nghị y khoa, mấy khách sạn ở thành phố đều hết chỗ, với túi tiền của cậu cũng không có quá nhiều sự lựa chọn, lại không chịu về nhà ở, cậu định đi hàng net ở qua đêm sao?"
Tề Khê không hiểu: "Sao mình lại phải tìm hàng net ở qua đêm?"
Giọng điệu của Triệu Y Nhiên vẫn vô cùng đau khổ: "Đừng giả vờ với mình. Mình với cậu là ai? Bị Cố Diễn tống cổ ra ngoài thì cứ việc nói thẳng nhé! Sĩ diện chỉ tổ khổ thân. Cũng không nói, chỉ biết thể diện! Bây giờ cậu đang ở đâu đấy?"
Tề Khê hết sức bực nội, cô làm gì mà bị Cố Diễn đuổi ra. Đây không phải là ở nhờ nhà chị của Cố Diễn sao?
Chỉ là thái độ trì độn của cô vì buồn ngủ đến mắt nhập nhèm lại bị Triệu Y Nhiên hiển nhiên xem là một lời hồi đáp.
Triệu Y Nhiên đã muốn diễn tiến đến chỗ mắng mỏ Cố Diễn: "Cố Diễn cũng thật là, nếu không được thì cứ việc nói thẳng chứ. Làm hại mình nghĩ cậu có chỗ ở. Bộ dạng đẹp trai quả nhiên là không đáng tin cậy. Con người Cố Diễn này sao lại không đáng tin cậy đến như vậy!"
Triệu Y Nhiên vẫn cứ hùng hổ: "May là Trần Toàn đến hỏi, bằng không mình cũng không biết chị cậu ta đã về, căn hộ cũng không thể cho cậu ở nhờ!"
"Tề Khê có chút mơ hồ: "Hả?"
Cố Tuyết Hàm đâu có trở về... Lúc này không ở đây chứ?
Có điều...
Tề Khê lại có điểm chú ý: "Trần Toàn là chuyện gì nữa?"
Triệu Y Nhiên thẳng thắn mà giải thích: "Gần đây Trần Toàn gặp phải môi giới đen, bị chủ nhà thuê đuổi ra ngoài, nhất thời không thể tìm được chỗ ở. Ở khách sạn thì không có đủ tiền, gần đây không phải Hội y khoa tổ chức hội nghị nên khách sạn có thể chọn lựa được đều rất ít không? Cô ấy bị chuyện này làm cho phiền muộn. Hôm nay vừa lúc nhờ mình tư vấn xem phải giải quyết tên môi giới đen như thế nào, mình lại sẵn tiện nhắc đến chuyện cậu ở nhờ nhà của chị Cố Diễn."
Trần Toàn cũng là bạn học cùng ở Học viện pháp lý với đám Tề Khê bọn họ, xem như một cô nàng văn nghệ, vô cùng tài hoa. Nghe nói từ thời trung học đã liên tục có tập thơ xuất bản. Vẻ ngoài tuy không phải xinh đẹp lộng lẫy nhưng lại thanh tú động lòng người, nói chuyện thì mềm mại dịu dàng. Thời đại học người theo đuổi cô ấy rất nhiều, nhưng Trần Toàn đều từ chối. Nếu Tề Khê nhớ không lầm thì... người Trần Toàn thích chính là Cố Diễn.
Thời điểm học đại học, chỉ cần là hoạt động mà Cố Diễn tham gia, Trần Toàn cũng nhất định sẽ tham gia. Đội nhóm mà Cố Diễn gia nhập, Trần Toàn cũng nhất định sẽ vào. Cố Diễn đi thư viện, Trần Toàn cũng chắc chắn sẽ đi.
Tuy Trần Toàn chưa từng thổ lộ, nhưng chuyện cô ấy thích Cố Diễn, đại khái là ai cũng có nhìn ra được.
Thời đại học, Trần Toàn chắc hẳn là muốn dùng hết mọi cách để tiếp xúc với Cố Diễn, đáng tiếc là Cố Diễn vẫn luôn thẳng tưng, cũng không thể bị chọc thủng. Tốt nghiệp xong, Trần Toàn vào làm một văn phòng công chứng trong nội thành thành phố Dung, hiển nhiên không còn cơ hội xuất hiện bên cạnh Cố Diễn nữa.
Ngữ khí của Triệu Y Nhiên có chút đồng cảm: "Cậu cũng biết tình huống của Trần Toàn và Cố Diễn mà, mình đoán cô ấy cũng có ít nhiều tâm lý cầu may, nghĩ thử xem. Vừa nghe cậu ở nhờ nhà chị của Cố Diễn, đã thuận thế mà hỏi xem Cố Diễn có thể cùng cậu ở nhờ không. Nói trắng ra là cậu xem cô ấy có phải thực sự hoàn toàn không có tiền để ở khách sạn không? Thật sự là vì tiết kiệm chút đỉnh tiền mà chai mặt đi nhờ Cố Diễn ở nhờ không? Thật sự là tìm không được bạn bè nào khác để nhờ sao? Còn không phải là vì chưa chết tâm, đối với Cố Diễn vẫn còn mong đợi, nghĩ muốn tận lực tìm cách phát sinh gì đó với Cố Diễn à?"
Lòng Tề Khê nhanh chóng giật thót lên: "Cho nên Cố Diễn nói..."
"Cố Diễn bảo chị cậu ấy đã trở về, nói chị ấy ghét người khác ở trong nhà mình nên người vốn dĩ ở nhờ là cậu cũng phải trong đêm cuốn gói chạy lấy người." Giọng điệu của Triệu Y Nhiên vẫn hết sức căm phẫn, "Hơn nữa cậu ấy nói như vậy thôi còn chưa tính, còn nói thêm một câu với Trần Toàn là về sau những chuyện thế này đừng tìm cậu ấy, cậu ấy cũng không phải là người làm từ thiện."
"Trần Toàn thích cậu ấy nhiều năm như vậy mà. Mình không nghĩ cậu ấy không nhìn ra đâu, vậy mà còn không để cho người ta mặt mũi. Trần Toàn nói chuyện điện thoại với Cố Diễn xong thì tìm mình khóc lóc. Triệu Y Nhiên càng nói càng hăng máu, "Cho nên, nếu không có Trần Toàn gọi cho mình khóc lóc kể lễ, mình cũng không biết cậu cũng bị cậu ấy “đuổi ra khỏi nhà”."
Triệu Y Nhiên thầm thì: "Thật là, chị cậu ấy không thích người khác ở trong nhà chị ấy, mình không tin Cố Diễn lại không biết. Đã không giải quyết được chị mình, nhà cũng là của chị cậu ấy, vậy nên cậu ấy cũng không có cách nào để giải quyết! Chị cậu ấy cũng thật là, lúc trước gọi điện thoại chưa từng nói qua hay sao? Thế nào mà lại không đồng ý cho cậu ở..."
Cô ấy phun hết ra xong, trở lại chủ đề chính: "Cho nên Tề Khê, hiện tại cậu có chỗ ở không? Cậu ở đâu đấy? Mình đến tìm cậu. Về sau loại chuyện thế này cậu đừng ngại nói với mình. Cậu con người này thật sự là khổ vì sĩ diện. Bị đuổi ra ngoài cũng không phải cậu sai! Là vấn đề của Cố Diễn á! Cậu đừng ngại nói với mình!"
Ma xui quỷ khiến, Tề Khê lại nói dối, tim cô đập hơi nhanh, tốc độ nói vì vậy cũng trở nên nhanh hơn: "Mình, mình hiện đang ở nhà người thân."
...
Bằng sự đánh lừa của Tề Khê, rốt cuộc Triệu Y Nhiên cũng dẹp bỏ lo lắng của cô ấy, tin là thật, lúc này mới ngắt điện thoại.
Nhưng tâm tình Tề Khê lại có hơi không thể bình tĩnh.
Vì sao Cố Diễn phải nói dối?
Tim Tề Khê đập thình thịch, tay cô bắt đầu túa mồ hôi ra. Cô tựa như bỗng dưng phát hiện ra chồng mình bên ngoài đi quá giới hạn. Là người vợ chân chính, bất thình lình phát hiện ra sự thật bị che giấu nên hoàn toàn không kịp trở tay, lòng dạ rối tung rối mù.
Bản thân mình rõ ràng còn đang ở nhà của Cố Tuyết Hàm, bởi vì là dạng căn hộ cao cấp nên phòng khách cũng còn khoảng trống, vì sao Cố Diễn lại phải lạnh lùng từ chối Trần Toàn như vậy? Còn nói dối...
Là bởi vì mình, nên mới cho ở nhờ sao?
Là bởi vì đối với Cố Diễn mà nói, mình và Trần Toàn không giống nhau, là càng... đặc biệt hơn sao?
- -------
Tác giả có lời muốn nói:
- Chuyện “tên Lý đá chó” trích từ đề thi kiểm tra Tư pháp.
- Vấn đề hoa huệ đất bọc sáp có tham khảo kiến thức về trồng hoa
—--------------
(1) Luật nội dung là các luật điều chỉnh các quan hệ xã hội về mặt nội dung, như hợp đồng, kết hôn, hình sự, v.v...
Luật hình thức là các luật điều chỉnh các vấn đề liên quan đến trình tự thủ tục, ví dụ như trình tự thủ tục vụ án, vụ việc dân sự, hình sự, v.v…
(2) Huệ đất bọc sáp: Là dạng cur hoa được tiêm chất dinh dưỡng nuôi dưỡng cây vào sẵn và bọc sáp lại bên ngoài. Người trồng chỉ việc mua về, mở ra và trồng, không cần phải tưới hay bón phân về sau. Sau khi hoa nở, về nguyên tắc có thể bóc lớp sáp ra trồng củ lại vào đất nhưng thường không cho kết quả tốt. Nguồn:
(3) Xương rồng bà:
(4) Căn hộ cao cấp (căn hộ biệt thự): Là những căn hộ có diện tích từ 130m2 trở lên, có đầy đủ tiện nghi, cho người ở trải nghiệm như ở biệt thự trong không gian được xây dựng trong chung cư nhiều tầng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Anh Có Quyền Tiếp Tục Yêu Thầm
Chương 26
Chương 26